Cô Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu - Chương 732: Lý Tư Kỳ, chúng ta kết hôn nhé

Cập nhật lúc: 2025-08-12 02:40:41
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Tư Kỳ từ từ mở mắt .

Khi cô và , một tay cô nhẹ nhàng giữ lấy tay cho bậy, Cố Vân Phàm ngậm lấy môi cô hôn một cách dịu dàng, khẽ hỏi: "Em ?"

, nhưng cũng .

Cô luôn chút e dè.

Lý Tư Kỳ hôn xong, đôi môi đỏ hé mở, giọng khàn khàn run rẩy mang theo chút gợi cảm: "Sẽ đến đấy!... Lạnh!"

Đôi mắt đen láy của Cố Vân Phàm, cô một lúc.

Đột nhiên bế cô lên, thẳng tiến về phía cầu thang, cô cảm thấy điên liền đ.ấ.m : "Thế Tư Kỳ thì ? Xuống thấy thì thế nào?"

Cố Vân Phàm cúi đầu cô, giọng nhẹ: "Thế thì ? Đã đến nước ... Em thương một chút ?"

Hắn những lời trơ trẽn như , còn bắt cô ...

Cô cảm thấy hổ, đành nhắm mắt .

Gương mặt ngọc, đôi mắt , mái tóc dài xõa cánh tay , mang theo chút gợi cảm của phụ nữ.

Cố Vân Phàm cúi đầu , ngẩng lên cửa sổ ở góc cầu thang, trong đêm tối những bông tuyết nhỏ như những chiếc kim bạc lướt qua, khẽ khàng đ.â.m trái tim , ngứa ngáy, khó chịu khôn tả.

Cuối cùng cũng bế cô phòng ngủ chính, rèm cửa kéo .

Căn phòng tối om.

Khi bế cô lên giường, nhẹ nhàng đè cô xuống hôn, bàn tay ấm áp cũng nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô: "Muốn ngắm tuyết , kéo rèm nhé?"

"Đừng!"

Giọng Lý Tư Kỳ rời rạc, cô nắm lấy cánh tay , từ lúc nào tay áo sơ mi của cởi , áo len cũng biến mất, thứ cô chạm là làn da ấm áp, nóng bỏng đến tận tim.

Cô thở gấp : "Tư Kỳ xuống thấy ."

đang hưng phấn, sợ chịu dừng , đành ôm lấy cổ , cả khuôn mặt nhỏ bé chôn cổ ...

Cái ôm thật mật, họ lâu .

Cô cũng điều đại diện cho cái gì.

Cố Vân Phàm vốn dĩ chút kiêng dè, giờ cô như một chú mèo con nũng nịu với , thể mềm lòng?

Hắn học theo cô, ôm trọn cô lòng, đổi vị trí để cô lên .

Không gì cả, chỉ nhẹ nhàng vuốt ve lưng cô.

Rất giống an ủi.

Một lúc lâu , áp tai cô khẽ hỏi: "Tư Kỳ, em ? Đã lâu lắm ."

Khuôn mặt cô trong bóng tối ửng hồng.

Sao thể , cô là một phụ nữ bình thường, đây luôn ở bên .

lo lắng.

, Cố Vân Phàm cũng đoán , giọng càng trầm ấm hơn: "Anh sẽ phục vụ em như nhé?"

cần, cô nắm lấy cánh tay nhẹ nhàng siết chặt, mặt nóng bừng liều nhỏ: "Ôm một lúc là , lát nữa chơi với con bé, nó nhưng nhớ ."

Vừa dứt lời, đèn phòng ngủ bật sáng.

kịp thích ứng liền nhắm mắt , nhưng đàn ông ôm cô nghiêng, một tay chống đầu, một tay nhẹ nhàng ve vuốt khuôn mặt cô, ngắm vẻ mặt đang động tình của cô.

Lý Tư Kỳ chịu kiểu , cô cảm thấy hổ, nhưng khi mắt , cô kìm lòng, chủ động đưa môi hôn , thì thầm: "Muộn hơn một chút, hãy đến."

Cố Vân Phàm gì, chỉ cô.

Một lát , ôm cô, đè xuống hôn...

...

"Ba ơi, ba ơi..." Tiếng Cố Tư Kỳ vang lên từ cầu thang.

Lý Tư Kỳ túm lấy mái tóc đen của , cho hôn nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nho-cua-hoac-thieu-ejau/chuong-732-ly-tu-ky-chung-ta-ket-hon-nhe.html.]

