Cô Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu - Chương 772: Trương Sùng Quang, anh cũng sẽ mệt mỏi (1)

Cập nhật lúc: 2025-08-16 18:08:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Sùng Quang lòng run lên.

Hắn thể khẳng định, Hoắc Tây phận của Hà Lộ. Cô như chắc là cố ý khiến khó chịu.

Khi nhận lấy chiếc cốc, suy nghĩ nên trả lời thế nào.

Ngay giây phút , cơ thể khẽ run lên, bởi bàn tay Hoắc Tây đặt lên mu bàn tay . Cảm giác mềm mại, mịn màng của phụ nữ lâu trải nghiệm, huống chi đây phụ nữ yêu nhất.

Những lời giải thích, phản bác, một chữ cũng thốt .

Hắn thậm chí thể cảm nhận, lòng bàn tay cô khẽ động nhẹ. Đã là trưởng thành, từng là vợ chồng nhiều năm, chỉ một tiếp xúc nhỏ cũng đủ khiến lòng xao động.

Có thứ gì đó đang âm thầm thức tỉnh!

Từ chấn thương chân, đây là đầu tiên Trương Sùng Quang cảm thấy "còn hữu dụng" như . Dù thời điểm và địa điểm đều thích hợp, nhưng vẫn kìm việc lăn nhẹ cổ họng.

Hoắc Tây khẽ mỉm : "Sao , Sùng Quang? Trán đầy mồ hôi kìa?"

Nói xong, cô đưa tay chạm trán .

"Anh !"

Trương Sùng Quang trả lời nhanh và gấp, rõ ràng là chút hốt hoảng... Sau đó, bầu khí trở nên vô cùng kỳ lạ. Hoắc Tây chằm chằm, chậm rãi : "Không ."

Không hiểu , Trương Sùng Quang cảm thấy Hoắc Tây giống như đang dùng d.a.o cùn g.i.ế.c .

Cảm xúc của cô nắm trong tay.

Trương Sùng Quang thích cảm giác , nhưng tạm thời Hoắc Tây... Quả nhiên, Hoắc Tây nghiêng áp sát tai , thì thầm: "Anh Sùng Quang, trông giống chút nào ."

"Em gọi là gì?"

"Anh Sùng Quang mà, giới thiệu em là em gái ?"

...

Hoắc Tây thong thả xong, liền buông tay , cúi xuống chăm sóc Tiểu Hoắc Tinh.

Trương Sùng Quang thở phào nhẹ nhõm,

thì ngay lập tức căng cứng, bởi từ góc của , thể rõ cảnh sắc bên trong cổ áo của Hoắc Tây. Dù quá phô trương, nhưng cũng đủ khiến liên tưởng.

Từ Melbourne đến giờ hai năm, sống trong cảnh kiêng khem.

Hai năm , Trương Sùng Quang đụng đến phụ nữ.

Hắn nghi ngờ Hoắc Tây cố ý, nhưng khi cô cúi xuống, thần sắc dịu dàng, chăm chú chăm sóc Tiểu Hoắc Tinh, ý định quyến rũ .

Trương Sùng Quang ngửa cổ uống hơn nửa cốc nước, vẫn thấy đỡ khát.

Lúc , Hoắc Tây thẳng lên, : "Tinh Tinh , nếu khỏe, thể về ."

Trương Sùng Quang dựa lưng ghế sofa, nhẹ giọng: "Anh bảo tài xế về ."

Ý của là sẽ .

Vân Vũ

Hoắc Tây cũng đuổi , cô về phía trong phòng bệnh, : "Anh ngủ trong đó , sẽ thoải mái hơn."

Trương Sùng Quang bên Tiểu Hoắc Tinh thêm chút nữa.

Hoắc Tây ý kiến, cô dựa đầu giường, lật xem tài liệu của văn phòng luật.

Trương Sùng Quang nhịn hỏi: "Nhất định xem tối nay ? Em bận đến thế?"

Hoắc Tây ngẩng mặt, chỉ khẽ : "Ừ, khá bận. Không chỉ xử lý công việc của văn phòng luật và Tây Á, còn chăm sóc ba đứa con, dĩ nhiên thoải mái như và Hà Lộ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nho-cua-hoac-thieu-ejau/chuong-772-truong-sung-quang-anh-cung-se-met-moi-1.html.]

