Cô Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu - Chương 725: Hoắc Tây, chúng ta khôi phục quan hệ vợ chồng
Cập nhật lúc: 2025-08-12 02:38:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trương Sùng Quang xong liền buông cô , lùi một bước. Cả hai qua gương, ánh mắt lạnh lùng như từng chút xao động nào cuộc ân ái , chỉ còn sự đánh giá lẫn .
Bỗng nhiên, Trương Sùng Quang khẽ , tay đặt nhẹ lên vai cô: "Đi thôi, phu nhân Trương."
Hai ly hôn lâu, cũng lâu gọi cô như . Giọng điệu giờ thật đột ngột.
Hoắc Tây từ từ dậy, bàn tay trượt xuống nhưng ngay lập tức đưa mặt cô... Ánh hoàng hôn xuyên qua cửa kính chiếu rọi lên họ, như phủ một lớp hào quang lung linh, đến mơ màng.
Hoắc Tây chỉ thấy chói mắt.
Cô cúi mắt, đặt nhẹ tay lòng bàn tay . Trương Sùng Quang khẽ siết chặt.
Ngày 11/11 ở nước ngoài giống Trung Quốc, ngày hội mua sắm mà là dịp ngoài. Trong sân biệt thự đậu sẵn một chiếc Lincoln đen dài, Hoắc Tây đây là loại xe bọc thép đặc chế. Cô khẽ mỉa mai: "Anh từ khi nào sợ c.h.ế.t thế? Hay vì quá nhiều chuyện ?"
Vệ sĩ áo đen mở cửa xe.
Trương Sùng Quang nắm tay Miên Miên, đỡ cô bé lên xe, giọng nhẹ nhàng: "Cẩn thận kẻo đập đầu."
Miên Miên nhốt trong nhà lâu, ngoài liền vui vẻ hẳn lên.
Khi cô bé yên trong xe, Trương Sùng Quang Hoắc Tây: "Anh sợ chết. Chúng còn hai đứa con, và... em vẫn tha thứ cho ."
Ánh mắt khiến Hoắc Tây thể đáp .
Khi cô cúi xuống bước lên xe, Trương Sùng Quang đỡ nhẹ eo cô. Cơ thể cô lập tức căng cứng, nhưng cô gì, chỉ bình thản ghế.
Sau khi Trương Sùng Quang lên xe, vệ sĩ đóng cửa .
Chiếc xe limousine dài rộng rãi, thoải mái. Miên Miên vui vẻ suốt đường, chuyện liên tục.
Hoắc Tây lòng đầy tâm sự.
Cô nhẹ nhàng xoa đầu con gái nhỏ. Miên Miên hiểu những sóng gió giữa lớn, cô bé áp mặt cửa kính ngắm cảnh bên ngoài... Phong cảnh Geneva khác hẳn Bắc Kinh.
Trương Sùng Quang cũng Miên Miên.
Một lúc , chuyển ánh mắt sang Hoắc Tây, giọng nhẹ nhàng: "Miên Miên vui. Hoắc Tây... em cũng con bé luôn vui vẻ như thế , ?"
Trái tim Hoắc Tây đập mạnh, nhưng khi cô ngẩng lên , thêm gì nữa.
...
Trương Sùng Quang đưa họ đến một buổi tiệc thượng lưu địa phương, nơi cũng nhiều trẻ em tham dự, quy mô cao cấp.
Vừa bước , một phục vụ liền dẫn họ , thái độ cực kỳ cung kính với Trương Sùng Quang: "Ngài đợi ngài lâu ."
Trương Sùng Quang mỉm .
Hoắc Tây thầm kinh ngạc. Cô những năm qua Trương Sùng Quang ăn lớn, nhưng tòa biệt thự mặt... cô nhận đây là tài sản của một trong năm giàu nhất thế giới. Không hiểu từ khi nào thiết với như ?
cô lộ vẻ gì, chỉ lấy một ly nước ép cho Miên Miên.
Miên Miên uống một ngụm nhỏ: "Ngọt quá!"
Hoắc Tây xoa má con, ngẩng lên Trương Sùng Quang. Anh : "Dẫn Miên Miên ăn chút gì . Anh lên chuyện một chút xuống ngay."
Hoắc Tây gật đầu.
Trương Sùng Quang cúi xuống bên Miên Miên, véo nhẹ mũi cô bé: "Nghe lời , đừng chạy lung tung, đợi bố ở đây nhé."
