Không lâu , đại sảnh vang lên tiếng nhạc giao hưởng, Lâm Tập Tập cau mày với Lý Ngọc: “Chị dâu, em tìm trai em, chị ở bên một ?”
“Tìm trai em gì?” Lý Ngọc nghi hoặc ngẩng đầu về phía hội trường, chẳng mấy chốc thấy Lâm Kính Đình ôm eo Phương Ni bước sân khiêu vũ, hốc mắt nàng lập tức ươn ướt.
Lâm Tập Tập thở dài: “Chị dâu đừng đau lòng, chỉ là nhảy một điệu mà thôi.”
Lý Ngọc khổ sở : “Chị khiêu vũ, cũng buôn bán, cái gì cũng thua kém .”
“Đừng nghĩ linh tinh, chỉ với chút vẻ vang đó thì khác thể nào so với chị , chị là đại thiếu phu nhân của Lâm gia cơ mà.” Nói xong vẫn thấy Lý Ngọc mặt ủ mày ê, liền thêm: “Chị dâu cứ đợi ở đây, em cướp trai về.” Nói xong thì dậy vội vàng đến sân nhảy.
Lúc nhạc nền sân nhảy đổi, đổi thành một điệu Waltz, Lâm Tập Tập vất vả mãi mới tìm Lâm Kính Đình trong đám cuồng, khách khí : “Anh, em khiêu vũ.”
Lâm Kính Đình liếc cô một cái, : “Tự tìm bạn nhảy .”
“Không, em nhảy với .” Lâm Tập Tập bày bộ dạng tuỳ hứng điêu ngoa lý.
Phương Ni nép lồng n.g.ự.c Lâm Kính Đình đắc ý: “Em gái, bên nhiều trẻ tuổi, em thể mời một .”
Lâm Tập Tập khó chịu trợn mắt: “ cứ nhảy cùng đấy, cô mời khác .”
Lâm Kính thấp giọng quát: “Không lớn nhỏ.”
“Anh nhảy với em, nhảy em sẽ , lên là hổ , ngay cả em cũng sợ đó.”
Lâm Kính Đình cuối cùng cũng buông tay Phương Ni , bất đắc dĩ với Lâm Tập Tập: “Xem như sợ em, tiểu tổ tông.” Nói xong còn quên lịch thiệp động tác mời cô nhảy, Lâm Tập Tập ngạo kiều đặt bàn tay lòng bàn tay , quên đầu nở nụ đắc ý với Phương Ni, Phương Ni tức gần c.h.ế.t, dẫm lên giày cao gót lộp cộp rời .
Kết quả là hai em mới triển khai tư thế, còn bắt đầu nhảy, Lâm Kính Đình dẫm hai chân, tức hộc m.á.u chất vấn: “Em du học hai năm, mà còn học cách khiêu vũ ?”
Lâm Tập Tập hợp tình hợp lí đáp : “Có ai quy định du học là nhất định khiêu vũ ?”
Lời còn xong, Lâm Kính Đình cô dẫm lên chân, đôi giày da bõng loáng dẫm mấy dấu giày, Lâm Kính Đình đầu đầy vạch đen: “Em vẫn là tìm khác nhảy .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dan-quoc-dai-tieu-thu-phao-hoi-nghich-tap/chuong-32.html.]
“Nếu em nhảy thì còn đến tìm ?” Lâm Tập Tập cũng thực ghét bỏ, nhưng nhảy nên mới miễn cưỡng bắt Lâm Kính Đình nhảy với cô.
“Vậy em như thế nào?” Lâm Kính Đình cô khổ hề nổi giận, mở lời dụ dỗ con nít: “Điểm tâm bên tồi, em nếm thử ?”
“Không cần, dạy em khiêu vũ .”
“Về nhà sẽ tìm thầy dạy cho em.”
“Anh, em thấy nên khiêm tốn một chút mới đúng, đây là tiệc chúc mừng do Lý đô đốc tổ chức, là con rể của ông , chỉ cùng con gái của Lý đô đốc mà còn khiêu vũ với khác, thấy thích hợp ? Người khác sẽ thế nào.”
Lâm Kính Đình khinh thường đáp: “Nhiều khiêu vũ như , ai mà chằm chằm ? Còn nữa, quan hệ của Phương Ni và , ai quen cũng cả, vốn cần giấu giếm.”
Lâm Tập Tập : “Dù thì vẫn chính thức rước về nhà, riêng tư thế nào thì khác lẽ , nhưng hôm nay vẫn nên khiêm tốn một chút, chừng nhiều chờ bắt b.í.m tóc của đó.”
Lâm Kính Đình híp mắt đ.á.n.h giá lâm Tập Tập, còn nhớ hai năm cô vẫn chỉ là một cô gái nhỏ thích nháo thích nũng, ngờ mới chớp mắt trường thành, thành cô gái lớn giảng đạo lý với , còn lý, Lâm Kính Đinh tức khắc vô cùng cảm khái, : “Em gái , em nên gả chồng , nếu cứ ở thì sẽ thành gái lỡ ai cần .”
Lâm Tập Tập: …
mèo méo meo
Này thì liên qua gì, hai chủ đề quan hệ nhân quả gì với ?
Lâm Kính Đình cô dẫm đau cả chân, gì mà tiếp tục dạy cô nữa, dứt khoát lôi cô khỏi sân nhảy, đó tìm Lý Ngọc, vợ chồng hai cùng tìm Lý đô đốc chuyện, lúc đúng là Lâm Kính Đình để ý tới Phương Ni nữa.
Không Lý Ngọc bạn, Lâm Tập Tập một chút nhàm chán, khi từ chối lời mời nhảy của mấy đàn ông thì cô bê đĩa cạnh bàn ăn tìm đồ ăn, là khách sạn lớn nhất Nam Kinh, nơi chỉ đồ ăn Trung Quốc chính thống mà cơm Tây cũng nổi tiếng gần xa, đầu bếp bánh ngọt kiểu Âu Tây là dùng lương cao thuê từ Thượng Hải về.
Lâm Tập Tập nửa ngày, nước miếng đều sắp chảy vẫn quyết định xem ăn cái nào mới , lẽ do chọn quá chuyên chú, xung quanh từ lúc nào cũng , mãi cho đến khi đối phương mở miệng với cô: “Bánh trứng chảy thực tồi, ăn một cái, bên ngoài vàng giòn, nhân đậu bên trong ngọt mà ngấy, hơn nữa trong đó còn trứng muối, quả là tuyệt phối.”
Lâm Tập Tập mặt sang , chỉ thấy một tiểu thư trẻ tuổi mỹ miều đang thiện với cô.
Người quá nha, mày liễu mắt hạnh môi đào, đúng tiêu chuẩn phương Nam, mặc một chiếc váy dài áo khoác ngắn, gấm trắng thêu hoa mai, cả như bước từ trong tranh.
Bị chằm chằm gần như , đối phương cũng e lệ, ngược còn thản nhiên : “Cô ăn ? Không ăn thì gắp cả hai cái đó.”