Dân Quốc: Đại Tiểu Thư Pháo Hôi Nghịch Tập - Chương 30
Cập nhật lúc: 2025-11-20 16:57:09
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-20 16:57:09
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Có một trai hào hoa phong nhã bên cạnh, bước chân Lâm Tập Tập chút phiêu bồng, bóng dáng mặc trường quái màu xanh lục đậm đoan trang, tìm đề tài : “Bài diễn thuyết lúc nãy của thật xuất sắc, mà mê mẩn luôn.”
Quý Du Hồng cô, khoé môi cong lên ý khó thấy, : “Cảm ơn khích lệ.” Sau đó hỏi cô: “Cô sẽ tham dự buổi tiệc tối nay chứ?”
Lâm Tập Tập gật đầu: “Sẽ .”
“Đến lúc đó sẽ giới thiệu một bạn cho cô.” Quý Du Hồng như thế.
Lâm Tập Tập chớp mắt, thầm nghĩ chẳng lẽ bạn là Tần Mộng, thật đúng là mà chẳng tốn công.
Triệu Chấn Hoài vốn còn đề nghị cùng ăn cơm trưa, nhưng Lâm Tập Tập từ chối, tài xế còn đang ở ngoài chờ, cô về nhà với chị dâu, Lâm Kính Hoà cô đến Giang Ninh là để chăm Lý Ngọc dưỡng bệnh, nên giữ nữa.
mèo méo meo
Trở dinh thự nhà họ Lâm, Lý Ngọc đang lo lắng xem sẽ mặc gì bữa tiệc tối nay, thấy Lâm Tập Tập về, vội vàng kéo cô đến chọn giúp: “Em thấy chị nên mặc cái nào mới ? Bộ hồng nhạt một màu lam ?”
Lâm Tập Tập cầm quả táo gặm tư vấn: “Em cảm thấy chị hẳn là nên mặc lễ phục kiểu Âu, bởi vì chắc chắn em sẽ mặc âu phục, như hai chung một chỗ sẽ hợp .”
Lý Ngọc lời của cô cho động tâm, nhưng u sầu : “ chị lễ phục.”
Lâm Tập Tập : “Ở Giang Ninh hẳn là khá nhiều tiệm quần áo lớn, chiều nay chúng ngoài xem thử.”
Lý Ngọc do dự, : “Dáng chị mặc âu phục ? Hơn nữa chị từng mặc qua, sợ đến lúc đó sẽ trò .” Nàng là cô gái bảo thủ sinh trong gia đình phong kiến, nàng tiếp nhận đồ của xã hội mới trong một sớm một chiều thì chút khó khăn.
Lâm Tập Tập khuyên nhủ: “Chúng cứ xem, nhất định mua mà.”
Vì thế hai ăn cơm trưa xong, kịp nghỉ ngơi mấy hồi phấn khích gọi tài xế chở ngoài.
Trong trung tâm thành phố hai tiệm quần áo may sẵn âu phục, Lâm Tập Tập lôi kéo Lý Ngọc tỉ mỉ dạo quanh, Lý Ngọc hiếm khi xuất đầu lộ diện như , khi kéo cừa hàng thì mặc đỏ cả lên, sợ đầu sợ đuôi, giống khách hàng mà giống tên trộm hơn.
Người thợ may trẻ tuổi mặc áo sơ mi quần tây thời thượng, đầu đội mũ Beret, đon đả hai quý khí mười phần bước , là kim chủ tới cửa, vội vàng trưng gương mặt tươi chào đón: “Hai vị xem trang phục kiểu dáng thế nào? Nơi của chúng trong nước ngoài nước, kiểu nào cũng hết, chất liệu cũng là loại nhất.”
Lâm Tập Tập hỏi : “Nếu quần áo chúng mua mà thì thể sửa ngay ? Tối nay chúng cần mặc .”
Thợ may trẻ : “Không thành vấn đề thành vấn đề, hai vị thể chọn kiểu dáng .”
Thật cũng nhiều kiểu dáng lắm, mấy loại quần áo đó con mắt của hiện đại Lâm Tập Tập đều cực kỳ thời, nhưng lúc căn bản là cách nào đòi hỏi nhiều hơn.
