Dân Quốc: Đại Tiểu Thư Pháo Hôi Nghịch Tập - Chương 21

Cập nhật lúc: 2025-11-20 16:57:00
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Dỗ dành nửa ngày cuối cùng cũng dỗ cô, nhưng lúc Lâm Tập Tập nóng lòng, lôi kéo Lâm Kính Đình ầm ĩ đòi lấy ngọc bội ngay lập tức.

 

Lâm Kính Đình còn cách nào khác, chỉ thể quần áo dẫn Lâm Tập Tập đến Tân Nhai Khẩu.

 

Quán trọ mà bọn họ ở cũng ở Thành Nam, từ quán trọ xe đến Tân Nhai Khẩu cũng đến mười phút, cho nên chẳng bao lâu bọn họ tới tiệm cầm đồ.

 

Trưởng quầy trong tiệm thấy Lâm Kính Đình đột nhiên tới cửa, hoảng sợ, vội bước nhanh khỏi quầy hàng: “Đại thiếu gia, ngài tới đây?”

 

“Sao, thể đến đây ?” Giọng điệu Lâm Kính Đình hỏi ngược ông .

 

Chưởng quầy sợ hãi, : “Đại thiếu gia bớt giận, tiểu nhân ý đó, chỉ là nhị thiếu gia mới rời lâu.”

 

Lâm Kính Đình lãnh đạm : “Không cần nó, tới lấy khối ngọc bội.”

mèo méo meo

 

“Ngọc bội?” Chưởng quầy mờ mịt hỏi: “Ngọc bội gì? Gần đây thu khối ngọc bội nào cả.”

 

Lâm Tập Tập : “Một tháng cầm, phiếu định mức vẫn còn đây.” Nói xong thì lấy một tờ biên lai trong túi đưa cho Lâm Kính Đình, bên ngọc bội bình thường, cầm c.h.ế.t(1), 11 đồng.

 

Cầm c.h.ế.t

 

Lâm Kính Đình thiếu chút nữa thì phun một ngụm máu, ngọc như mà cô chỉ cầm 11 đồng, còn là cầm c.h.ế.t! Sao em gái phá của như chứ!

 

Lâm Kính Đình đưa biên lai cho chưởng quầy xem, chưởng quầy xem qua một , cả đều choáng váng, hồi lâu mới : “Đây… Đây, chúng thật sự thu miếng ngọc bội .”

 

Lâm Tập Tập tò mò hỏi: “Không thu biên lai?”

 

Chưởng quầy lau mồ hôi, : “Có lẽ biên lai là giả.”

 

Lâm Kính Đình : “Biên lai là thật giả nhận , ông lấy ghi chép cầm cố tháng tới đây.”

 

Chưởng quầy chút khó xử : “Còn… Vẫn là chờ nhị thiếu gia…”

 

Lâm Kính Đình bỗng nhiên đập bàn, cả giận : “Khốn kiếp, đến cửa hàng của xem sổ sách còn đợi khác phê duyệt ?”

 

Chưởng quầy suýt nữa doạ cho ngã quỵ, dám gì nữa, run rẩy trong lấy sổ sách.

 

Chờ tới khi sổ sách đem , Lâm Kính Đình chọn một cuốn của tháng , hai em cùng xem, xem một hồi lâu, Lâm Tập Tập nghi hoặc : “Sao ? Rõ ràng tháng em cầm mà!” Bọn họ tra xét ghi chép cầm c.h.ế.t tháng , nhưng vẫn thấy ngọc bội của cô .

 

Lâm Kính Đình cầm sổ sách, với chưởng quầy: “Đến nhà kho.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dan-quoc-dai-tieu-thu-phao-hoi-nghich-tap/chuong-21.html.]

Chưởng quầy xong cuối cùng cũng : “Bẩm đại thiếu gia, chìa khoá nhà kho một cái ở trong tay nhị thiếu gia, chỉ một thì mở .”

 

Lâm Kính Đình đập bàn, lạnh lùng : “Vậy tìm nó tới đây.”

 

Quản gia dáng vẻ đập bàn của cho sợ nhũn chân, liên tục gật đầu: “Đã phái .”

 

Lâm Tập Tập bên cạnh Lâm Kính Đình, thận trọng hỏi : “Anh, em gây rắc rối gì ?”

 

Lâm Kính Đình đầu cô, lúc cô an an tĩnh tĩnh, giống như một con thú nhỏ sợ hãi, khỏi thấy buồn : “Em mà cũng lúc sợ cơ ?”

 

Lâm Tập Tập liên tục gật đầu.

 

Lâm Kính Đình vươn tay vỗ vỗ đầu cô, an ủi: “Em gây rắc rối, em còn lập công, đợi việc xong xuôi, sẽ thưởng cho em.”

 

Lâm Tập Tập sáng mắt lên: “Thật sự, thưởng gì cũng ?”

 

“Gì cũng .” Lâm Kính Đình .

 

“Vậy ngọc bội của em thể lấy ?” Cô lo lắng hỏi.

 

Lâm Kính Đình thâm độc liếc chưởng quầy, lạnh lùng : “Tất nhiên thể lấy .”

 

Trưởng quầy đến run lên.

 

Lâm Kính Hiên nhanh chóng gọi tới, lúc đó Lâm Tập Tập và Lâm Kính Đình đang uống , chưởng quầy hồn vía lên mây một bên, hận thể đào một cái lỗ chui xuống đất, khi thấy Lâm Kính Hiên giống như thấy chúa cứu thế, Bồ Tát sống.

 

Lúc Lâm Kính Hiên còn rõ tình huống, gã sai vặt tới tìm chỉ đại thiếu gia nổi giận, quản gia chống đỡ , mong mau chóng trở về.

 

Vừa cửa thấy hai em nhàn nhã uống , lòng cũng thả lỏng hơn phân nửa, thầm nghĩ nếu là chuyện lửa sém lông mày, còn thể uống như ? Vì thế mới nở nụ bình tĩnh bước gọi một tiếng cả.

 

Lâm Tập Tập ngoan ngoãn gọi một tiếng hai.

 

Lâm Kính Hiên hỏi: “Không cả và Vãn Nhi tới đây chuyện gì quan trọng?”

 

Lâm Kính Đình quét mắt liếc một cái, tiếp tục uống , Lâm Tập Tập lên, giải thích với Lâm Kính Hiên: “Tháng , em vì nghịch ngợm mà cá cược với Thiến Nhi, đó em thua cuộc đủ tiền trả nên đem một món đồ nhỏ đến đây cầm, nghĩ là trong nhà, ngày đến lấy cũng …”

 

Lâm Kính Hiên : “Anh còn tưởng là chuyện lớn gì, nếu là món đồ nhỏ thì cứ lấy , hà tất quấy rầy cả?”

 

Lâm Tập Tập liên tục gật đầu, đưa biên lai cho Lâm Kính Hiên xem: “Đây là biên lai của tiệm cầm đồ chúng , nhưng chưởng quầy thu món đồ , cả xem sổ sách, cũng ghi chép trong danh sách, hai, em hiểu, thấy đồ em cầm ở đây, rõ ràng là cầm mà?”

 

xong còn chớp đôi mắt to tròn, ngây ngô chờ đợi câu trả lời của .

 

Loading...