Cô Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu - Chương 791: Chương Bá Ngôn, anh muốn nghe câu trả lời nào?

Cập nhật lúc: 2025-08-16 18:08:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Tây thấy gì, cô chỉ cảm thấy nóng bừng.

Những gì cô chạm đều là Trương Sùng Quang, giác quan đều là Trương Sùng Quang... tất cả đều là Trương Sùng Quang. Cô kìm mà nâng lên, áp sát tai đẫm mồ hôi, thì thầm: "Trương Sùng Quang... Trương Sùng..."

Anh chịu nổi khi Hoắc Tây gọi như thế.

Lại còn gọi một cách dịu dàng, quyến rũ đến thế.

Trương Sùng Quang bất ngờ buông thả, gục bên cổ cô thở gấp. Một lúc lâu , nghiêng đầu hôn lên mái tóc ướt đẫm của cô, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô: "Em lấy mạng !"

Hoắc Tây cũng chẳng khá hơn là bao.

Cô quấn lấy , hôn , càng quấn càng chặt.

Anh gì, nhẹ nhàng an ủi cô, chờ khi nghỉ ngơi đủ đè lên cô... đam mê cháy bỏng suốt cả đêm.

Đêm tân hôn như thế, Trương Sùng Quang sẽ bao giờ quên.

Đến nửa đêm, mây tan mưa tạnh.

Hoắc Tây trong vòng tay Trương Sùng Quang, mệt đến nỗi nhúc nhích một ngón tay.

Anh cúi đầu: "Đi tắm rửa nhé?"

Hoắc Tây thở nhẹ: "Lau qua thôi, em động đậy chút nào! Trương Sùng Quang, con !"

Anh cũng tối nay quá đáng, liền hôn cô một cái.

Một lúc , Hoắc Tây bình tĩnh , ngẩng đầu hỏi về chuyện của Lục U: "Chuyện gì ? Hôm nay trong đám cưới, cô với Chương Bá Ngôn trông còn khá thiết, đột nhiên với Diệp Bạch?"

Trương Sùng Quang chống một tay lên, để lộ trần, cho Hoắc Tây tựa n.g.ự.c .

Anh định hút một điếu thuốc chuyện , nhưng bỏ ý định.

Suy nghĩ một chút, mới lên tiếng: "Anh nghĩ tối qua Lục U với tên Chương chuyện, nhưng đó vui mà chia tay. Lúc đúng lúc Diệp Bạch xuất hiện, lấp đầy trống ! Nếu , em nghĩ hai họ quen bao nhiêu năm , nếu cơ hội thích hợp thì thể đến với ."

Hoắc Tây liếc một cái: "Cái gì mà đến với , văn hoa một chút , Lục U vẫn còn là trẻ con mà!"

Trương Sùng Quang khẽ .

Anh cúi đầu, mũi nhẹ nhàng cọ mũi vợ: "Em nghĩ cô là trẻ con, nhưng Diệp Bạch thì . Chắc hẳn để ý từ lâu ."

Hoắc Tây cảm thấy, đàn ông hiểu đàn ông hơn.

Cô vẫn đang nghĩ về chuyện của Lục U, thì Trương Sùng Quang nghỉ ngơi đủ, bắt đầu nổi lên ý định... Cô thực sự thể chiều thêm nữa, chống tay lên vai : "Anh tiết chế một chút !"

Trương Sùng Quang chẳng chút nào tiết chế, hôn cô, lầm bầm: "Để đêm nay tiết chế."

Đêm nay là đêm tân hôn của họ.

Không cần tiết chế.

Vân Vũ

...

Họ ở đảo để hưởng tuần trăng mật, còn Lục U và Diệp Bạch chỉ ở ba ngày về. Họ riêng, bằng chuyến bay thông thường.

Xuống máy bay, nhận hành lý, Diệp Bạch bảo cô lên vali kéo .

Lục U vốn lười vận động, thích thú.

Khi quẹt hộ chiếu cửa, cô chợt dừng , thấy Chương Bá Ngôn.

Anh mặc vest chỉnh tề, lẽ là đến đón đối tác quan trọng. Bên cạnh , Từ Chiêm Nhu cũng ăn mặc trang trọng nhưng kém phần dịu dàng, bên cạnh một cách chu đáo, trông đôi.

Nếu là bình thường, lẽ còn thể gật đầu chào.

bây giờ, Lục U thấy cần thiết nữa, cô đưa mắt theo Diệp Bạch... Ngay lập tức, cổ tay cô Diệp Bạch nắm lấy, đan ngón tay ngón tay cô.

