Cô Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu - Chương 778: Trương Sùng Quang, anh có hối hận không?
Cập nhật lúc: 2025-08-16 18:08:18
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những ngày đó, Lục U gặp Chương Bá Ngôn.
khi cô đến nhà họ Hoắc, Hoắc Tây nhắc đến tin tức về , Lục U bỗng giật thảng thốt.
"Anh Sùng Quang hợp tác với Chương Bá Ngôn ?"
Vậy , liệu cô sẽ gặp mặt thường xuyên trong nhiều sự kiện?
Lục U hề chút nào.
Mối thâm thù giữa hai gia tộc khiến cô và Chương Bá Ngôn thể đến với . Năm xưa, khi lời chia tay, cô chút do dự, những lời tổn thương lòng tự trọng phát từ miệng cô khiến chính cô cũng choáng váng. Những năm qua, cô từng nao núng.
Cô bao giờ nghĩ sẽ gặp , nhưng bánh xe phận đẩy họ một nữa.
Lục U thầm nghĩ: "Có lẽ nên trở về thành phố C."
Hoắc Tây là tinh tường, chỉ một cái thấu hiểu suy nghĩ của cô. Cô nhấp một ngụm hoa, mỉm : "Em định chạy về thành phố C vì chuyện chứ? Không giống tính em chút nào, nhưng cũng phần giống... Năm xưa em chạy nước ngoài ?"
Lục U càu nhàu, dùng giọng điệu đáng yêu để ngăn Hoắc Tây trêu chọc .
Hoắc Tây suy nghĩ một lát nghiêm túc : "Về nhà cũng !"
Cô đưa tay vuốt tóc em gái, thầm than thở: Với gia thế nhà , Lục U lấy ai cũng sẽ hạnh phúc và thoải mái hơn so với việc ở bên Chương Bá Ngôn.
Lục U dựa cánh tay cô, lòng đầy lưu luyến.
Cô cũng yêu thành phố B, yêu mợ, yêu các chị em...
...
Gần đến giờ cơm tối, Trương Sùng Quang đến đón Tiểu Trương Nhuệ và Hoắc Miên Miên.
Vừa bước , Tiểu Hoắc Tinh đang chập chững quanh ghế sofa liền chạy đến, giang tay đòi bố bế.
Trương Sùng Quang cúi bế con gái lên. Chân khỏe hơn nhiều, chỉ lùi nhẹ một bước vững. Anh hôn con gái một cái, chỉnh chiếc váy xinh xắn cho bé.
Tiểu Hoắc Tinh ôm cổ bố, trao cho bố một nụ hôn ngọt ngào đầy thở sữa thơm.
Người bố chê bai, ôm con hôn thêm một cái nữa, Lục U : "Lục U đến , tối nay món cá nướng sả em thích đấy."
Lục U vẫn ôm tay Hoắc Tây, ngọt ngào: "Cảm ơn Sùng Quang."
"Đừng cảm ơn vội! Anh chút việc bàn với chị Hoắc Tây."
Trương Sùng Quang xuống ghế sofa đối diện, vẫn bế Tiểu Hoắc Tinh. Lục U tinh ý, thế liền lợi, bèn bế Tiểu Hoắc Tinh lên: "Dì dẫn con kiếm đồ ăn ngon nhé."
Tiểu Hoắc Tinh vẫn chơi với bố, chu môi tỏ vẻ phản đối: "Dì !"
Lục U hôn con bé một cái thật mạnh: "Dì yêu con c.h.ế.t mất!"
Chỉ vài giây , cô bế Tiểu Hoắc Tinh mất. Không quá hai tiếng, tài khoản của cô sẽ nhận 2 triệu tiền tiêu vặt từ Sùng Quang, vì cô chỉ yêu Tiểu Hoắc Tinh mà còn yêu luôn cả Sùng Quang.
Khi đại sảnh chỉ còn hai , Hoắc Tây nhẹ nhàng hỏi: "Không cuối tuần, đón Nhuệ Nhuệ và Miên Miên?"
Trương Sùng Quang lặng lẽ cô.
Dù là giữa mùa đông, nhiệt độ trong biệt thự vẫn ấm áp như xuân. Hoắc Tây mặc áo sơ mi lụa cùng quần đen, mái tóc đen dài uốn xoăn nhẹ, thôi thấy mắt.
