Lễ nhậm chức của tân Đốc đốc là sự kiện lớn, những phận cùng địa vị đều sẽ tham dự, dù đó hai nhà Quý Lâm đối địch nhưng bây giờ đối phương bỏ qua hiềm khích gửi thiệp mời, Lâm Kính Đình thì tỏ là hẹp hòi.
Thân thể Lâm Kính Đình mới khôi phục, vẫn nên tham gia hoạt động xã giao bình thường, dù từ nay về còn lăn lộn ở Kim Lăng. Tuy nhiên tham gia tiệc mừng thì nghĩa là đồng ý cho Lâm Tập Tập theo, nghĩ tới nhà em em với tiểu t.ử họ Quý ở buổi tiệc là khiến Lâm Kính Đình nóng ruột.
Đáng tiếc cho – cha nhưng khi ở mặt chút uy nghiêm nào, buông lời khắc nghiệt đến thì cũng thể ngăn chặn thành công.
Tiệc ăn mừng đêm đó, Lâm Kính Đình buồn bực mang theo Lâm Tập Tập tham dự, bởi vì phận Lý Ngọc nhạy cảm nên ở nhà, cùng.
Mặc dù đồng ý cho Lâm Tập Tập cùng nhưng Lâm Kính Đình yêu cầu: Không cho phép mặc quần áo kỳ lạ ! Hắn g.i.ế.c c.h.ế.t ý tưởng mặc sườn xám từ trong trứng nước của cô một cách tàn nhẫn.
Lâm Tập Tập cùng tranh chấp nên chọn một bộ lễ phục, lễ phục đủ dày nên cô phối thêm chiếc khăn choàng lông chồn màu trắng tinh, Lâm Kính Đình khi cửa trang phục của cô, tâm tình khen một câu: “Vẫn là Vãn nhi nhà xinh .”
Tâm tình Lâm Tập Tập cũng , đáp một câu: “Ca ca nhà soái.”
Đã một thời gian kể từ khi trở về từ chùa Tê Hà, bởi vì lúc tu hành bốn mươi chín ngày cho nên khi Lâm Kính Đình về đến nhà vẫn giữ cái đầu trọc của . Thời gian dưỡng thương tròn một tháng nên tiếp tục cạo đầu nữa, vì bây giờ đầu mọc vài sợi tóc ngắn mới.
Giá trị nhan sắc của Lâm Kính Đình cao, cho dù cạo trọc đầu nữa thì cũng thể hold , hơn nữa bây giờ tinh thần, trẻ hơn mấy tuổi, vì Lâm Tập Tập khen soái, tuyệt đối là nịnh nọt, mà thật sự soái.
Lý Ngọc tiến đến đưa mũ cho Lâm Kính Đình, quan tâm dặn dò: “Tối nay uống ít rượu thôi, vết thương lành lặn.”
Lâm Kính Đình nhận lấy mũ đội lên, mở miệng thương ở mông, liên quan gì đến uống rượu nhưng đáp ứng Vãn nhi đối xử với Lý Ngọc một chút, sửa : “Đã .”
Lâm Tập Tập một bên, híp mắt hai tương tác lẫn , trong đầu nghĩ Lâm Kính Đình chút tiến bộ.
Tiệc ăn mừng vẫn tổ chức tại khách sạn Hòa Bình, nhưng còn lớn hơn của Lý Điền Dã. Toàn bộ khách sạn bao hết, tầng một là tiệc rượu theo kiểu Trung Hoa, ở sảnh tiệc tầng hai là buffet kiểu phương Tây, lên một tầng nữa chính là phòng giải trí kỳ bài (giống như Casino), còn mời đoàn ca vũ nổi tiếng từ Thượng Hải đến trợ hứng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dan-quoc-dai-tieu-thu-phao-hoi-nghich-tap/chuong-109.html.]
Có âm thầm tặc lưỡi hít hà, sẽ tốn bao nhiêu tiền? Tuy nhiên, một chuyện lên tiếng giải thích rằng tất cả các chi phí đều là Quý gia chi trả.
*Vài nghĩ sự kiện là chính phủ chi trả.
Lúc mới , thì Quý gia cũng là gia đình giàu và sung túc, chẳng qua bình thường bọn họ khiêm tốn mà thôi.
Huynh Lâm gia ăn mặc thời thượng đến khách sạn, kịp giờ khai tiệc, phục vụ viên dựa theo tên thiệp mời bọn họ đến chỗ an bài, Lâm Tập Tập một chút, xung quanh chỗ của bọn họ đều là những thương nhân giàu .
Với màn thể hiện chói mắt trong buổi hội nghị đó, Lâm Tập Tập xuất hiện là một ai đến, cô là lão bản tiệm vải chút danh tiếng, khi thấy Lâm Tập Tập, những ông chủ lớn tham dự hội nghị đó đều rối rít lên chủ động bắt tay với cô. Lâm Tập Tập cũng mất bình tĩnh, mong chiếu cố việc ăn của cô nhiều hơn.
Sau đó ồn ào mời Lâm Tập Tập lên tầng khiêu vũ nhưng đều Lâm Kính Đình vô tình cự tuyệt, “Các ngươi đều là cóc ghẻ, đừng bẩn mắt Vãn nhi nhà .”
Lưu lão bản là ông chủ tiệm t.h.u.ố.c phiện, lúc ở bên cạnh Lâm Kính Đình, dáng vẻ buồn bực, liền : “Thì Lâm gia nữ nhi mới lớn nhưng tại ngài để nàng kinh doanh? Nữ nhân quá cường thế khó gả .”
Lâm Kính Đình khinh thường : “Bảo bối của Lâm gia chúng , bình thường thể với tới .”
Lưu lão bản cũng chính là mời Lâm Tập Tập ăn cơm, cũng là chứng kiến cảnh Lâm Tập Tập cùng Quý Du Hồng, là một trong ít chuyện, Lâm Kính Đình , liền xòa : “ , thể lọt mắt Lâm tiểu thư, nhất định là vật trong ao.” Nói xong còn tỏ ý Lâm Kính Đình xa xa, ánh mắt thẳng Quý Du Hồng đang bồi rượu cùng Quý Khôn, “Ngược ở đây là một vị nhân trung long phượng.”
Lâm Kính Đình cũng theo ánh mắt , thấy Quý Du Hồng ở đằng xa, khó chịu nheo đôi mắt , cố ý : “Ở ? Người thì ít nhưng long phượng thì thấy.”
Lưu lão bản cũng theo, bất quá là con vịt đến c.h.ế.t cũng mạnh miệng, thì thầm bên tai Lâm Kính Đình : “Sau khi phủ Đô đốc xảy nhiều chuyện, nhiều núi dựa của Lâm Kính Đình ngài đổ ngã, nhưng cho thế, tắc ông thất mã1 yên tri phi phúc2, nhà ngài đáng tin cậy.”
Lâm Kính Đình liếc một cái, ghét bỏ : “Cách xa một chút, thiếu chổ dựa đến , Lâm Kính Đình cũng yếu ớt đến nỗi để tìm núi dựa cho !”
mèo méo meo