Cô Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu - Chương 699: Thật ngại quá, để Cố tổng phải chịu khổ như vậy
Cập nhật lúc: 2025-08-12 02:37:04
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Vân Phàm buông tay, lòng bàn tay cảm nhận nhịp tim cô gái đang đập nhanh và hỗn loạn.
Anh hiểu cô quá rõ.
Mỗi cô dối, đôi tai nhỏ của cô đều ửng hồng, nhịp tim cũng nhanh hơn bình thường...
Sự mật vốn nên thuộc về họ.
Lý Tư Kỳ nắm lấy tay , định kéo , nhưng ngờ những buông mà còn giữ c.h.ặ.t t.a.y cô, ép cô cảm nhận nhịp tim của chính : "Đập nhanh thế."
"Buông ! Cố Vân Phàm, thật vô liêm sỉ."
Cố Vân Phàm gương mặt đỏ bừng vì tức giận của cô, khẽ , buông tay nhưng vẫn gối, thản nhiên hỏi : "Hôm đó chúng mấy , em cứ ôm chặt lấy cổ , bảo đừng ."
Lý Tư Kỳ mặt : "Chuyện hôm đó, thể quên ."
"Không quên ! Mỗi ngày đều nhớ mấy ."
là một tên lưu manh!
Lý Tư Kỳ lạnh lùng : "Vậy thật ngại quá, để Cố tổng chịu khổ như ."
Hai qua vài câu, tuy thiết như , nhưng cũng còn xa cách như mấy ngày . Lý Tư Kỳ nghĩ, chỉ là cảm thấy khi hai quan hệ một , mối quan hệ khác .
Cô quyết định đợi xuất viện sẽ rời .
lúc , cửa phòng bệnh mở , một quen thuộc với cả hai xuất hiện, thập thò ngoài cửa. Hóa là trai của An Nhiên - Lâm Bân, tay dắt theo bé Niu Niu.
Lâm Bân giờ ăn khá, nhà xe, coi như định cư ở thành phố B.
so với Cố Vân Phàm, vẫn còn kém xa.
Anh một tay xách đồ, lắc đầu : "Nghe Cố thương, liền bỏ hết việc đến thăm ngài."
Đặt đồ xuống, nhẹ nhàng đẩy bé gái về phía : "Gọi Cố bá , việc học của cháu cũng nhờ ơn bác đấy."
Niu Niu giờ lớn, cũng khá tự nhiên.
Cố Vân Phàm mặt An Nhiên, đối với gia đình Lâm Bân cũng khá hòa nhã, nhưng lúc đang ở riêng với Lý Tư Kỳ, Lâm Bân quấy rầy, trong lòng tức chịu nổi.
mặt ngoài vẫn tươi : "Chỉ là chút thương nhẹ thôi."
Lâm Bân đồng ý: "An Nhiên gọi điện cho , suýt nữa là nguy hiểm. Mẹ già , mềm lòng, ở nhà cả buổi, bảo báo đáp."
Cố Vân Phàm nổi nữa.
Lâm Bân nắm bắt thái độ của thương trường, xuống giường, suýt nữa là nắm tay thăm hỏi ân cần... Một lúc , Lý Tư Kỳ lên tiếng: "Anh Lâm, Cố khâu mấy chục mũi."
Lâm Bân lập tức hoảng hốt: " chuyện ."
Anh : "Vậy Cố hãy nghỉ ngơi, đừng động tác mạnh... Đàn ông chỉ yên phận khi đất, nhưng ngài còn nhiều tiền tiêu, bảo trọng long thể."
Lời của vô duyên, Niu Niu bật .
Cố Vân Phàm cảm thấy ồn ào, may mà Lâm Bân nhanh chóng cáo lui. Lý Tư Kỳ đóng cửa , định rõ với Cố Vân Phàm, nhưng thấy nhắm mắt ngủ say, gương mặt đầy mệt mỏi.
Cô ngạc nhiên —
Trong ký ức của cô, Cố Vân Phàm dường như bao giờ mệt.
Dù là sự nghiệp chuyện giường chiếu, đều như một cỗ máy ngừng nghỉ.
Đây là đầu tiên cô thấy như .
Cô lặng lẽ ngủ, từ từ tới kéo chăn đắp cho , bất ngờ bàn tay ai đó nắm lấy, giọng nam trầm khàn khàn: "Tư Kỳ..."