Không để khoe khoang, mà là để cho cô sự ấm áp và sức mạnh.

Lục U khẽ run ngón tay, ngẩng đầu, mỉm nhẹ với Diệp Bạch.

Diệp Bạch thẳng thắn ôm lấy vai cô, hai sự chênh lệch về chiều cao, cô trắng trẻo nhỏ nhắn, trong lòng Diệp Bạch trông thật yếu đuối.

Chương Bá Ngôn mấy ngày nay họ ở chung một phòng.

Anh nghĩ nên để ý, cũng sẽ để ý, dù đó chỉ là một đêm khi chia tay.

mấy ngày nay, thức trắng đêm.

Nhắm mắt , tưởng tượng cảnh Lục U và Diệp Bạch ôm hôn, thậm chí chuyện ... Anh cảm thấy hổ, nhưng cũng tức giận.

Giờ thấy thật, cảm xúc lên đến đỉnh điểm, Chương Bá Ngôn căng cứng.

Đôi mắt rời khỏi Lục U.

Chỉ là Lục U như nữa, cô nhẹ nhàng tựa lòng Diệp Bạch, như thể quên quá khứ giữa họ, tất cả yêu thương hận thù, cô dồn hết tâm trí một mối tình mới.

Một lúc , Diệp Bạch dẫn Lục U .

Sắc mặt Chương Bá Ngôn vô cùng khó coi, Từ Chiêm Nhu nhịn mà nhắc nhở: "Chương tổng, lát nữa chúng còn bàn dự án với tổng Lý, ..."

Chương Bá Ngôn thu cảm xúc, giọng lạnh lùng: " ."

Từ Chiêm Nhu tin, trong lòng cô thoải mái nhưng cũng mừng thầm, Lục U với khác... phận đặc biệt, Lục U thể chỉ chơi bời.

Cô chỉ cần ở bên Chương Bá Ngôn, hai năm nữa, danh phận bà Chương chắc chắn sẽ là của cô.

...

Căn hộ của Diệp Bạch ở Bắc Kinh ở vị trí vàng.

Anh đưa Lục U xem, căn hộ rộng 180 mét vuông, cửa kính rộng... tầm cực kỳ thoáng đãng.

Lúc là chiều tà, trời xuất hiện mây hồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nho-cua-hoac-thieu-ejau/chuong-791-chuong-ba-ngon-anh-muon-nghe-cau-tra-loi-nao.html.]

Lục U dán mắt đó ngắm , Diệp Bạch thu dọn hành lý xong, đến ôm lấy eo cô từ phía , kéo lòng . Lục U phát hiện thích ôm cô như thế .

Diệp Bạch đặt cằm lên vai mỏng của cô, cọ nhẹ cổ cô.

Râu cứng, đau.

Lục U mềm giọng: "Em đói , đưa em ăn ?"

Diệp Bạch ôm eo cô, xoay ép lòng, cúi đầu hôn cô... Ban đầu chỉ là nụ hôn nhẹ, Lục U cũng thoải mái, nhưng đó chuyện trở nên khác thường. Anh nhẹ nhàng nâng cằm cô, chút ám chỉ, Lục U run nhẹ, hé môi.

Anh đưa miệng cô, lấp đầy.

Lục U cảm thấy mũi tràn ngập thở nóng bỏng của Diệp Bạch, nóng đến mức tan chảy... Hôn loạng choạng đến ghế sofa, Diệp Bạch nắm lấy eo cô, thấy cô phản kháng, nhẹ nhàng vuốt ve đường cong nhỏ nhắn , sờ hôn...

Lục U rên rỉ như mèo con: "Diệp Bạch!"

Diệp Bạch an ủi bằng cách hôn khóe miệng cô, nhưng buông tay, tiếp tục vuốt ve cơ thể cô... Một lúc , cô mềm nhũn , thở gấp, dám .

Diệp Bạch khẽ .

Họ chạm trán , ôm , cảm giác thực sự tuyệt... Có lẽ tình cảm pha chút tình bạn, tình , nhưng Lục U thích cảm giác yên lòng .

Ai mà thích đối xử chứ?

Cô đỏ mặt, đẩy : "Dậy ăn thôi! Em đói ."

