Cửa Hàng Linh Hồn - 3
Cập nhật lúc: 2025-05-10 13:53:07
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7pgbVlt4I7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 3: Đôi Giày Không Của Riêng Ai
Trong cơn hoảng loạn, Hà My lao ra khỏi phòng trọ, mặc kệ tiếng chuông đồng hồ vẫn réo rắt trong đầu. Cô chạy thục mạng trên con phố vắng, không biết mình đang đi đâu. Cô chỉ muốn thoát khỏi cái bóng đen và tiếng chuông ám ảnh kia.
Chạy mãi, chạy mãi, cuối cùng cô dừng lại trước một công viên nhỏ. Cô ngồi phịch xuống ghế đá, thở dốc. Bóng đêm bao trùm, chỉ có ánh đèn đường vàng vọt hắt xuống, tạo nên những vệt sáng nhợt nhạt.
Hà My cố gắng trấn tĩnh lại. Cô nhắm mắt, hít thở sâu để xua tan nỗi sợ hãi. Cô tự nhủ rằng tất cả chỉ là ảo giác, do cô quá căng thẳng và mệt mỏi.
Nhưng mỗi khi cô mở mắt ra, tiếng chuông đồng hồ lại vang lên, rõ ràng và sắc nhọn hơn. Cô cảm thấy như có ai đó đang bóp nghẹt trái tim mình.
Hà My biết rằng cô không thể trốn chạy mãi được. Cô cần phải đối mặt với nỗi sợ hãi của mình. Cô cần phải tìm hiểu xem chiếc đồng hồ quái quỷ kia muốn gì.
Sáng hôm sau, Hà My quay lại cửa tiệm "Âm Vật." Cô quyết định sẽ trả lại chiếc đồng hồ và yêu cầu A Vân giải thích mọi chuyện.
Khi cô bước vào cửa tiệm, A Vân đang ngồi sau quầy, lau chùi một đôi giày da cổ điển. Đôi giày màu nâu sẫm, được đánh bóng cẩn thận, trông khá mới so với những món đồ cũ kỹ xung quanh.
"Tôi muốn trả lại chiếc đồng hồ," Hà My nói, giọng yếu ớt. "Nó... nó không bình thường."
A Vân ngước lên, nhìn Hà My với vẻ mặt không ngạc nhiên. "Tôi đã nói rồi. Cô nên cẩn thận."
Hà My đặt những mảnh vỡ của chiếc đồng hồ lên mặt bàn. "Ông biết chuyện gì đang xảy ra, đúng không? Chiếc đồng hồ đó... nó bị ám."
A Vân gật đầu. "Người chủ cũ của chiếc đồng hồ là một người đàn ông tên là Minh Hoàng. Ông ta là một nhà văn, nhưng không thành công. Ông ta sống cô độc và luôn cảm thấy bất mãn với cuộc đời. Cuối cùng, ông ta tự tử bằng cách treo cổ vào lúc 3:15 sáng."
"Vậy... linh hồn ông ta vẫn còn vương vấn chiếc đồng hồ?" Hà My hỏi.
"Đúng vậy," A Vân đáp. "Linh hồn ông ta không siêu thoát, luôn tìm cách để níu kéo những người còn sống. Ông ta muốn họ chia sẻ nỗi đau và sự tuyệt vọng của mình."
"Vậy tôi phải làm gì?" Hà My hỏi, giọng gần như van xin.
"Cô phải giúp ông ta siêu thoát," A Vân đáp. "Cô phải tìm hiểu xem điều gì khiến ông ta không thể buông bỏ cuộc đời, và giúp ông ta giải quyết những vướng mắc còn lại."
Hà My hoang mang. Cô chỉ là một sinh viên bình thường, làm sao có thể giúp một linh hồn siêu thoát?
"Tôi không biết phải làm gì," cô nói.
"Hãy bắt đầu bằng cách tìm hiểu về cuộc đời của Minh Hoàng," A Vân nói. "Hãy đọc những cuốn sách ông ta đã viết, hãy tìm hiểu về những người bạn và người thân của ông ta. Biết đâu cô sẽ tìm thấy manh mối."
Hà My gật đầu. Cô biết rằng đây là một nhiệm vụ khó khăn, nhưng cô không còn lựa chọn nào khác.
"Tôi sẽ cố gắng," cô nói.
A Vân nhìn Hà My với ánh mắt cảm thông. "Tôi sẽ giúp cô. Hãy đến đây mỗi ngày, tôi sẽ cho cô biết những gì tôi biết về Minh Hoàng."
