Đăng Thiên Khuyết - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-08-01 09:00:05
Lượt xem: 263

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xuân Sinh ca nữa, chỉ đưa tay lau mồ hôi nơi chóp mũi :

 

“Hoàn Tử, để ca ca đưa tắm.”

 

Ta nào chịu.

 

Sốt ruột : “Ca ca, chẳng lẽ thật sự... ?”

 

Ta đè xuống ghế: “Chuyện lớn đấy, thể qua loa!”

 

Xuân Sinh ca chăm chú: “Ta , thì liên quan gì đến ?”

 

“Muội Lăng Tiếu Hàn, Chu Nghiễn Tu. Dù chúng thiết, nhưng luôn coi là ca ca. Giữa chúng sẽ thể .”

 

Ờm, câu quen quá.

 

Dường như cũng từng với Thúy Thúy thì .

 

Lúc Thúy Thúy hỏi , ở bên Xuân Sinh ca mật thế, trong lòng .

 

Ta giật , vội : “Huynh là ca ca ! Ta từng nghĩ theo hướng khác!”

 

Giờ uống khá nhiều nước .

 

Người thì bốc hỏa, đầu óc cũng còn tỉnh táo.

 

Ta lảm nhảm :

 

“Huynh là ca ca , mà vẫn giấu tóc , ăn đồ ăn thừa của , dùng nước tắm của , ban đêm còn len lén hôn !”

 

Vừa xong, liền thấy hối hận.

 

Có những chuyện, là một chuyện, là chuyện khác.

 

Quả nhiên, ánh mắt Xuân Sinh ca bỗng trở nên ảm đạm, phần khó xử.

 

Hắn nghẹn ngào :

 

Hồng Trần Vô Định

“Muội... hết những việc đó. Hoàn Tử, thấy ca ca đáng ghê tởm ?”

 

Thấy đáp, hít sâu một , cắn răng tiếp:

 

“Ngày mai ca ca sẽ đưa khỏi cung. Từ nay chia tay . Cũng để ca ca khỏi ngày ngày tiễn hẹn hò với khác, trong lòng khổ sở.” 

 

“Sau , thành , ca ca sẽ thật xa mà chúc phúc cho . Chúng sẽ gặp nữa.”

 

Đang yên đang lành, tự dưng chuyện “từ nay gặp nữa”?

 

Ta khô cổ khô lưỡi, bèn bưng chén lên uống cạn.

 

Vị Tương Tư tán lập tức lan trong miệng.

 

Ngọt lịm, nhưng như quấy đảo trong lòng, khiến tâm trí càng rối loạn hơn.

 

Xuân Sinh ca định rời .

 

Ta chợt ôm lấy mặt , hôn thẳng lên môi.

 

Trên môi còn vương chút đường của bánh mơ, thật ngọt.

 

Xuân Sinh ca đẩy : “Hoàn Tử, thể như .”

 

Ta dụi đầu n.g.ự.c , nũng nịu: 

 

“Ca ca, thương nhất mà, đúng ? Ta uống nhiều Tương Tư tán quá, trong khó chịu lắm. Để giải chút dược tính, ?"

 

Ta thề!

 

Ban đầu thật sự chỉ hôn một cái đơn thuần thôi!

 

mà cái thuốc Tương Tư tán quá mạnh!

 

Ta nghi ngờ mua nhầm hàng giả, chứ thuốc thật mà độc đến nỗi khiến choáng váng mê mẩn như thế !

 

Ta dỗ : “Ca ca, là thử cách khác nhé? Ta thề đến bước cuối …”

 

chuyện kiểu , cũng giống như chèo thuyền giữa nước lũ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dang-thien-khuyet/chuong-7.html.]

 

Sóng trào cuộn đến, ai thể thoát khỏi?

 

Nhìn thấy vẻ mặt Xuân Sinh ca ẩn nhẫn giằng co , nhịn bắt nạt .