Diệp Bạch chống hai tay hai bên cô, vài cái chống đẩy nhẹ, khiến mặt cô đỏ hơn... Anh mớm nhẹ khóe miệng cô: "Anh nấu ăn cũng ngon, chúng ăn ở nhà nhé, ?"

Lục U chịu, vội: "Một tháng cũng ăn ngoài vài chứ! Suốt ngày ở nhà ăn... chán lắm."

Cô càng càng nhỏ, thực sự chút áy náy.

Vì cô nấu ăn, còn kén chọn.

Diệp Bạch bận tâm, sẵn sàng chiều cô, búng nhẹ má cô: "Một tuần ăn ngoài một hai , và sẽ cho em cơ hội chán ."

Lời của ý gì đó.

Lục U đỏ mặt, ôm cổ cho tiếp.

Diệp Bạch vỗ nhẹ m.ô.n.g cô: "Đi đồ , ăn xong đưa em về, mai tan đón em qua, nấu ăn cho em... Đảm bảo mỗi ngày đều no nê, đầy hai tháng là béo trắng."

"Em béo ."

Diệp Bạch cô chằm chằm, lâu lâu gì, cúi xuống hôn cô một cái, giọng khàn khàn: "Không béo! Lục U của chúng luôn xinh ."

Lúc khỏi nhà, cô thậm chí còn leo lên lưng , để cõng đến bãi đỗ xe.

Ở bên Diệp Bạch, Lục U cảm thấy vui.

...

Khoảng bảy giờ, họ đến một nhà hàng sang.

Vừa bước , Lục U rời .

Ở bàn gần cửa sổ, Chương Bá Ngôn đang ăn tối và bàn công việc với một quý bà, Từ Chiêm Nhu tuy cũng nhưng vẻ gò bó, thể thấy quý bà nghiêm khắc.

Diệp Bạch gọi bàn, cũng thấy Chương Bá Ngôn, mỉm , là duyên phận oan gia ngõ hẹp!

Anh ôm Lục U : "Vào !"

Lúc , Chương Bá Ngôn cũng phát hiện họ, ngẩng đầu lên, nụ nhạt mặt lập tức biến mất, Từ Chiêm Nhu bên cạnh vô cùng khó xử.

May là quý bà để ý.

Lục U vẫn thoải mái, nhưng cô cũng đầu bỏ , như thế sẽ khiến Diệp Bạch mất mặt.

Khi nhân viên phục vụ gọi món, cô chơi điện thoại, bộ giao tiếp đều do Diệp Bạch đảm nhiệm... Vì rõ sở thích của cô, cô thích ăn gì nhất.

Cách đó vài mét, Chương Bá Ngôn bàn công việc, thỉnh thoảng liếc qua.

Quý bà cũng phát hiện, nhẹ nhàng hỏi: "Chương tổng, quen ?"

Chương Bá Ngôn giật , : "Cũng quen! quan hệ bình thường."

Quý bà gì thêm.

Nói chuyện một lúc, quý bà chuẩn rời , Chương Bá Ngôn bảo Từ Chiêm Nhu đưa bà về khách sạn. Từ Chiêm Nhu xe, Chương Bá Ngôn gì đó nhưng dám trái lệnh, cúi lên xe.

Chương Bá Ngôn trong gió đêm, cúi xuống châm thuốc, nhưng chỉ hút một dập .

Khi thanh toán, thấy Lục U về phía nhà vệ sinh.

Gương mặt lạnh lùng, theo .

Lục U vệ sinh xong, bước rửa tay, nhưng khi ngẩng lên, cô sững .

Chương Bá Ngôn đang dựa đó.

Áo khoác lẽ để bàn, chỉ mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây đen, cao ráo lịch lãm. Anh cầm chiếc bật lửa, mắt đen chằm chằm cô.

Lục U gì, cúi xuống mở vòi nước.

Chương Bá Ngôn trong gương, khẽ hỏi: "Em ngủ với ?"

Lục U cứng đờ.

Trong nhà vệ sinh, yên tĩnh. Chỉ tiếng nước chảy nhẹ, Lục U lên gương, cũng trong gương, lâu cô khẽ hỏi: "Chương Bá Ngôn, câu trả lời nào?"

Chương Bá Ngôn định , bỗng thấy một vết hồng nhạt bên cổ Lục U.

Màu hồng nhạt.

Chỉ cần là lớn, đều đó là gì, sắc mặt tối sầm, thậm chí bước lên một bước, đối mặt với cô trong gương, hỏi : "Ngủ với ?"

Loading...