Cô Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu - Chương 703: Trương Sùng Quang, đừng ép em phải hận anh
Cập nhật lúc: 2025-08-12 02:37:08
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trương Sùng Quang trả lời ngay.
Anh chỉ im lặng cô, một lúc lâu , giọng khàn đặc, khó nhọc: "Anh em ... em yêu !"
Hoắc Tây lặng thinh.
Mãi , giọng cô nhẹ nhàng nhưng lạnh lùng: "Trương Sùng Quang, bây giờ ở Bắc Kinh địa vị thua kém gì nhà họ Hoắc, tất cả , em tưởng chuyện tình cảm yêu đương còn trong suy nghĩ của nữa."
Trương Sùng Quang tiến từng bước, ép sát.
"Là trong suy nghĩ của , trong suy nghĩ của em?"
"Hoắc Tây... Bạch Khởi c.h.ế.t ba năm , dù lúc đó khi đưa nước ngoài, giấu em chuyện chết, nhưng bao nhiêu năm qua, đối xử với em thế nào, với các con thế nào, với bố thế nào, em nghĩ đến ?"
...
Hoắc Tây nghiêng , chỉ thấy xa lạ.
Đã từng cô trao hết tất cả cho , , chỉ tự do, đợi đến khi chán chê ở bên cô, trải qua bao nhiêu chuyện, cuối cùng cô vẫn về bên .
Cô nhiều, chỉ là một cuộc sống bình dị.
Nếu là , cô sẽ khinh bản tầm thường.
Trương Sùng Quang như , trong lòng vẫn cháy một ngọn lửa mãnh liệt, nên thể chấp nhận Bạch Khởi... nhưng Bạch Khởi với cô là như Doãn Tư .
Anh đuổi Bạch Khởi , Bạch Khởi vốn , c.h.ế.t nơi đất khách quê .
Không một ai đến viếng!
Đó là nỗi đau vĩnh viễn của Hoắc Tây, nhưng cô thể gì , giữa cô và Trương Sùng Quang ngoài hai đứa con còn bố , thậm chí cả công việc kinh doanh của gia tộc, giữa họ ràng buộc quá nhiều, quá phức tạp.
Trừ phi Trương Sùng Quang đồng ý ly hôn.
Hoắc Tây từng chính thức đề cập, nhưng khi đối mặt với , cô còn sức để yêu.
Cô Trương Sùng Quang, đầu tiên nghiêm túc : "Nếu thực sự cảm thấy thể tiếp tục, chúng thực thể..."
Câu , cô kịp .
"Tách" một tiếng nhỏ, dây an của cô mở, đó cô kéo sang ghế lái, cả đè lên Trương Sùng Quang, cả hai đều cao lớn, may là xe rộng rãi.
"Trương Sùng Quang gì ?"
"Anh điên , nếu giúp việc thấy em còn mặt mũi nào?"
...
Bàn tay đàn ông men theo eo cô xuống, ấn mạnh, đôi mắt đỏ hoe, giọng khàn đặc đáng sợ: "Sẽ ai thấy , giúp việc trong nhà đều nghỉ ."
Sau đó hôn cô.
Hoắc Tây mặc váy công sở, cũng tay vén lên, sức hút giữa đàn ông và phụ nữ trưởng thành, chỉ chực bùng nổ!
Hoắc Tây nào chịu.
Chuyện t.ì.n.h d.ụ.c hai bên tự nguyện, trở thành cực hình, cô hề cảm giác gì.
Trương Sùng Quang hôn cô say đắm lâu.
Anh dùng một tay mở cửa xe, bế Hoắc Tây ngoài, lúc trời nhá nhem tối, khí thoảng mùi thức ăn, lẽ nhà ai đó đang chuẩn bữa tối.
Anh bước qua cửa, qua phòng khách, thức ăn bàn từ lâu nguội ngắt.
Trương Sùng Quang thèm , bế Hoắc Tây lên lầu với vẻ mặt lạnh lùng, Hoắc Tây thoát , cô lạnh giọng hỏi: "Ý là gì, định dùng vũ lực với em ?"
Trương Sùng Quang bước từng bước lên cầu thang.
Ánh đèn pha lê lộng lẫy phía chiếu xuống, nổi bật đường nét khuôn mặt .
Nghe , cúi xuống cô.
Đôi môi mỏng nhếch lên một nụ chế nhạo, giọng cũng : "Anh l..m t.ì.n.h với vợ , cũng gọi là dùng vũ lực?... Luật sư Hoắc, nghĩ vợ chồng luôn nghĩa vụ thỏa mãn nhu cầu của chứ?"
Hoắc Tây tức giận đến đỏ mắt.
Anh rõ ràng là cố ý, trời tối, công khai bế cô lên lầu như , ngoài mục đích với cô rằng là chồng cô, gì cô cũng .
Còn thỏa mãn lẫn ... cút !
Cô lạnh giọng: "Tiếc là em cần!"
Trương Sùng Quang hôn khóe môi cô, "Bà Trương... lát nữa, em sẽ cần!"
Nói xong, đá mở cửa phòng ngủ chính.
Hoắc Tây ném lên giường, cô choáng váng, kịp dậy dùng một chân đè lên , Trương Sùng Quang cởi cúc áo với tay bật hết đèn trong phòng.