Hà My cảm ơn A Vân rồi rời đi. Cô cảm thấy một chút hy vọng le lói trong lòng.
Trên đường về phòng trọ, Hà My ghé vào một hiệu sách cũ. Cô tìm kiếm những cuốn sách của Minh Hoàng, nhưng không tìm thấy cuốn nào.
"Những cuốn sách của ông ta không được nhiều người biết đến," người bán sách nói. "Chúng đã bị thất lạc từ lâu."
Hà My thất vọng. Cô không biết phải bắt đầu từ đâu.
Bỗng, ánh mắt cô dừng lại trước đôi giày da mà A Vân đang lau chùi khi nãy. Đôi giày có vẻ ngoài rất quen thuộc, như thể cô đã từng nhìn thấy chúng ở đâu đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cua-hang-linh-hon/3.html.]
"Đôi giày này bao nhiêu vậy?" Hà My hỏi.
A Vân bước đến. "Tôi không có ý định bán đôi giày này," ông ta nói. "Đây là kỷ vật của Minh Hoàng."
"Tôi biết," Hà My nói. "Tôi muốn mượn chúng. Tôi nghĩ rằng chúng có thể giúp tôi hiểu rõ hơn về ông ta."
A Vân lưỡng lự. "Tôi không chắc là điều đó tốt cho cô."
"Xin ông," Hà My nói. "Tôi hứa sẽ trả lại chúng ngay khi tôi không cần chúng nữa."
A Vân thở dài. "Được thôi. Nhưng cô phải hứa với tôi, cô sẽ cẩn thận. Đôi giày này... chúng mang theo một năng lượng rất mạnh."
Hà My gật đầu. Cô nhận lấy đôi giày từ tay A Vân.
Về đến phòng trọ, Hà My đặt đôi giày lên bàn. Cô nhìn chúng một cách chăm chú. Đôi giày có vẻ ngoài cũ kỹ, nhưng vẫn còn nguyên vẹn. Cô có thể cảm nhận được một sự hiện diện vô hình xung quanh chúng.
Đêm đó, Hà My quyết định sẽ mang đôi giày. Cô muốn xem điều gì sẽ xảy ra.
Khi cô xỏ chân vào đôi giày, cô cảm thấy một luồng điện chạy dọc sống lưng. Cô cảm thấy như mình đang trở thành một người khác.
Cô bước ra khỏi phòng trọ và bắt đầu đi bộ. Cô không biết mình đang đi đâu, nhưng đôi chân cứ tự động di chuyển.
Cô đi qua những con phố quen thuộc, nhưng mọi thứ dường như trở nên khác lạ. Cô cảm thấy như mình đang nhìn thế giới bằng một đôi mắt khác.
Bỗng, cô nghe thấy một tiếng bước chân vang lên phía sau. Cô quay lại, nhưng không thấy ai cả.
Cô tiếp tục đi, và tiếng bước chân lại vang lên. Lần này, nó rõ ràng hơn. Cô cảm thấy như có ai đó đang đi theo mình.
Cô quay lại lần nữa, nhưng vẫn không thấy ai cả.
Cô bắt đầu cảm thấy sợ hãi. Cô biết rằng có điều gì đó không bình thường đang xảy ra.
Cô đi nhanh hơn, nhưng tiếng bước chân vẫn đuổi theo cô. Nó ngày càng gần hơn, như thể người đó đang chạy theo mình.
Cô quay lại lần nữa và lần này, cô nhìn thấy.
Một cái bóng đen đang lướt đi phía sau, cái bóng di chuyển theo từng bước chân của cô, nhưng nó không phải của cô.
Hà My hoảng sợ hét lên và bắt đầu chạy. Cô chạy thục mạng trên con phố vắng, cố gắng thoát khỏi cái bóng đen.
Nhưng cái bóng vẫn đuổi theo cô, không ngừng nghỉ.
Cuối cùng, Hà My vấp ngã và ngã xuống đường. Cái bóng đen ập đến, bao trùm lấy cô.
Hà My cảm thấy một cơn đau nhói ở đầu. Cô nhìn lên và thấy một chiếc xe tải đang lao về phía mình.
Cô không kịp phản ứng. Chiếc xe tải đ.â.m sầm vào cô.
Tất cả chìm vào bóng tối.
Sáng hôm sau, người ta tìm thấy xác của Hà My trên đường ray xe lửa. Cô bị xe lửa cán chết, y hệt như cái c.h.ế.t của Minh Hoàng, người chủ cũ của đôi giày.