Cô Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu - Chương 712: Trương Sùng Quang, anh lập tức cho tôi quay về ngay!
Cập nhật lúc: 2025-08-12 02:37:17
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trương Sùng Quang ở cửa phòng khách, lặng lẽ quan sát.
Trong căn phòng ăn rộng lớn, những ngọn nến bạc lung linh, nhưng chỉ Hoắc Tây đó. Cô mặc trang phục công sở, màu đen hòa ánh sáng mờ ảo, càng tôn lên vẻ cô độc.
Ánh nến phản chiếu lên khuôn mặt cô, thể đoán cảm xúc.
Trương Sùng Quang cúi đầu giày, giọng nhẹ nhàng: "Hôm nay tâm trạng thế, một thưởng thức bữa tối lãng mạn ?"
Sau khi xong dép trong nhà, tiến gần, định hôn cô một cách tự nhiên, nhưng Hoắc Tây né tránh. Cô nhạt nhẽo: "Chỉ là thấy đèn quá chói."
Cô gật đầu về phía đối diện.
Trương Sùng Quang khẽ nhếch môi, đến phía đối diện xuống, cũng lấy một chiếc ly rượu và rót cho một chút... Cả hai đều uống, chỉ bình thản .
Một lúc lâu , Hoắc Tây cuối cùng lên tiếng: "Anh suy nghĩ thế nào ?"
Trương Sùng Quang nhấp một ngụm rượu, nhạt: "Anh , hai đứa trẻ đều sẽ theo , nếu thì khỏi bàn."
Hoắc Tây đôi mắt đen chằm chằm .
Một lúc , cô khẽ : "Sao khăng khăng thế, Trương Sùng Quang? nghĩ sẽ nhiều cô gái trẻ sẵn sàng sinh con cho ."
Trương Sùng Quang giật .
Anh rời mắt khỏi Hoắc Tây, sợ bỏ lỡ bất kỳ biểu cảm nào của cô... Lời của Hoắc Tây khiến nghĩ đến nụ hôn bất ngờ tối qua.
Có lẽ vì trả thù, hoặc vì cuộc hôn nhân ngột ngạt, thực sự buông thả.
ở phút cuối, kịp dừng .
Lúc đó cảm thấy nhạt nhẽo, tiếp tục, bây giờ Hoắc Tây để ý đến sự tồn tại của Tống Vận ?
Anh khẩy: "Thật sự sẵn sàng nhường danh phận bà Trương cho khác ?"
Hoắc Tây khuôn mặt đầy vẻ ghét bỏ của , nhạt: "Trương Sùng Quang, từ khi sinh , bao giờ nghĩ đến việc lấy ai vì danh phận. Ngược , nhiều danh phận từ ."
Đến mức , cô ngại đau.
Quả nhiên, Trương Sùng Quang đồng tử co . Ngón tay thon dài của nắm chặt ly rượu đến mức trắng bệch. Anh từng chữ: "Bà Trương, cô cần nhấn mạnh cách gia đình họ Hoắc chọn."
Anh dừng , tiếp tục: " cô lấy lịch trình của từ bí thư Tần, cũng cô điều tra nguồn gốc căn nhà của Tống Vận. những thứ đó đủ để chứng minh điều gì. và cô công khai gặp gỡ, căn nhà đó là phần thưởng công ty dành cho cô ."
Vân Vũ
Hoắc Tây hiểu , đang cố tình cô khó chịu.
Cô cúi mắt lạnh: "Biến chuyện nuôi gái thành chuyện cao thượng, thực sự khâm phục. Đồng thời... cũng thấy thật buồn nôn!"
Cô ngẩng đầu lên, bình thản : "Trương Sùng Quang, chạm giới hạn của . Anh đương nhiên thể tình cảm mới, nhưng đó là khi chúng ly hôn. Có lẽ cảm thấy thoải mái trong mối quan hệ với cô Tống, nhưng cô nghĩ gì ? Liệu cô chuyện quá khích ?"
Đối mặt với , Hoắc Tây còn thiết ăn uống.
Cô dậy lên lầu, nhưng cổ tay nắm lấy... Quay đầu , cô thấy khuôn mặt điển trai nhưng đầy u ám của Trương Sùng Quang. Giọng trầm xuống: "Bỏ ý định ly hôn , sẽ về nhà!"
Hoắc Tây một lúc lâu.
