Sau khi Lâm Tập Tập nam thanh niên xong thì ngẩn , cô chỉ ngủ một giấc mà thôi, đến Hương Cảng? Chẳng lẽ đang mơ ?
Cô vội vàng nhéo mu bàn tay một cái, đau!
“Tiểu thư, cô tự nhéo ?” Cô gái lấy nước cho cô ngờ vực hỏi.
Cái quỷ gì ? Ai là tiểu thư? Tiểu thư ở ?! Lâm Tập Tập đầu cô gái , thấy cô đang lo lắng cô.
Lúc nãy choáng váng nên để ý, cô gái mặc một bộ quần áo vải bông nhạt màu, hàng cúc áo xéo xuống đến cánh tay, còn là bàn khấu(*)! Đây là trang phục chỉ ở triều Thanh hoặc dân quốc mới thôi!
Cô vội cúi đầu bản , mặc dù vải dệt cứng nhưng cũng là một bộ váy liền áo.
Dù là , khung cảnh quần áo thì đều Lâm Tập Tập lạnh cả , cô ngoài xem tình hình thử.
Đứng dậy mở khoang cửa nhỏ hẹp , bên ngoài là một hành lang chật chội, hai thể song song , cuối hành lang một cầu thang đơn giản thông lên boong tàu.
Lâm Tập Tập quan sát một hồi, thấy đến cầu thang, cô cũng quyết định cùng ngoài xem, lúc cô gái cùng cô vội la lên gọi cô: “Tiểu thư, bên ngoài gió lớn, cô khó chịu nên .”
“ hít thở khí.” Lâm Tập Tập , đó ngoài.
Sau khi cô , cô gái vẻ sửng sốt một chút, lúc thấy Lâm Tập Tập băng qua hành lang lên cầu thang thì mới đóng cửa , nhanh chóng đuổi theo.
Lâm Tập Tập dọc theo hành lang đến lối , ngước mắt lên, đập mắt là khung cảnh biển rộng trời cao, gió biển mang theo hương vị tanh mặn thổi tới khiến cô tỉnh táo lên ít.
Nhìn trái , xác định đây là một chiếc tàu thuỷ nhỏ, hẳn là vài tầng, vị trí của cô là tầng thứ hai đếm ngược từ lên.
Tàu còn bờ, những hành khách khác bước ngoài lan can về nơi xa.
Lâm Tập Tập theo ánh mắt của bọn họ, chỉ thấy phía xa mấy ngọn núi, cách gần lắm nên cứ hư hư ảo ảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dan-quoc-dai-tieu-thu-phao-hoi-nghich-tap/chuong-3.html.]
Mặt trời rực rỡ cao, gió biển phần phật, nước biển xanh biếc đập tàu, đỉnh đầu thỉnh thoảng vài con hải âu chao liệng, bên tai tiếng động cơ tàu thuỷ tăng tốc, cảnh tượng chân thật đến , thể là mơ đây? Lâm Tập Tập cảm thấy thật đau đầu, chẳng lẽ ngủ một giấc xuyên .
Từ từ… Xuyên ?
Lâm Tập Tập bỗng nhiên nhớ , cô đang một quyển tiểu thuyết ngôn tình lấy bối cảnh thời dân quốc Tấn Giang, nữ chính trong đó chẳng cũng xuyên ? Hơn nữa cũng giống như tình cảnh hiện giờ của cô, xuyên một cô gái du học trở về, trong đó một đoạn miêu tả thế : “Tần Mộng tỉnh khi đang ở tày thuỷ, đúng lúc con tàu cập bến Thượng Hải…
Không trùng hợp đến chứ?! Chẳng lẽ cô xuyên thành nữ chính Tần Mộng trong truyện ?
mèo méo meo
Cô gái cùng cô cũng theo lên, thấy cô ngây ngẩn ở lan can, khỏi lo lắng hỏi cô: “Có còn khó chịu ở ?”
Lâm Tập Tập lắc đầu, bây giờ cô chỉ khó chịu trong , mà còn tuyệt vọng nữa!
Có nghi ngờ, lúc Tần Mộng du học mang theo hầu ? Cô nhớ rõ phân đoạn , nhưng bên Tần Mộng xác thật là một hầu tên Tiểu Nguyệt, nghĩ đến đây, Lâm Tập Tập với hầu: “Tiểu Nguyệt, hôm nay là ngày mấy?”
Nha đầu kinh ngạc cô: “Tiểu thư ngủ đến nỗi ngốc luôn , Tiểu Nguyệt nào? Em là Thuý Liễu mà! Hôm nay là mùng 1 tháng 9.”
là Lâm Tập Tập ngốc , cô hề xa lạ với cái tên Thuý Liễu , dùng chữ Thuý để đặt tên cho hầu, chính là thương nhân giàu Lâm Kính Đình của nhà họ Lâm! Từ từ, trong truyện của cô, nữ chính là cô gái duy nhất du học, còn một du học nữa, chính là em gái Lâm Vãn của Lâm Kính Đình!
Dường như Lâm Tập Tập thấy tiếng sét đ.á.n.h giữa trời quang, nếu cô thật sự là Lâm Vãn, thì Lâm Kính Đình chính là trai ruột của cô. Lâm Kính Đình là ai chứ? Anh chính là phản diện một mà ghét nhất trong tiểu thuyết, đại ma đầu đó!
Phản diện đối đầu với nam chính mặt trận, mở một tiệm t.h.u.ố.c lá bán t.h.u.ố.c phiện, cuối cùng kinh doanh thua lỗ mà đầu quân cho Nhật Bản!
Giờ cô xuyên thành em gái của nhân vật phản diện phận bi t.h.ả.m nhất thì sẽ kết cục gì đây?
Thuý Liễu thấy bộ dạng thiết sống nữa của cô thì lo lắng, hỏi: “Nếu tiểu thư khó chịu thì đừng gắng gượng nữa, trở về nghỉ ngơi .”
Lâm Tập Tập xua tay: “Lúc nãy gặp một cơn ác mộng đáng sợ, ngoài hít thở khí, em để yên tĩnh một lúc .”
Tuy Thuý Liễu lo lắng nhưng vẫn im lặng sang một bên, dám quấy rầy cô nữa.
Khoảng nửa tiếng , cảnh sắc Hương Cảng mới dần dần xuất hiện trong tầm mắt , Lâm Tập Tập nheo mắt đ.á.n.h giá, Hương Cảng bây giờ hề hiện đại, lầu cao san sát như trong ấn tượng, tuy nhà lầu nhưng quá cao, phần lớn đều theo kiến trúc Châu Âu, vì là ban ngày nên là một mảnh trắng xám, tựa như một bức ảnh xưa cũ. Bên cạnh cảng biển thực náo nhiệt, vài toà nhà lầu thấp bé treo bảng hiệu cao thấp, xanh đỏ loè loẹt, bên dán áp phích, cũng cái ghi chữ phồn thể, vì thống nhất hình thức nên cứ chồng chất lên , lộn xộn.