Nhìn một lúc lâu, giọng khàn: "Lớp của Nhuệ Nhuệ hoạt động cần cả bố tham gia. Nó hỏi ý kiến , đồng ý ký tên . Hoắc Tây, em xem thuận tiện , thứ Bảy ."
Hoắc Tây cũng .
Một lúc , cô cầm ly lên uống nốt nửa ly còn , đặt xuống: "Anh quyết định , còn hỏi em gì?"
Trương Sùng Quang cầm chiếc ly lên, lặng lẽ xoay giữa các ngón tay.
"Anh chỉ Nhuệ Nhuệ thất vọng."
Hoắc Tây mỉm , coi như đồng ý. Giữa họ vẫn còn chút gì đó mơ hồ. Những giúp việc trong phòng ăn đều mỉm .
Trương Sùng Quang khẽ ho, hỏi Hoắc Tây: "Dạo em và thanh niên thế nào ?"
Hoắc Tây trả lời thẳng.
Cô thừa nhận, nhưng cũng phủ nhận, cầm tạp chí bên cạnh lật xem, thờ ơ : "Như cũ!"
Trương Sùng Quang: ...
Anh tiện hỏi thêm, hỏi nữa sẽ thành quá lộ liễu.
Lúc , Tiểu Trương Nhuệ cầu thang, khuôn mặt thường lạnh lùng giờ đỏ ửng, rõ ràng lời bố , trong lòng thầm vui mừng.
Hoắc Tây ngẩng đầu con, dịu dàng : "Đi gọi chị xuống ăn cơm."
Tiểu Trương Nhuệ gật đầu, gọi Hoắc Miên Miên. Cậu bé vui đến nỗi ăn hết hai bát cơm, còn bế em gái , kiên nhẫn đút cho em ăn hai bát nhỏ.
Lục U mà kinh ngạc.
Cô nghĩ, may mà trai Lục Thước tật , cứ vui là đút cơm cho em, thì hồi nhỏ cô thành heo .
Sau bữa tối, Trương Sùng Quang ngủ nhà họ Hoắc. Lúc về, Hoắc Tây gọi : "Anh tiễn Lục U về nhé, em thấy dạo tâm trạng cô , tối muộn thế em yên tâm để cô tự lái xe."
Trương Sùng Quang định châm thuốc, liền cất .
Anh : "Được, đưa cô về nhà."
Khi chuẩn , Hoắc Tây nhẹ nhàng : "Bảo bác Triệu lái xe chậm thôi, tối nay chút sương đấy! Anh về cũng nghỉ sớm, nhớ ngâm chân nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nho-cua-hoac-thieu-ejau/chuong-778-truong-sung-quang-anh-co-hoi-han-khong.html.]
Trương Sùng Quang Hoắc Tây sâu lắng. Dưới ánh đèn pha lê ở hành lang, cô đến chói mắt.
Lúc cô dịu dàng như thế.
Đàn ông nào cũng rời .
quên họ chia tay, nên ở một nữa, nên cô một nữa .
Hoắc Tây lặng lẽ theo bóng lưng .
Cô nhẹ nhàng dựa tường hành lang, khẽ mỉm ...
**
Sáng thứ Bảy, Hoắc Tây nhận bưu phẩm do thư ký Tần gửi đến.
Một chiếc áo phông trắng, đó in dòng chữ: "Trương Nhuệ chiến thắng".
Thư ký Tần nhắn tin: "Tổng Trương cũng một chiếc giống hệt, theo yêu cầu của bé Trương Nhuệ."
Hoắc Tây dựa ghế da, cầm tấm thiệp xem bật .
Ba giờ chiều, cô mặc chiếc áo phông bên trong, khoác áo khoác ngoài lái xe đến trường của Nhuệ Nhuệ. Hoạt động diễn tại sân vận động trong nhà, phụ mặc áo phông cũng thấy lạnh.
Trương Sùng Quang đến .
Anh cũng mặc chiếc áo phông "Trương Nhuệ chiến thắng". Vốn dĩ trai, những năm nay trong thương trường càng thêm phần lạnh lùng khó gần, nhưng giờ mặc chiếc áo trông trẻ trung hơn hẳn, như mới hơn 30 tuổi.