Cuối cùng chọn cho Lý Ngọc một bộ lễ phục màu vàng nhạt, cổ áo cao, tà váy cũng dài đến mắt cá chân, chỉ điểm xuyết vài đường viền ren ở cổ, Lý Ngọc mặc thử, ngoại trừ váy quá dài thì những chi tiết khác vẫn .
Lần đầu tiên Lý Ngọc mặc váy như , cảm thấy thực an , ngừng hỏi Lâm Tập Tập: “Có kỳ lạ , tay áo chật như , đường thể vung lên .”
Lâm Tập Tập nghĩ thầm: Vừa phất tay áo mới là kỳ lạ đó!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dan-quoc-dai-tieu-thu-phao-hoi-nghich-tap/chuong-30.html.]
“Rất , hơn nữa váy còn siết eo, trông dáng vẻ gầy hơn.” Lâm Tập Tập cố gắng xây dựng niềm tin cho nàng .
Không ngờ Lý Ngọc xong hoảng hốt: “Chị gầy ? Làm bây giờ, khó coi ?”
Lâm Tập Tập: …
Thật tình hiểu nổi gu thẩm mỹ của phụ nữ thời kỳ !
Lâm Tập Tập để ý tới nàng nữa, hỏi thợ may trẻ bên cạnh: “Bộ bao nhiêu tiền?”
Người thợ may trẻ xán lạn như ánh mặt trời, đáp: “Cô thật mắt , đây là kiểu dáng thịnh hành nhất bây giờ đấy, chất liệu là vải dệt nhất của tiệm vải Duyệt Dung, giá đắt, chỉ 15 đồng đại dương.”
Lâm Tập Tập thầm tính toán trong lòng, 15 đồng đại dương, tương đương với chi phí sinh hoạt của một gia đình bình thường trong một tháng ở thời kỳ , đúng là đắt!
Lý Ngọc là tiểu thư khuê các đích thực, từ nhỏ thiếu tiền, thấy chào giá 15 đồng đại dương mày cũng nhăn chút nào, chỉ tiếp tục băn khoăn vấn đề mặc .
“Tiệm vải Duyệt Dung?” Lâm Tập Tập ngẫm nghĩ, hỏi thợ may trẻ: “Ông chủ tiệm vải họ Lâm ?”
Thợ may trẻ : “Cái rõ lắm, chỉ quản lý tiệm vải là một bà chủ họ Phương.”
Lâm Tập Tập lén Lý Ngọc một cái, tiếp tục vấn đề nữa, ngược mặc cả với thợ may: “15 đồng đại dương quá đắt, bớt chút thì chúng sẽ mua.”
Anh thợ may trẻ khổ : “Chị gái ơi, giá gần như là giá vốn , thật sự thể thấp hơn, hơn nữa một lát còn giúp cô sửa váy, tính tiền.”
Lý Ngọc ở bên cạnh : “Giá cả chỉ là thứ yếu thôi, chỉ sợ mặc trông kỳ quặc.”
Lâm Tập Tập mặt , cực kỳ ghét bỏ nghĩ: Cô nàng phá của!
Ghét bỏ xong cũng buông xuôi: “Được , lấy bộ , bảo sư phó sửa độ dài một chút.”
Thợ may trẻ vui mừng đồng ý, chạy gọi sư phó tới sửa.
Nhân lúc Lý Ngọc đo kích cỡ, Lâm Tập Tập hỏi thợ may về vị trí của tiệm vải Duyệt Dung.
Thợ may trẻ nhiệt tình chạy cửa chỉ đường cho cô: “Tiệm vải lớn nhất ở gần đây, dọc theo con phố về phía là tới, xa.”
Uống gần nửa tiếng đồng hồ sư phó mới đưa chiếc váy sửa xong tới, Lý Ngọc thích lo lắng, lên xe vẫn còn cầm tay nỡ rời.
Xe thẳng về phía , lúc ngang qua tiệm vải Duyệt Dung, Lâm Tập Tập vội vàng mở lớn hai mắt cẩn thận , phát hiện tiệm vải quy mô nhỏ, độ phổ biến cũng tệ.
Đây là việc kinh doanh mà Lâm Kính Đình rót tiền cho Phương Ni, Phương Ni biến nơi thành đầu mối liên lạc để Nhật Bản thu phục các thương nhân Trung Quốc, cuối cùng ngay cả Lâm Kính Đình cũng tẩy não.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.