Cô giật tay , biểu cảm như một trò đùa.
Thật buồn !
Chỉ là đang Trương Sùng Quang, chính vì đây quá mù quáng.
Hoắc Tây lên lầu.
Trương Sùng Quang rời ngay. Anh bàn ăn, ngọn nến bạc vẫn cháy leo lét. Món Tây giúp việc nấu, Hoắc Tây động đũa, chỉ nhấp một chút rượu.
Trương Sùng Quang cầm ly rượu lên, từ từ uống.
Bà Ngô đến bên cạnh, khẽ : "Tối nay bà về ăn gì, từ ông dẫn... đó về, bà còn nữa! Ông đừng trách nhiều lời."
Trương Sùng Quang lặng lẽ xoay ly rượu, gì.
Bà Ngô dám thêm, lặng lẽ rút lui.
Trương Sùng Quang đến nửa đêm, ngọn nến tàn, phòng khách chìm trong bóng tối... Anh ngẩng đầu lên lầu, đến khi mắt cay xè mới dậy.
Đêm khuya, chiếc Land Rover màu đen tiến một khu chung cư cao cấp.
Tống Vận mở cửa, vui mừng lao lòng .
Dù đêm nay vẫn quan hệ với cô, nhưng cô rằng đàn ông sự dịu dàng của phụ nữ, trái tim sẽ mềm . Hơi ấm ở nhà, cô sẽ cho !
Sáng sớm, trong căn hộ sang trọng, một đàn ông ngủ ghế sofa.
Điện thoại rung, màn hình hiển thị "Bà Trương".
Trương Sùng Quang tỉnh.
Tống Vận từ bếp bước , thấy tên gọi, cô cắn môi, cầm điện thoại phòng ngủ bí mật máy: "Alo, đây là điện thoại của tổng Trương, việc gì cứ với ."
Bên , Hoắc Tây vì một dự án của tập đoàn Tây Á, cần trao đổi với Trương Sùng Quang nên mới gọi sớm thế . Không ngờ là Tống Vận máy.
cũng gì bất ngờ.
Hoắc Tây bình thản : " sẽ gọi ." Nói xong cúp máy.
Tống Vận nhấn nút kết thúc, đang tính toán thế nào, thì thấy một ở cửa phòng ngủ, chính là Trương Sùng Quang. Khuôn mặt tối sầm: "Ai cho phép cô điện thoại của ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nho-cua-hoac-thieu-ejau/chuong-712-truong-sung-quang-anh-lap-tuc-cho-toi-quay-ve-ngay.html.]
Tống Vận kịp xóa lịch sử cuộc gọi.
Cô mặt tái mét, đưa điện thoại cho , giải thích cẩn thận: " thấy tỉnh nên hộ, để ý ai gọi đến."
Trương Sùng Quang lật lịch sử cuộc gọi, thấy chỉ 10 giây, sắc mặt dịu , hỏi nhạt: "Nói gì?"
"Không gì, bà Trương bảo sẽ gọi ."
Trương Sùng Quang cất điện thoại, rời . Tống Vận theo , thấy đang giày, sốt ruột chạy đến ôm eo : "Chưa ăn sáng, ?"
Trương Sùng Quang gạt cô : "Đến công ty ăn!"
Thái độ lạnh nhạt, Tống Vận dám càn, chỉ chỉnh áo cho tiễn xuống lầu... Dưới đó, tài xế đợi sẵn, bí thư Tần bước từ xe.
Tống Vận gạt bỏ vẻ u ám mặt, dịu dàng chào bí thư Tần: "Chào buổi sáng!"
Bí thư Tần chỉ gật đầu nhẹ.
Tống Vận về, dáng vẻ tự nhiên, như thể đàn ông "hành hạ".
Bí thư Tần lạnh lùng: "Không gì."
Trương Sùng Quang lên xe, hỏi qua loa: "Nói gì thế?"
Bí thư Tần thẳng: "Tổng Trương nên chăm sóc bản . Đàn ông tuổi đáng giữ gìn . Tổng và cô Tống trò thời lắm!"
Trương Sùng Quang giải thích.
Anh đầu bóng lưng Tống Vận, đang khập khiễng... Anh chợt mất tập trung, bí thư Tần : "Dù tổng Trương hối hận là ."
Trương Sùng Quang thu thần sắc: "Lái xe !"