...
Cố Vân Phàm ngủ liền 36 tiếng, Lý Tư Kỳ sợ "" luôn.
Bác sĩ kiểm tra xong, bảo cô yên tâm: "Cố chỉ quá mệt thôi! Khi nào ngủ đủ sẽ tỉnh."
Lý Tư Kỳ mới yên lòng.
Sáng sớm, Vương tẩu dẫn Cố Tư Kỳ đến, giờ bé khỏe hơn nhiều và về nhà sống.
Vương tẩu chuẩn bữa sáng hỏi: "Cố vẫn tỉnh ?"
Lý Tư Kỳ gật đầu.
Vương tẩu mời cô ăn sáng, Cố Tư Kỳ ở nhà chịu ăn, nhất định ăn cùng Lý Tư Kỳ. Bé an ủi: "Ba cháu sẽ , chắc chắn sẽ tỉnh và cưới cô."
Lý Tư Kỳ liếc bé.
Cố Tư Kỳ cúi đầu ăn, nhỏ: "Cô cứ giả vờ! Rõ ràng là thích ba cháu mà."
Lý Tư Kỳ lười giải thích với trẻ con.
lúc , giường cựa quậy, giọng khàn đặc: "Tư Kỳ?"
"Ba!"
Cố Tư Kỳ bỏ cả ăn, chạy ngay đến giường, ôm chặt lấy ba.
Vừa sợ, giờ .
Cố Vân Phàm hôn lên má con gái, dịu dàng : "Ba chỉ mệt thôi."
Cố Tư Kỳ ôm cổ ba, thiết thì thầm: "Vậy ba ngủ lâu thế nữa, sẽ chê ba già, chịu cưới ba ."
Đồ nhóc !
Cố Vân Phàm bật , về phía Lý Tư Kỳ, thấy cô vẫn ở đây, lòng vui khó tả... Trước đó cố gắng tỉnh táo lâu như , chỉ sợ cô bỏ .
Giờ cô , chắc là mềm lòng chút !
Vương tẩu vốn giỏi chăm sóc , vội chạy tới hỏi: "Cố cần vệ sinh , gọi y tá giúp nhé?"
Cố Vân Phàm .
Anh già , cần gì y tá giúp?
Vương tẩu cũng hiểu chuyện, thấy liền ho nhẹ: "Vậy dẫn tiểu thư khám với bác sĩ Vương, hôm nay nên tái khám."
Cố Vân Phàm gật đầu, vuốt tóc con gái, hỏi: "Mấy ngày nay gặp ác mộng ?"
Cố Tư Kỳ lắc đầu.
Cố Vân Phàm yên tâm, giao con cho Vương tẩu.
Đợi , gọi Lý Tư Kỳ: "Đỡ dậy, vệ sinh."
Lý Tư Kỳ nhận chăm sóc thì từ chối. Cô đến kéo chăn ... Rồi ánh mắt cô dừng , ngờ thấy cảnh tượng .
Cố Vân Phàm cũng ngượng: "Phản ứng sinh lý bình thường thôi."
Cô đỡ dậy, vẫn nhịn : " đang là bệnh nhân! Chuyện bình thường."
Cố Vân Phàm chằm chằm cô.
Một lúc , khẽ : "Nhìn mặt em là phản ứng, kiềm chế ."
Lý Tư Kỳ thấy thật biến thái, lúc nãy Vương tẩu và bé còn ở đây, cũng dám nổi thú tính... Mấy năm nay nhịn khổ lắm nhỉ!
Lần đó ân ái, Cố Vân Phàm mấy năm đụng đến ai.
Cô tin.
Người như cần dối, cũng chẳng thèm dối. Hồi khi họ còn bên , khác, mỗi cũng cố giấu cô, thậm chí cô gái còn khiêu khích mặt cô. Cô vợ , chỉ tức giận.
Nghĩ đến đó, lòng Lý Tư Kỳ lạnh giá, cô càng khinh bản vì mềm lòng...
Cố Vân Phàm khỏe hẳn, vài bước toát mồ hôi lạnh.
Lý Tư Kỳ khẽ : "Hay là... dùng cái đó !"
Cái đó...
Cố Vân Phàm nghĩ đến cảnh tượng đó, chỉ nghĩ thôi thấy dâm đãng. Anh , nhưng Lý Tư Kỳ , nỡ.