Trương Sùng Quang: ...

Một lúc , giọng khàn khàn: "Sau nếu bận quá, thể đưa con đến chỗ ."

Hoắc Tây : "Không sợ phiền thế giới riêng của hai ?"

Cô luôn những lời châm chọc, Trương Sùng Quang nhịn nữa, thấp giọng: "Hoắc Tây, em cần dò xét như !"

Hoắc Tây ngẩng mặt .

Ánh mắt cô thâm thúy, đến Trương Sùng Quang cũng thấu hiểu, hiểu cô đang nghĩ gì.

Cô đặt tài liệu xuống, ôn hòa: "Em đỡ trong nghỉ."

Trương Sùng Quang là kiêu hãnh, Hoắc Tây đỡ như một kẻ tàn phế, nên trả lời nhanh và gấp: "Không cần!"

dậy quá nhanh, suýt nữa thì ngã.

Hoắc Tây nhẹ giọng: "Để em đỡ ! Trương Sùng Quang, trở nên nhạy cảm như thế từ khi nào ?"

Lần , Trương Sùng Quang từ chối.

Trong phòng nhỏ bật đèn, ánh sáng mờ ảo, khiến lỗ chân lông đều giãn nở... Hoắc Tây vấp thứ gì, đột nhiên kéo theo Trương Sùng Quang cùng loạng choạng.

Khi tỉnh , họ giường, cô đè lên .

Hai cơ thể đan , chỉ cần cử động nhẹ cũng đủ khiến khó chịu. Mặt Hoắc Tây áp mặt Trương Sùng Quang, cô cảm thấy da nóng bừng.

phụ nữ trưởng thành, cô tự nhiên cảm nhận phản ứng của .

Môi Hoắc Tây áp cổ , giọng khàn khàn: "Không giới thiệu em là em gái ? Giờ thế ? Trương Sùng Quang... thật là thú vật."

Hơi thở Trương Sùng Quang loạn nhịp.

Hắn đây trùng hợp, Hoắc Tây cố ý đè xuống giường, cố ý khơi gợi phản ứng của , chỉ để ép thừa nhận vẫn quan tâm cô, vẫn cô.

Trong bóng tối, tay Trương Sùng Quang đặt lên eo cô, khẽ vuốt ve.

Tay cũng nhẹ nhàng chạm gương mặt cô, khẽ: "Luật sư Hoắc, em thật là xa! Bày mưu tính kế lâu như , chẳng phá giới ? Đã lên giường , hành động? Không dám nỡ?"

Hoắc Tây học theo , cũng vuốt ve khuôn mặt điển trai của .

Cô thở nhẹ tai : "Làm bây giờ! Đã như thế vẫn còn cứng đầu."

Ngay lập tức, cô lật ngược, đè .

Trương Sùng Quang dùng một chân khóa chặt cơ thể cô, tay nắm lấy hai cổ tay mảnh mai của cô, giơ cao lên và ghim chặt đỉnh đầu... Cách chiếm hữu mạnh mẽ như , phụ nữ nào động lòng.

Hoắc Tây thì .

ở bên , nhưng cơ thể cô quen với việc bài xích, đẩy là giới hạn lớn nhất, thậm chí cơ thể cô run nhẹ.

Trương Sùng Quang chăm chú gương mặt cô, như thấu từng tế bào da thịt.

Hồi lâu, khẽ: "Chỉ là phản ứng sinh lý thôi, !"

Hắn từ từ cúi xuống, áp sát tai cô, cố ý dùng giọng điệu tục tĩu: "Đừng là luật sư Hoắc, bất cứ phụ nữ nào , cũng sẽ phản ứng. Chân hỏng chứ chỗ đó hỏng. Ừ, Hà Lộ là tìm để ngăn em đấy, Hoắc Tây, thì đây, đời dài lắm, cần em báo đáp, cũng ai nhất định ở bên ai."

Hoắc Tây cử động .

Cơ thể cô mềm mại chống cự, giọng cũng khàn khàn dịu dàng: "Không thử ?"

Trương Sùng Quang lạnh lùng: "Không cần thiết!"

"Hoắc Tây, hiện tại đang sống ! Anh phá vỡ sự yên bình ."

"Thứ báo đáp và cứu rỗi mà em nghĩ, trong mắt đáng một xu."

Loading...