 

Đến lúc bên ngoài trời sáng.

 

Ta khoác áo của Xuân Sinh ca, co ro ghế, len lén một cái.

 

Hắn gọi mang nước, im lặng bế thùng tắm.

 

Trước tiên tắm rửa sạch sẽ cho , mới tự xử lý bản .

 

Khi lau cho , đau đến mức bật một tiếng rên.

 

Ta cắn ngón tay, hu hu: “Ca ca, là súc sinh! Huynh đánh !”

 

Xuân Sinh ca thở dài:

 

“Ca ca nỡ đánh chứ. Chỉ là… Hoàn Tử, cũng mà, ca ca từng ai khác. Tối qua… Tóm , bất kể đối xử với thế nào, đều cam tâm tình nguyện. Ca ca cũng cần chịu trách nhiệm.”

 

Cả hai chúng chỉnh đốn xong xuôi, định về Đông cung.

 

Nào ngờ mở cửa, Lăng Tiếu Hàn và Chu Nghiễn Tu ngay cửa.

 

Không tay hai họ ai cào rách, m.á.u chảy đầm đìa.

 

Ta chớp chớp mắt, giơ tay chào hỏi:

 

“Trùng hợp ghê, hai trực đêm ở Cần Chính điện hôm nay ?”

 

Nào ngờ, ngay lúc , từ góc hành lang bước một đoàn .

 

Người dẫn đầu chính là Hoàng thượng.

 

Còn bốn vị sư phụ của thì mặt mày xám xịt, lủi thủi theo phía .

 

Hoàng thượng liếc mấy , vỗ tay :

 

"Vẫn là nhi tử của trẫm bản lĩnh! Đã , chọn ngày bằng gặp ngày, sớm thành hôn !”

 

“Con là chính thất, cháu của Chu Tể tướng và Lăng tướng quân thứ. Các ngươi, mau chóng chuẩn đại hôn!”

 

Đại sư phụ ngửa mặt than trời, giơ tay đập lên bộ giáp “keng keng” vang dội.

 

Nhị sư phụ thì túm chòm râu, ánh mắt c.h.ế.t lặng.

 

Tam sư phụ cúi đầu ghi ghi chép chép, đến mức ngòi bút cũng sắp mòn .

 

Tứ sư phụ giơ ngón cái về phía , chiếc nhẫn ngọc tay sáng đến lóa mắt luôn.

 

11

 

Ta là con gái của Hiền Thánh hoàng hậu, là Thái nữ tiền triều — Nguyên Thần.

 

Đến nước , hẳn cũng đoán tất cả.

 

Bốn vị sư phụ của đúng là chịu nữa mà!

 

Hoàng thượng truy phong mẫu , còn hợp táng cùng bà.

 

Thế là, bốn họ ép rời khỏi thôn Hoàng Hoa, nơi ẩn cư bao năm.

 

Cấm vệ trong kinh một mẻ hốt trọn cả ổ, trói cả đám áp giải về cung, lập tức đập thẳng bài ngửa.

 

Hoàng thượng :

 

“Chuyện các ngươi năm xưa lén đưa Thái nữ Nguyên Thần rời cung, trẫm thể truy cứu. giờ con trai trẫm Thái nữ ‘vấy bẩn’, chuyện , các ngươi cho trẫm một lời giải thích.”

 

Thế là, mới cảnh bốn họ mở cửa bắt gặp và ca ca ở bên trong.

 

Năm xưa, khi Hoàng thượng kéo quân đánh kinh thành, mẫu bệnh nặng qua đời.

 

Trước khi lâm chung, phó thác cho bọn họ.

 

Khi đó, tròn bốn tuổi.

 

Mẫu : “Hãy đưa con bé rời khỏi nơi . Nếu tương lai con bé hoàng đế, thì hãy hết lòng phò trợ nó. Nếu nó , thì cứ để nó sống phú quý nhàn nhã, an cả đời.”

Loading...