Anh liếc cô: "Giờ em nhu cầu lớn thế ?"
Lý Tư Kỳ: Chết quách cho xong!
Cố Vân Phàm còn yếu, dù mặc áo bệnh nhân rộng rãi, tháo dây lưng cũng tiện, nhờ giúp. Lý Tư Kỳ khách khí, nhanh chóng giúp .
Cố Vân Phàm cúi đầu, thấy cổ cô trắng ngần, thon thả, cùng với sự phục vụ của cô bên ... nhưng ý nghĩ dâm đãng như , mà chỉ cảm động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nho-cua-hoac-thieu-ejau/chuong-699-that-ngai-qua-de-co-tong-phai-chiu-kho-nhu-vay.html.]
"Tư Kỳ!"
Anh gọi tên cô, gì thêm. Trong khoảnh khắc , cùng cô già ... Anh lớn tuổi hơn cô, chắc sẽ già , để cô mãi là cô gái nhỏ của .
Khi xong việc, Lý Tư Kỳ kéo quần cho .
Ngẩng lên, gặp ánh mắt dịu dàng của .
...
Có Lý Tư Kỳ chăm sóc, Cố Vân Phàm chẳng xuất viện, nhưng ở bệnh viện nhiều việc tiện.
Một tuần , vẫn viện.
Công ty An Nhiên trông coi, cũng yên tâm, việc lớn An Nhiên sẽ đến xin chỉ thị.
Thỉnh thoảng Hoắc Tây cũng đến bàn án.
Chỉ thấy Lý Tư Kỳ.
Từ khi xuất viện, cô đến nữa, điện thoại cũng .
Trong phòng ngủ chính lầu hai biệt thự, Cố Vân Phàm mặc áo sơ mi trắng, bỏ quần... thoải mái và phóng khoáng.
Anh cửa kính, tay cầm điện thoại.
Đang phân vân nên gọi cho Lý Tư Kỳ thì cửa mở, Cố Tư Kỳ mặc váy xòe xinh chạy , ngẩng mặt : "Ba, Vương tẩu bảo sẽ dẫn con uống nước đường."
Uống nước đường?
Cố Vân Phàm nhíu mày.
Vương tẩu ngoài cửa : "Đường XX quán nước đường ngon lắm, trời nóng uống giải nhiệt . thấy tiểu thư ăn uống ngon, là dẫn uống một ly."
Cố Vân Phàm đồng ý, nhưng khi Vương tẩu định dẫn bé , gọi : "Cô đường XX?"
Nơi đó cách xưởng việc của Lý Tư Kỳ một con phố.
Vương tẩu gật đầu: "Vâng!"
Cố Vân Phàm : "Vậy cô cho địa chỉ, dẫn Tư Kỳ ."
Vương tẩu tán thành: "Cố khỏe hẳn, bác sĩ bảo nghỉ ngơi nửa tháng mới ngoài."
Cố Vân Phàm bảo .
Cố Tư Kỳ nhăn mặt : "Chắc ba nhớ chị Tư Kỳ , ngày nào cũng đợi, gọi điện cho ."
Vương tẩu mới hiểu , nhưng vẫn lo lắng, cuối cùng cùng theo.
Uống nước đường xong.
Vương tẩu thấy sắc mặt Cố Vân Phàm , đề nghị về . Cố Vân Phàm thản nhiên : "Ít khi ngoài, dẫn Tư Kỳ dạo thêm chút nữa."
Cố Tư Kỳ thấy ba giả tạo quá.
Vân Vũ
Rõ ràng ngoài đuổi vợ, bảo là dẫn con dạo.
bé cũng nhớ đó lắm, mấy ngày hỏi thăm bé. Cố Tư Kỳ quyết định, gặp mặt sẽ bắt Lý Tư Kỳ xót xa .
Xe dừng tòa nhà việc của Lý Tư Kỳ.
Ba trong xe đợi.
Lý Tư Kỳ hôm nay tan sớm, xuống lầu gặp một ông bố đơn trẻ tuổi đuổi theo. Người đó cũng là giáo viên, giáo sư trẻ nhất ở một trường đại học tại B, vợ mất mấy năm vì tai nạn.
Anh Lý Tư Kỳ độc , nên theo đuổi.
kịp mở lời, một bóng cao ráo chắn ánh sáng, giọng vang lên: "Xin , đến đón vợ."
