Dân Quốc: Đại Tiểu Thư Pháo Hôi Nghịch Tập - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-11-20 16:56:40
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Anh thợ may trẻ sợ Thuý Bình buồn nên dọn dẹp ở cửa hàng chuyện phiếm với cô : “Quần áo là lão phu nhân đặt may cho Lâm tiểu thư nhỉ?”

 

Thuý Bình : “ , tiểu thư nhà chính là cục cưng của lão phu nhân mà, chỉ hận thể đem đồ nhất đời cho cô thôi.”

 

Anh thợ may trẻ : “Lâm tiểu thư du học, khi thích mặc kiểu dáng , các phu nhân, tiểu thư nước ngoài ở Thượng Hải đều thích mặc âu phục.”

 

Thuý Bình cho là đúng: “Đồ bên ngoài thế nào cũng bằng của nhà .”

 

Anh thợ may trẻ gật đầu tán đồng, : “ cảm thấy Lâm tiểu thư lá gan lớn, mới bao nhiêu tuổi dám du học .” Nói xong còn giơ ngón tay cái.

 

Thuý Bình thở dài: “Lúc , khi tiểu thư ầm lên đòi ngoài, lão phu nhân đau lòng c.h.ế.t, thế mà vẫn giữ .”

 

“Giờ thì , bảo tiểu thư sắp trở về, chắc là cũng hai năm ?”

 

“Thiếu một tháng nữa là tròn hai năm, mấy ngày nữa là thuyền về đến nơi.” Thuý Bình trả lời.

 

Một lát , thợ may trẻ đổi chủ đề, tỏ vẻ bí hiểm mà nhỏ giọng : “Cô , Vũ Xương bên đ.á.n.h .” Thật chỉ mới tin tối hôm qua thôi, sáng sớm nay nóng lòng tìm chia sẻ.

mèo méo meo

 

Thuý Bình kinh ngạc truy hỏi: “Sao đ.á.n.h ? Bên nào với bên nào đ.á.n.h ?”

 

Thợ may trẻ tin tức nhanh nhạy, đắc ý : “Là quân cách mạng với triều đình đ.á.n.h , còn thắng nữa, giờ Vũ Xương trong tay quân cách mạng .”

 

Thuý Bình chỉ là một hầu bán , ngày nào cũng mặt trời mọc là , mặt trời lặn là nghỉ, cơm ăn no bụng là , cho tới nay đều cảm thấy chiến tranh ở cách cô xa, nhưng giờ nơi đ.á.n.h là Vũ Xương, dù cô chữ thì cũng Hồ Bắc và Giang Tô chỉ cách bởi An Huy mà thôi.

 

“Có thể đ.á.n.h tới chỗ chúng ?” Cô lo lắng hỏi thợ may trẻ.

 

Thợ may trẻ lắc đầu, : “Hiện giờ nơi nào cũng thanh niên tiến bộ âm thầm vận động cách mạng, khó , lúc một học việc trong xưởng cắt bỏ b.í.m tóc, ông chủ sợ gây chuyện nên đuổi .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dan-quoc-dai-tieu-thu-phao-hoi-nghich-tap/chuong-2.html.]

Thuý Bình thở dài: “Thời thế bây giờ còn yên nữa , đó bên Đông Bắc vẫn luôn xảy chiến sự, giờ là Vũ Xương, chừng sẽ đ.á.n.h đến Giang Tô thật đấy, cơ mà cái chuyện cắt b.í.m tóc, thật thấy nhiều cắt lắm.”

 

Thợ may trẻ : “Thật cũng cắt, cắt cho dễ việc, nhưng sợ đuổi lắm, lúc đó thì c.h.ế.t đói mất.”

 

Nói tới đây, cả hai đều thở dài.

 

Nói chuyện bao lâu thì sư phó bắt đầu việc, nút thắt quần áo sửa nhanh. Thuý Bình định trả tiền, nhưng sư phó bảo là khách quen cũ nên lấy, Thuý Bình cảm ơn, vui vẻ cầm bọc đồ rời . Chiến tranh gì đó, thời thế gì đó đều vứt đầu, đối với một bình thường mà , cơm ăn, chốn ngủ là . Dù thế nào thì bầu trời đầu họ vẫn nguyên vẹn như thế chứ đổi , ai mà quan tâm nhiều như . Dù cho tất cả sập xuống thì vẫn sẽ to lớn chống đỡ mà.

 

Trên vùng biển bao la xanh thẳm cách Tô Thành hàng ngàn dặm một con tàu viễn dương tải trọng hơn 1000 tấn giống như một chiếc thuyền lá đơn độc lênh đênh giữa biển, đích đến là Đại Thanh.

 

Trên thuyền thương nhân buôn bán, quan nhậm chức, cũng dân thường nhập cư, tất cả đều là nước ngoài, cũng một ít là Trung Quốc nhưng nhiều lắm, đều là du học sinh nôn nóng trở về nhà.

 

Con tàu khởi hành từ Châu Âu, mất gần bốn tháng để xuyên qua mũi Hảo Vọng đến Ấn Độ Dương, từ eo biển Malacca tiến Nam Hải, cuối cùng đến Hương Cảng, Quảng Châu, Thượng Hải, những nơi quen thuộc với Trung Quốc.

 

Lâm Tập Tập tỉnh khi con tàu đến Hương Cảng, gian lắc lư khiến cô cảm thấy thích ứng nổi, cơn buồn nôn dữ dội ập đến, cho dù cô mở to mắt thì bóng mặt cũng chỉ là những cái bóng mờ ảo.

 

Có một cô gái quần áo giản dị đỡ cô dậy, hỏi cô uống nước , khẩu âm của cô gái lạ, nhưng bất ngờ là cô thể hiểu .

 

Lâm Tập Tập nhận lấy ly nước trong tay cô gái uống một ngụm, thế là dày cô cồn cào lên, cô vội vàng đẩy ly mặt . Nhìn thấy cái chậu rửa mặt bên cạnh, cô lập tức nhào đến nôn thốc nôn tháo, nhưng dày cô dường như chẳng gì cả, nôn một hồi chỉ nước chua.

 

Sau khi nôn xong lau mặt, Lâm Tập Tập mới cảm thấy tinh thần hơn một chút, lúc mới nhận hình như cô đang ở trong một căn phòng nhỏ giống như toa xe lửa, một bên ba cái giường nhỏ, bên còn để hành lý, rương hành lý kiểu dáng vuông vức cổ điển khiến cô nó thêm vài .

 

Lâm Tập Tập nhớ rõ, tối hôm qua khi ngủ cô còn cập nhật chương truyện mới nhất của web Tấn Giang, lúc còn dẫn đến một trận tranh luận kịch liệt giữa các độc giả, mới ngủ một giấc mà đổi chỗ ? Hơn nữa còn là một gian kỳ lạ thế ?

 

lúc , một ở ngoài đẩy cửa , là một thanh niên giọng phần kích động: “Tàu sắp đến Hương Cảng , ngoài tham quan ? Tàu sẽ dừng một ngày đấy.”

 

Lâm Tập Tập hiểu , hoá cô đang ở thuyền, bảo mà cô chóng mặt đến như .

 

 

 

Loading...