Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 502
Cập nhật lúc: 2024-10-11 14:04:51
Lượt xem: 2
Cho nên Cố Vọng của kiếp này đã thức tỉnh được ý thức của mình, từ nay về sau sẽ không còn nằm dưới sự quản lý của tổng cục nữa.
Hắn có tư tưởng của riêng mình, cuộc sống của riêng mình, sau này cũng sẽ không trải qua những chuyện lung tung rối loạn này nữa.
Nhưng nhiệm vụ tổng cục đưa ra là để đề phòng Cố Vọng hủy đi thế giới trong sách, nếu vậy thì kiếp này đã không còn cách nào tiếp tục nhúng tay vào.
Như vậy chỉ có thể nhúng tay vào trước khi luân hồi, vừa lúc Cố Vọng mượn thân thể của Lâm Ngân Chi đi tới chỗ này, Chủ Thần đã dứt khoát thiết kế để hắn và nàng cùng tiến vào ảo cảnh kia.
Bởi vì chỉ có Cố Vọng mang theo ký ức mới có thể vì nàng mà thay đổi.
Thì ra trước đây Chủ Thần đã tính toán sẵn rồi.
Khanh Linh nhếch miệng: “Ngài nói hắn đã được đưa về rồi sao?”
“Đúng vậy, bằng không giữ hắn ở lại đây sẽ uy hiếp đến vị trí của ta, không phải sao?” Chủ Thần nói xong đột nhiên có chút hứng thú: “Hình như cũng không tệ.”
Khanh Linh: “…”
“Chỉ đùa chút thôi.” Ông ta tiếc rẻ nói: “Hắn không có ký ức về tổng cục, nhưng lại không thể loại bỏ ký ức của hắn ở kiếp trước được, chỉ có thể tìm cách đưa hắn về. Dù sao chuyện cũng không còn liên quan đến chúng ta.”
Giọng điệu của Chủ Thần có chút ý vị sâu xa: “May mà lúc ở trong ảo cảnh ấy trong mắt hắn đều là cô, bằng không chúng ta sẽ không làm được.”
Khanh Linh không lên tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/502.html.]
Nga
“Được rồi, cô cũng đã lấy công chuộc tội rồi, về nghỉ ngơi đi.” Chủ Thần xua tay: “Nghỉ ngơi một thời gian đi, bên phía Cố Vọng không cần quan tâm nữa.”
Lại như nhớ tới gì đó, đột nhiên nói: “Thư Nhất nói với ta là muốn đưa cô qua đó làm quan chấp sự, cô có thể cân nhắc một chút.”
Khanh Linh gật đầu, rời khỏi Điện Chủ Thần.
Trên đường trở về chung cư, nàng đi ngang qua căn tin đồ ngọt, chợt nhớ tới lúc nhìn thấy Cố Vọng ở tổng cục, hắn đã đứng ở chỗ này.
Trong tủ kính có bày một ít bánh gato nhỏ, có đủ các loại mùi vị.
Khanh Linh chưa từng thấy Cố Vọng ăn mấy thứ này, hơn phân nửa đều là nàng cho nên Cố Vọng mới ăn, vậy hắn đứng ở chỗ này là vì cái gì?
Là… đang nhớ tới nàng sao?
“Linh Linh.”
Khanh Linh nghe tiếng quay đầu lại, thấy Thư Nhất đang đi về phía mình: “Quan chấp sự.”
Màu mắt Thư Nhất tối xuống, nhẹ nhàng cười: “Nghe nói cô đã sửa lại kết cục trong sách, làm rất tốt.”
Khanh Linh không lên tiếng.
Thư Nhất đẩy cửa căn tin đồ ngọt ra: “Ở đó nhìn cái gì? Đi vào thôi, muốn ăn món gì, ta mua cho cô.”
“Cám ơn, không cần đâu.” Khanh Linh lắc đầu.