Ông bố trẻ ngây .
Lý Tư Kỳ cũng sững sờ, ngẩng lên thấy ánh mắt thâm thúy của Cố Vân Phàm. Cô tức giận, dựa mà bảo cô là vợ ?
Đợi , cô thèm , định bỏ .
Cố Vân Phàm nhanh chóng nắm lấy cổ tay cô, khẽ : "Muốn phủ nhận thế, yêu đương ?"
Lý Tư Kỳ cắn môi: "Cố Vân Phàm, , thì sẽ đổi khác... cho đến khi..."
Lời kịp ...
Miệng cô bịt kín.
Trong lối hẹp, cô Cố Vân Phàm ép tường thể động đậy, chỉ cần kháng cự là nắm tay giơ cao, hôn đến khi cô mềm nhũn.
"Ngoan ?"
"Dám như nữa, sẽ luôn tại đây."
Lý Tư Kỳ tức giận đá một cái: "Cố Vân Phàm, đúng là lưu manh già!"
Anh khẽ nghiêng , áp trán cô thì thầm: "Chỉ lưu manh với em thôi! Tư Kỳ... mấy ngày , nhớ em."
Lý Tư Kỳ định đẩy , vài câu chua ngoa, nhưng đột nhiên ngửi thấy mùi máu.
Cúi .
Áo sơ mi trắng của Cố Vân Phàm thấm máu, rõ ràng vết thương rách.
Cô tức điên lên: "Anh điên ? Chưa khỏi chạy ngoài gì? Định c.h.ế.t để nuôi con cho ?"
Cố Vân Phàm gì, chỉ cô dịu dàng.
Lý Tư Kỳ chửi, nhưng kìm : "Lần cuối cùng đấy!"
Cô đỡ lên xe .
Vì tài xế của Cố Vân Phàm lái xe , khi cô hỏi , khẽ : "Về biệt thự cũ của chúng ."
Lý Tư Kỳ đến đó, nhưng nghĩ càng đến nhà .
Xe chạy êm đềm, ai gì.
Đến biệt thự, cô lấy hộp thuốc băng bó cho , chợt nhớ cũng , cuối cùng lên giường...
Cố Vân Phàm già dặn hơn, đoán cô đang nghĩ gì.
Cô băng cho vết thương ở bụng .
Khi băng, lẽ vì tiếp xúc cơ thể, cơ bụng săn chắc của Cố Vân Phàm run nhẹ... trông gợi cảm.
Lý Tư Kỳ dám , cố gắng phớt lờ cảm giác đang dâng lên, chuyện khác.
"Sau đừng chuyện bốc đồng nữa."
"Và, chuyện của Trình Luật, xin , nếu vì , thương... con gái cũng Trình Luật bắt cóc."
Lý Tư Kỳ nghiêm túc, chuyện ở bệnh viện cô từng nhắc đến.
Cô nghĩ, giờ rõ.
Cố Vân Phàm , cô những lời chỉ rạch ròi với , dây dưa nữa, nhưng... !
Anh dựa sofa, lấy điếu thuốc từ túi quần.
Châm lửa, hít một .
Khói thuốc mỏng manh nhanh chóng lấp đầy trống giữa họ... Cố Vân Phàm như suy nghĩ lâu, mới thản nhiên : "Tư Kỳ vốn là đứa trẻ nhạy cảm, chuyện tâm lý cháu cũng ảnh hưởng ít nhiều, em đến giáo viên cho cháu , như đây, mỗi tuần hai , mỗi tháng 20 triệu."
Anh như thể công việc.
Lý Tư Kỳ khó từ chối, thật chuyện Trình Luật bắt cóc là do cô liên lụy.
Thấy cô do dự, Cố Vân Phàm thúc giục.
Anh hút chậm rãi hết điếu thuốc, từ từ : "Còn chuyện giữa chúng , sẽ ép em... em , sẽ đụng , em yên tâm."
Lý Tư Kỳ Vương tẩu , bé Tư Kỳ thỉnh thoảng vẫn gặp ác mộng.
Cô thật sự áy náy.
Suy tính , cô đồng ý: " dạy thế nào, Cố can thiệp, xót con."
Cố Vân Phàm dập tắt thuốc.
Anh khẽ : "Gọi là Cố , thấy nghẹn lòng ? Tư Kỳ, giữa chúng xa lạ thế ?"