Vân Vũ
Anh bãi cỏ, Hoắc Tây, trong mắt lấp lánh tia lửa nhỏ.
Hoắc Tây đến cạnh .
"Anh trai quá."
"Em cũng xinh."
Họ gần như đồng thanh, cùng bật . Giọng Trương Sùng Quang mang chút lưu luyến: "Còn nhớ hồi chúng học ? Mới đó mà bọn trẻ lớn thế ."
Hoắc Tây : "Anh vẫn trai lắm! Nhiều phụ nữ đang đấy."
Trương Sùng Quang nhanh chóng đáp: "Anh họ ."
Anh chỉ một chăm chú , thế là đủ.
Hoắc Tây im lặng một lúc, khẽ hỏi: "Trương Sùng Quang, tự kết thúc ? Giờ chút hối hận ?"
Anh trả lời, ánh mắt sâu thẳm.
lúc khí giữa họ trở nên mơ hồ, Tiểu Trương Nhuệ chạy đến, phịch xuống giữa hai : "Chút nữa trận đấu bắt đầu ."
Cậu bé vẫn lo lắng cho chân của Trương Sùng Quang, sợ mệt, sợ đau.
Trương Sùng Quang xoa đầu con trai: "Chút vận động . Bố nhất định sẽ giúp con giành giải nhất."
Anh tự tin như là lý do. Anh và Hoắc Tây lớn lên cùng , trò chơi buộc chân chơi bao nhiêu , họ ăn ý với vô cùng.
Tiểu Trương Nhuệ gật đầu, coi trọng chuyện .
Vì thường ngày các bạn trong lớp cứ chỉ trỏ, bố ly hôn, và Hoắc Miên Miên bố là trẻ hoang. Có Miên Miên còn đến , nhưng kiên quyết dám kể với .
Vì , bố cùng đến, vui lắm.
như dự đoán, trận đấu với Hoắc Tây và Trương Sùng Quang chỉ là chuyện nhỏ. Dù chân linh hoạt, nhưng họ vẫn dễ dàng giành giải nhất.
Khi lên nhận giải, Tiểu Trương Nhuệ bước lên bục, khuôn mặt nhỏ đỏ ửng.
Cậu hiếm khi vui như thế.
Ngay khi sắp nhận cúp, một đứa trẻ hư nào đó trời cao đất dày hét lên: "Chắc chắn họ gian lận , bố của Trương Nhuệ rõ ràng là thằng què, thể giành giải nhất ?"
"Thằng què, thằng què, gian lận!"
...
Phụ của đứa trẻ đó sợ hãi, vội bịt miệng con , nhưng tất cả phụ trong sân đều thấy, ai dám lên tiếng...
Lại dám gọi tổng giám đốc nghìn tỷ Trương Sùng Quang là thằng què.
Trước khi kịp phản ứng, Tiểu Trương Nhuệ lao tới, đá mạnh xương sườn đứa trẻ hư đó, mắt đẫm lệ hét lên: "Mày dám thêm một từ nữa, tao đánh cho mày què luôn, tin ?"
Hiện trường hỗn loạn...
Phụ thậm chí dám đánh trả, chỉ kéo con xa. Tiểu Trương Nhuệ định lao tới đánh tiếp, Trương Sùng Quang tiến lên, một tay ôm con trai, bế bé trở .
Anh siết chặt con trai trong vòng tay.
Tiểu Trương Nhuệ trong lòng bố, một cách nức nở và đau lòng. Cậu ngừng với bố lời xin , vì bố là kiêu hãnh, thể chịu khi gọi là thằng què...
Trương Sùng Quang ôm chặt con.
Khi Tiểu Trương Nhuệ bình tĩnh hơn, hôn lên đỉnh đầu con, khẽ : "Bố bận tâm ! Nhuệ Nhuệ, đừng nữa nhé!"
Tiểu Trương Nhuệ vẫn nức nở: "Chúng còn bắt nạt cả Miên Miên, chúng trêu chọc, Miên Miên suốt."
Trương Sùng Quang căng cứng.
Hoắc Tây bên cạnh đang vỗ về con trai, ngón tay cũng khẽ run lên.