Đạo Quỷ Dị Tiên - Chương 14
Cập nhật lúc: 2024-11-20 18:03:26
Lượt xem: 0
Tiếng "ầm" vang lên như sấm rền, phá tan bầu không khí im ắng đến đáng sợ. Từ trong hố sâu, một thứ gì đó đen sì, nhầy nhụa bất ngờ bò ra. Nó vươn những xúc tua quấn chặt lấy một vị sư đệ đứng gần Lý Hỏa Vượng, rồi bất thình lình rụt trở lại, biến mất vào bóng tối.
Cảnh tượng khủng khiếp khiến cả nhóm kinh hoàng, ai nấy đều hoảng loạn lùi về sau, tựa sát vào vách đá lạnh lẽo của hang động. Nếu không phải có Đan Dương Tử đứng bên cạnh với ánh mắt sắc bén như đang giam cầm tất cả, e rằng họ đã chạy tán loạn từ lâu.
Những gương mặt tái mét ánh lên sự hoảng sợ, ai cũng cố gắng đoán xem thứ vừa xuất hiện kia là gì. Trong số họ, Lý Hỏa Vượng là người giữ được bình tĩnh nhất, không phải vì hắn không sợ, mà vì hắn đã nhìn thấy rõ ràng thứ đó.
Nó có hình dạng quái dị, như một khối cơ bắp đen kịt. Làn da nhớp nháp, trơn tuột, điểm xuyết những xúc tua ngắn và nhỏ không ngừng ve vẩy, tạo cảm giác kinh tởm tột cùng. Lý Hỏa Vượng có thể chắc chắn rằng thứ này không thuộc về bất kỳ sinh vật nào tồn tại trên thế gian. Nhưng nó là gì? Hắn không biết, và cũng không muốn biết thêm.
Ý nghĩ rằng con quái vật đó có thể là sản phẩm từ trí tưởng tượng của mình khiến hắn không khỏi bối rối. Nhưng nếu vậy, tại sao lại có thứ đáng sợ như thế xuất hiện trong đầu hắn?
Nhìn xung quanh, Lý Hỏa Vượng thấy mọi thứ quá đỗi chân thật. Một suy nghĩ đáng sợ bỗng nảy ra trong đầu: chẳng lẽ thế giới rùng rợn này là thật?
Cảm giác lạnh toát chạy dọc sống lưng khi hắn nhớ đến những người đã c.h.ế.t trước đó. Nếu họ không phải là ảo giác mà là thật, thì chẳng phải hắn cũng có thể c.h.ế.t sao? Ý nghĩ đó khiến hơi thở của hắn trở nên nặng nề, gần như không thể hít thở nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/dao-quy-di-tien/chuong-14.html.]
Hắn cố gắng lấy lại bình tĩnh, hít sâu vài hơi, tự nhủ theo cách bác sĩ Lý từng dạy:
"Tất cả chỉ là ảo giác. Mọi thứ dù chân thật đến đâu cũng chỉ là do ta tưởng tượng ra. Lý Hỏa Vượng, mày không thể để bản thân bị cuốn vào lần nữa. Những người này đều do mày tạo ra, mày sợ gì chứ?"
Hắn nghĩ đến Dương Na, người đang chờ đợi hắn trở về. Ý chí mạnh mẽ thôi thúc: mình không thể bỏ cuộc. Phải chiến thắng tất cả. Chắc chắn mình sẽ làm được.
Sau một hồi tự trấn an, tâm trạng của Lý Hỏa Vượng dần ổn định. Hắn hít sâu một hơi, ánh mắt tràn đầy quyết tâm hướng về phía trước.
Trong khi đó, Đan Dương Tử hoàn toàn không để ý đến những suy nghĩ trong đầu hắn. Ông ta nghiêm khắc quét ánh mắt qua các đồ đệ đang run rẩy, rồi lớn giọng răn đe:
Mộng lý vân thường phiêu nguyệt ảnh,
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm.
"Nhớ kỹ đi! Ai còn dám nghĩ đến việc chạy trốn hay gây rối, hãy ngẫm lại những gì vừa thấy hôm nay!"