Từ hôm đó, lạnh nhạt với Tống Vận, thường đến nữa... Tống Vận mời ba bốn lượt, đôi khi chỉ cùng ăn một bữa, thậm chí gặp mặt cũng . Bí thư Tần luôn tổng Trương bận.
Tống Vận cho rằng vấn đề ở Hoắc Tây.
Hôm đó, Hoắc Tây kết thúc một vụ án kinh tế, bước từ tòa án.
Cửa đỗ một chiếc Maserati trắng, cửa kính hạ xuống, Tống Vận bỏ kính râm Hoắc Tây: "Bà Trương, thời gian chuyện chút ?"
Hoắc Tây cao 1m70 thẳng , khẽ nhếch môi: "Bây giờ thể gọi là luật sư Hoắc! cho cô một phút, quá giờ tính phí."
Tống Vận mặt biến sắc: "Sao lấy phận áp ?"
Sợ Hoắc Tây bỏ , cô vội : "Cô định bao giờ ly hôn với tổng Trương? Anh sống khổ sở, mỗi tâm sự với , đều cảm nhận nỗi đau của . Luật sư Hoắc, cô nên buông tay, đừng tổn thương nữa, hãy trả tự do cho ."
Hoắc Tây thấy mỉa mai, cô lạnh: "Những lời cô nên với Trương Sùng Quang."
Nói chuyện với Tống Vận, thật mất giá.
Hoắc Tây sang phía khác mở cửa xe, lên xe và nhanh chóng rời ...
Tống Vận cắn môi đeo kính râm , mặt đầy bất mãn. Cô tưởng chủ động khiêu khích sẽ khiến Hoắc Tây nhịn mà đánh , đẩy chuyện lên để ép Trương Sùng Quang ly hôn.
Không ngờ Hoắc Tây thèm để ý.
Tống Vận sốt ruột, cô hiểu bản chất đàn ông. Trương Sùng Quang tìm cô, một phần để chọc tức Hoắc Tây, nhưng cũng vì sự mới lạ... Điều thể giấu cô.
Khi cảm giác mới lạ qua , cô sẽ còn cơ hội.
Tống Vận quyết định chuyện lớn.
...
Trưa thứ Bảy, Hoắc Tây ăn cơm ở biệt thự họ Hoắc. Dạo cô gầy , Ôn Mạn đích nấu canh cho cô, hỏi thăm chuyện giữa cô và Sùng Quang.
Bên ngoài lời đồn quá nhiều.
Hoắc Tây trả lời mập mờ.
lúc đó, Hoắc Thiệu Đình đánh golf với bạn về, xe dừng ở sân, ông nhảy xuống, dáng nhanh nhẹn giống tuổi.
Bước đại sảnh, Hoắc Tây gọi "Ba".
Một xấp ảnh ném lên bàn ăn. Hoắc Thiệu Đình ôm ngực, giận run : "Gọi Trương Sùng Quang về ngay, bắt giải thích xem những ảnh là thật photoshop!"
Ôn Mạn thấy mặt ông biến sắc, vội lấy thuốc.
Uống một viên, Hoắc Thiệu Đình đỡ hơn, nhưng vẫn giận dữ.
Hoắc Tây cầm xấp ảnh dày lên, là ảnh mật thiết, nhân vật chính là Trương Sùng Quang và Tống Vận. Có ảnh cùng du lịch Hồng Kông, cùng chơi golf, ảnh hôn cuồng nhiệt ở cửa nhà...
Ngón tay Hoắc Tây khẽ run.
Cô hai hôn say đắm, biểu cảm đắm đuối như hòa ...
Môi Hoắc Tây run nhẹ, một lúc , cô mới cúi đầu .
Cô : "Làm gì chuyện photoshop! Đây là ảnh chụp từ camera giám sát! Những ảnh chắc chắn do Tống Vận gửi đến tay ba."
Hoắc Thiệu Đình mặt lạnh, gọi điện cho Trương Sùng Quang: "Anh, lập tức cho về ngay!"
Không thể tin , dám học đòi nuôi gái!
Hoắc Tây ảnh một lúc đặt xuống nhẹ nhàng. Cô xuống, gọi giúp việc múc thêm một bát canh, từ từ uống... Hoắc Thiệu Đình và Ôn Mạn thấy cô quá bình tĩnh.
Uống xong bát canh, Hoắc Tây nhạt: "Ba , con ngoài chút việc!"