Cố Vân Phàm ban đầu úp mặt cổ cô, khẽ hai tiếng, đó lật yên một lúc, dịu dàng : "Em đừng xuống, dỗ con bé ngủ sẽ ."

Lý Tư Kỳ cảm thấy , nhưng khi cô nhà vệ sinh chỉnh đốn , phát hiện thật sự thể ngoài.

Đành bỏ cuộc.

Bông tuyết nhỏ đêm Giáng sinh, dịu dàng, tiếp tục rơi.

Cố Vân Phàm xuống lầu.

Tiếng bước chân cầu thang vang lên, vững chãi, cũng đối xử qua loa với cô con gái nhỏ, mà dành gần hai tiếng đồng hồ bên con bé, dỗ dành cho cô bé ngủ say mới trở về phòng ngủ chính.

Lý Tư Kỳ đang gọi điện cho .

"Ừ... Con về , con ."

Cố Vân Phàm từ phía ôm cô, cằm đặt lên vai mỏng của cô, lặng lẽ chuyện... cũng giọng của Lý trong điện thoại.

Lý Tư Kỳ liếc , vội vàng vài câu cúp máy.

Cố Vân Phàm siết chặt vòng tay, khẽ hỏi: "Mẹ em đồng ý ?"

Hắn chuyện vốn trơ trẽn, chỗ nào cô mỏng manh nhất thích chọc đó, Lý Tư Kỳ để ý đến , nhưng Cố Vân Phàm buông cô, ôm cô đến bên cửa sổ, đè cô đó hôn.

Nụ hôn ngã nghiêng, tình ý rối bời,

Rèm cửa bỗng nhiên kéo , bên ngoài là ánh đèn neon và những bông tuyết nhỏ, như bay tim Lý Tư Kỳ, Cố Vân Phàm áp môi cô thì thầm: "Tư Kỳ, mỗi đêm Giáng sinh chúng đều ở bên , ?"

Thân hình mềm mại của cô áp cửa kính.

Thật thể chịu nổi.

Sao như chứ?

Cố Vân Phàm lấy từ túi áo một chiếc nhẫn kim cương, lớn và lấp lánh... Hắn cầm chiếc nhẫn nhưng cầu hôn cô, mà quỳ một gối xuống, nắm lấy bàn tay trắng mịn của cô và đeo ngón áp út.

Vừa khít.

Chiếc nhẫn tỏa sáng rực rỡ tay cô.

Cố Vân Phàm nghiêng hôn một cái, dậy ngay mà duy trì tư thế một lúc, gì, nhưng như tất cả.

Trong bóng tối, khóe mắt Lý Tư Kỳ lấp lánh một tia sáng.

Là sự thỏa hiệp, cũng là nỗi ấm ức trong quá khứ.

"Đừng ! Tư Kỳ... đừng ."

Hắn dịu dàng ôm cô, l.i.ế.m giọt nước mắt khóe mắt cô, dỗ dành cô như dỗ Cố Tư Kỳ: "Sau sẽ để em buồn nữa."

Cánh tay thon dài của cô quàng lên cổ , lẽ trong nửa năm dài đằng đẵng, cô mới thực sự buông bỏ mối hận lòng.

Cố Vân Phàm là một nồng nhiệt,

Thích chơi bời, cũng nhiều trò, nhưng lúc chỉ đối xử với cô theo cách truyền thống nhất, bế cô lên chiếc giường mềm mại, dịu dàng với cô... Trong những khoái cảm đó, quan sát từng biểu cảm đổi của cô, cho cô nhiều hơn, nhiều hơn nữa những cảm xúc.

Trong lúc khó khăn nhất, áp tai cô thì thầm: "Tư Kỳ, chúng kết hôn nhé!"

Lý Tư Kỳ run rẩy,

Một lúc lâu , cô mới tỉnh mở đôi mắt mơ màng, đàn ông mà cô yêu hận bao năm, khóe mắt lăn dài giọt lệ.

Cố Vân Phàm dành cho cô sự kiên nhẫn vô tận.

Hắn lau nước mắt cho cô, nhẹ: "Sau sẽ bậy bạ nữa, một lòng một với em."

Cô chỉ run run đôi môi, nên lời.

Vân Vũ

Hắn tiếp tục: "Nếu đối xử với em, em cứ mang hết tài sản dẫn Tư Kỳ , đừng cho tìm thấy, để trở thành kẻ trắng tay!"

Lý Tư Kỳ khẽ nức nở.

, cũng hiểu ý cô, kìm nắm c.h.ặ.t t.a.y cô... cúi đầu hôn cô.

Đêm dài vô tận, và cô còn vô thời gian,

Để đắm say.

Loading...