Miên Miên gật đầu ngoan ngoãn.
Đôi mắt sáng long lanh của cô bé khiến Trương Sùng Quang mềm lòng. Anh kìm mà hôn lên má con gái, khàn giọng với Hoắc Tây: "Anh lên đây."
Hoắc Tây theo bóng lên cầu thang cùng phục vụ.
Cô chắc chắn đàm phán công việc. Những dự án quan trọng thường thể kết thúc trong nửa giờ... Khoảng thời gian đó đủ để cô đưa Miên Miên rời .
Hoắc Tây vội.
Cô cầm một ly champagne, mắt liếc xung quanh. Chiếc xe limousine họ vẫn đậu bãi cỏ, tài xế đang ngủ gật trong xe.
Hoắc Tây lấy từ túi xách một đôi khuy tay kim cương.
Là của Trương Sùng Quang.
Trước khi xuất phát, khi đồ trong phòng, cô lấy chúng từ tủ phụ kiện của . Lúc , cô siết chặt tay... những viên kim cương cứng cấu da thịt, đau nhói.
Vân Vũ
Miên Miên đang say sưa ngắm những ngôi đèn.
Hoắc Tây cúi xuống: "Miên Miên, lát nữa đưa con về nhà. Con theo , dù chuyện gì cũng gì, ?"
Miên Miên chớp mắt, dường như hiểu dường như .
Một lúc , cô bé khẽ hỏi: "Về Bắc Kinh ? Là rời xa bố, đúng ?"
Hoắc Tây thể lừa dối con thêm nữa. Vì sớm muộn gì cô cũng đưa Miên Miên , cũng để con bé ... bố sẽ sống cùng nữa.
Cô gì, chỉ nhẹ nhàng xoa đầu con.
Miên Miên im lặng một lúc, cúi đầu áp Hoắc Tây: "Con với ."
Khoảnh khắc , Hoắc Tây đau lòng vô cùng.
cô , rời xa Trương Sùng Quang trong vòng nửa giờ , đó liên lạc với bố... Cô dẫn Miên Miên bãi cỏ, lợi dụng lúc tài xế chú ý, bảo con bé trốn bên hông xe, nơi góc khuất.
Tài xế thấy Hoắc Tây tới, lập tức xuống xe: "Phu nhân."
Hoắc Tây chỉnh trang phục, tự nhiên mở cửa xe: "Anh đôi khuy tay rơi xe , nhờ tìm giúp!"
Cô cúi xuống tìm ở hàng ghế .
Tài xế hiểu nhầm, nghĩ rằng Trương Sùng Quang và Hoắc Tây khoảnh khắc riêng tư xe.
Chuyện trong giới thượng lưu gì lạ.
Một lúc , Hoắc Tây cầm đôi khuy tay mỉm : "Tìm thấy !"
Tài xế thở phào, định xe ngủ tiếp, nhưng Hoắc Tây : "Anh giúp mang trong tiệc nhé... Miên Miên vệ sinh, tìm con."
Tài xế do dự.
Anh phu nhân cấm rời .
thấy đứa trẻ ở đây, nghĩ rằng phu nhân cũng thể một bỏ . Hơn nữa chỉ là mang đồ , chắc , nên đồng ý ngay.
Trong đêm tối, Hoắc Tây theo bóng tài xế hội trường ồn ào, ánh mắt thâm trầm.
Bên cạnh, Miên Miên lén mở cửa xe lên.
Hoắc Tây chần chừ, mở cửa ghế lái, nhẹ nhàng đạp ga... Chiếc xe limousine đen lập tức khởi động, từ từ hướng cổng biệt thự.
Trong xe, tay Hoắc Tây run rẩy.
Cuối cùng cô cũng thể rời .
Bị Trương Sùng Quang đưa đến Geneva hơn nửa tháng, cô sợ. Cô sợ điên cuồng đến mức thực sự khiến cô mang thai, lúc đó cô sẽ xoay xở thế nào?
Cô quên Miên Miên, khẽ : "Chúng về nhà thôi."
Miên Miên mím chặt đôi môi nhỏ, ừ một tiếng.
Cô bé thích bố, cũng thích khi bố cùng dẫn và Nhuệ Nhuệ chơi. nếu vui, Miên Miên cũng sẽ vui.
Hoắc Tây đạp ga, chiếc xe tăng tốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nho-cua-hoac-thieu-ejau/chuong-725-hoac-tay-chung-ta-khoi-phuc-quan-he-vo-chong.html.]