Ánh đèn chói mắt, thứ phơi bày rõ ràng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nho-cua-hoac-thieu-ejau/chuong-703-truong-sung-quang-dung-ep-em-phai-han-anh.html.]
Hoắc Tây đá , chửi biến thái.
Trương Sùng Quang giữ chặt cô, xuống cô, giọng nhẹ nhàng: "Sao, ? Chúng là vợ chồng, ?"
"Trương Sùng Quang điên !"
Hoắc Tây nhắm mắt , vì giãy giụa mà n.g.ự.c cô phập phồng, khiến ánh mắt dậy sóng, lẽ kìm nén quá lâu, hoặc lẽ khao khát cô đáp , mạnh.
Lúc đầu mạnh, đó cực kỳ tục tĩu.
Không thể là cách đối xử với vợ, Hoắc Tây ban đầu còn phản kháng, nhưng đó cô mặt , mặc kệ ...
Người phụ nữ chống cự, sẽ thể thoải mái.
Từ đầu đến cuối, Hoắc Tây luôn nhíu mày, vẻ mặt nhẫn nhịn.
Vân Vũ
Điều đánh gục Trương Sùng Quang, lúc dữ dội nhất ôm chặt cơ thể cô, hành hạ cô tàn nhẫn thì thào dịu dàng: "Em là của , cả đời đều là của ! Em nghĩ đến khác!"
Đáp , chỉ là giọt nước mắt lấp lánh nơi khóe mắt Hoắc Tây.
Thân thể chìm nổi, nhưng đầu óc cô cực kỳ tỉnh táo.
Cô nghĩ, cô và Trương Sùng Quang đến nông nỗi .
...
Mây tan mưa tạnh.
Đèn trong phòng ngủ tắt, gian chìm trong bóng tối, Hoắc Tây nghiêng cửa sổ.
Cô Trương Sùng Quang hành hạ cô bao lâu.
trăng lên cao, ít nhất là hơn 9 giờ tối... cô thầm nghĩ, cô nên cảm ơn việc Trương Sùng Quang phụ nữ bên ngoài, nên dồn hết năng lượng lên cô ?
Cánh cửa phòng tắm khẽ mở.
Trương Sùng Quang bước , mặc áo choàng tắm, tóc còn ướt nhỏ giọt, chảy dọc cổ xuống ngực, thôi thấy gợi cảm.
Đàn ông khi thỏa mãn, tâm trạng sẽ hơn nhiều.
Lúc , mặt còn chút vẻ hung hãn lúc nãy, trông phong độ ung dung, lấy khăn lau tóc ướt, xuống giường, nhẹ nhàng vuốt ve cánh tay cô, giọng dịu dàng: "Có đau ?"
Hoắc Tây kéo chăn dậy.
Cô mở miệng, giọng khàn đặc: "Đau thì buông tha cho em ?"
Trương Sùng Quang khẽ , tâm trạng : "Đi tắm , xuống lầu hâm nóng thức ăn."
Hoắc Tây rõ.
Đàn ông thường nhầm lẫn giữa t.ì.n.h d.ụ.c và tình yêu.
Sau chuyện , trong lòng Trương Sùng Quang, quan hệ của họ tan băng, trở như , ít nhất thể vui vẻ lên giường.
phụ nữ thì khác, một khi thất vọng về đàn ông, khó để nhen nhóm cảm xúc.
Những điều cô , đợi rời phòng ngủ, cô mới phòng tắm tẩy rửa cơ thể, điều chỉnh nước nóng hơn, là cố ý để tránh thai.
Khi ngoài, cô mặc đồ ở nhà.
Do dự một chút, cô mở ngăn kéo đầu giường, lấy một lọ thuốc nhỏ, là thuốc tránh thai khẩn cấp.
Mua lâu.
Cô cũng lúc đó tại mua, lẽ là để phòng ngày , giữa cô và Trương Sùng Quang thể thêm một đứa con để thêm phiền phức.
Trong phòng ngủ nước, cô phòng khách, lấy một chai nước suối bàn, mở uống thuốc, nuốt xuống chút do dự.
"Xong ? Cơm nóng ..."
Ở cửa, giọng Trương Sùng Quang dừng , chằm chằm Hoắc Tây và lọ thuốc tay cô.
Hoắc Tây theo ánh mắt .
Sau đó cô bình thản : "Anh biện pháp phòng tránh, chúng tạm thời cũng kế hoạch sinh thêm con."
Trương Sùng Quang hỏi: "Đây là lời giải thích?"
Hoắc Tây mỉm : "Coi như ."
Trương Sùng Quang từ từ bước , lúc mặc áo sơ mi trắng và quần âu đen, là hình tượng cô từng yêu thích nhất, nhưng giờ mặt một chút vui vẻ, tay thon dài cầm lấy lọ thuốc, xem xét một lúc lâu mới khẽ : "Hoắc Tây, em sinh con với nữa ? Ngay cả chuyện vợ chồng, cũng miễn cưỡng, chịu kêu lên một tiếng."
Hoắc Tây cảm thấy bất lực, cô nhỏ: "Trương Sùng Quang, em chỉ thể những gì , em thể cho !"
Trương Sùng Quang ngẩng lên.
Nhìn cô, trong mắt chỉ còn xa lạ.
Cuộc hôn nhân , hóa chỉ đau khổ...