Tài xế phía phát hiện lừa, đuổi theo hét lên bằng thứ ngôn ngữ khó hiểu, nhưng xe của Hoắc Tây sắp thoát khỏi cổng biệt thự.
Ngay lúc đó, cánh cổng sắt đen chạm khắc bỗng từ từ khép .
Trên , vô bóng đèn sáng trưng, biến màn đêm thành như ban ngày.
Hoắc Tây phanh gấp.
Cô trong xe nhúc nhích, bình thản thẳng phía , rằng thể thoát nữa... Từ đầu đến cuối, Trương Sùng Quang từng tin tưởng cô, luôn đề phòng cô.
Miên Miên lo lắng hỏi: "Mẹ ơi, chúng nữa ?"
Hoắc Tây khẽ nhắm mắt...
Giọng cô phảng phất sự nhẹ nhõm: "Ừm, tạm thời , lẽ chúng ở đây thêm một thời gian nữa."
Miên Miên mím chặt đôi môi nhỏ, gì, dù còn nhỏ nhưng trong lòng cũng hiểu chuyện.
Khoảng hai phút , cửa xe phía lái mở .
Hoắc Tây ngẩng lên, thấy Trương Sùng Quang bên ngoài, mặc bộ vest đắt tiền, ánh mắt xuống cô đầy dịu dàng quyến luyến... nhưng cô tràn ngập cảm giác ghê tởm, cô Trương Sùng Quang sẽ đối xử với thế nào.
Hoắc Tây khẽ : "Biệt thự là của ? Trương Sùng Quang, đang diễn vở kịch Thế giới Truman đấy ."
Bị cô thấu, Trương Sùng Quang chút bối rối.
Hắn đút tay túi áo, khắp khuôn viên rộng lớn, khẽ : "Vốn định em và Miên Miên vui, nhưng bây giờ... nghĩ em cũng quan tâm đến bất ngờ dành cho em."
Hoắc Tây kiềm chế hỏi: "Anh định gì?"
Trương Sùng Quang thẳng mắt cô, đột nhiên cúi kéo cô khỏi xe, mở cửa ... Khi đưa cô xe, chậm rãi : "Phu nhân Trương, em xác định chuyện lớn mặt con nhỏ ?"
Hoắc Tây , đêm nay sẽ buông tha cho cô.
Cô tỏ yếu đuối, khi lên xe chỉ nhẹ nhàng xoa đầu Miên Miên, cô bé nép lòng cô.
Đôi mắt ngân ngấn lệ.
Trương Sùng Quang một lúc, nghiến răng, đóng cửa xe .
Hắn tự lái xe, phía mấy chiếc xe hộ tống, Hoắc Tây thể chạy thoát.
Họ trở về biệt thự đó, xe từ từ dừng , Trương Sùng Quang tháo dây an bước xuống, mở cửa ôm Miên Miên đưa cho giúp việc ở đây, dỗ dành: "Con lên phòng đồ chơi chơi một lát, bố sẽ lên ngay."
Miên Miên nắm c.h.ặ.t t.a.y buông.
Trương Sùng Quang vỗ nhẹ tay cô bé, hiệu cho giúp việc: "Đưa Miên Miên ."
Người giúp việc thấy sắc mặt , vội vàng bế Miên Miên lên phòng đồ chơi lầu... Trương Sùng Quang theo bóng lưng giúp việc một lúc thu ánh mắt.
Hắn vội xử lý Hoắc Tây ngay.
Hắn bên ngoài xe, cởi áo vest, nhẹ nhàng vặn cổ.
Sau đó châm một điếu thuốc, hút chậm rãi... Khi dập tắt điếu thuốc Hoắc Tây, cô vẫn đang , cơ thể căng thẳng.
Dưới ánh trăng, Trương Sùng Quang mỉm nhạt.
Hắn : "Vốn định cho em thời gian thích nghi, nhưng bây giờ thấy cần thiết nữa... Hoắc Tây, từ hôm nay chúng khôi phục quan hệ vợ chồng."
Khôi phục quan hệ vợ chồng?
Thấy ánh mắt cô, Trương Sùng Quang , cúi nhẹ nhàng vuốt má cô, lời thẳng thừng và trần trụi: "Khôi phục quan hệ vợ chồng nghĩa là từ tối nay chúng sẽ ngủ chung, chia sẻ cơ thể , thẳng là tình."
Hoắc Tây lạnh giọng: "Tiếc là ."
Đồng tử Trương Sùng Quang co , đó bất cần : "Anh là !"
Ngón tay thon dài khẽ cào lên gương mặt mềm mại của cô.
Lời vô cùng hỗn hào: "Em những đêm em ngủ bên cạnh, cởi đồ em , chiếm hữu em đến mức nào, nhưng nghĩ em sẽ ghét nên nhịn... Giờ, cần nhịn nữa! Vì dù gì em cũng cảm động, cũng tha thứ cho ."
Nói xong, kéo Hoắc Tây khỏi xe.
Cô chống cự cũng , nơi khắp nơi đều là của , Miên Miên vẫn trong biệt thự, cô thể để con thấy cảnh bố ép .
Hoắc Tây khóe mắt ướt át, cô thì thầm: "Trương Sùng Quang, đừng bắt ghét !"
Trương Sùng Quang quan tâm.
Hắn bế cô lên, trong đêm tối qua cửa chính đại sảnh, thẳng tiến lên tầng hai... Đến phòng ngủ chính, đặt cô xuống, Hoắc Tây dậy đè xuống, dường như thích dùng cà vạt trói cô .
Thân hình mềm mại của Hoắc Tây chìm sâu chiếc giường lớn.
Cô thể cử động...
Cô Trương Sùng Quang từng bước tiến gần, bên giường cởi từng cúc áo sơ mi... Ánh mắt đen sâu thẳm cô chằm chằm.
Cuối cùng là sự đồng thuận của hai , nên chẳng ai thoải mái.
Trương Sùng Quang nắm cằm cô, bắt cô , giọng khàn đặc: "Hoắc Tây, đây như thế , đây em cũng thích ôm em mà."
Hoắc Tây chút cảm xúc.
Cô cực kỳ ghét .
Mặt cô chôn gối, giọng run rẩy phát , mang theo chút rung động: "Anh cũng là đây! Trương Sùng Quang quên những đoạn video ôm hôn Tống Vận ? Mỗi nhớ đến, thấy buồn nôn... Tại thế, tại giữ một phụ nữ tình cảm với , phụ nữ bên ngoài nhiều như thế, chẳng luôn thích ?"
Cô nhiều như , Trương Sùng Quang khẽ .
Mặt chôn cổ cô, vì nhẹ, thở nóng phả lên da thịt cô, khiến cô run lên, nhưng vì ham , mà là vì ghê tởm.
"Với cảm giác?"
Trương Sùng Quang chống tay dậy, khẽ cào mặt cô, "Làm bây giờ? Thứ , nhất định , Hoắc Tây em em cảm giác... thì nghĩ cách chứ?"
Hoắc Tây đồng tử giãn .
Trương Sùng Quang khẽ, lấy từ ngăn kéo đầu giường một lọ nhỏ, hôn cô thì thầm: "Yên tâm, thuốc tự nhiên, tác dụng phụ, chỉ khiến em cảm thấy thoải mái... mà tự động dính lấy thôi."
Hoắc Tây tức giận, cô đ.ấ.m vai .
"Trương Sùng Quang điên ! Anh còn là ?"
Đôi mắt đen cô chằm chằm, đột nhiên khàn giọng : "Hoắc Tây, em em yêu , chúng ... Anh sẽ tiếp tục đợi em ."
Hoắc Tây liếc , lạnh.
Trương Sùng Quang đợi phản ứng của cô, dường như thất vọng, ngậm một viên thuốc đưa miệng cô, hai tay đan tay cô... cho cô giãy giụa.
Hoắc Tây đây là gì, nhưng đoán là thứ thể .
Vị ngọt tan , như kẹo trái cây.
Cô kháng cự , Trương Sùng Quang ép, chỉ ôm cô lòng ngừng hôn cô... Dần dần Hoắc Tây cảm thấy đủ, cô Trương Sùng Quang ôm , gương mặt cô đỏ ửng như lửa, giọng cũng khàn đặc tiếng.
Cô khẽ gọi tên , cô gọi Trương Sùng Quang.
"Ừm?"
Người đàn ông hờ hững hôn cô, vén mái tóc dài sang một bên, chăm chú mắt cô.
Hoắc Tây nên, nhưng cô nhịn .
Cô chủ động áp sát , như chú mèo con khẽ thì thầm: "Trương Sùng Quang, ôm em..."