Cô Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu - Chương 695: Buông ra! Cố Vân Phàm, đồ khốn nạn!
Cập nhật lúc: 2025-08-12 02:37:00
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Vân Phàm dứt lời.
Lý Tư Kỳ đờ , cô thể tin những gì ... Cố Vân Phàm rằng Cố Tư Kỳ, con gái của , là con ruột của ?
Lý Tư Kỳ thể khẳng định thật, cưng chiều đứa bé đó, thể nào là lời dối để lấy lòng cô.
Vậy... đứa bé đó là con của ai?
Cố Vân Phàm đoán suy nghĩ của cô, khẽ đắng. Anh lấy một điếu thuốc, nhẹ: "Anh hút một điếu."
Vân Vũ
Nếu , thể , bởi đó là một quá khứ dễ chịu.
Lý Tư Kỳ mặt : "Chuyện của , liên quan gì đến ."
Cố Vân Phàm cô chằm chằm, một lúc mới : "Lại giận ."
Rồi lặng lẽ rút một điếu thuốc, cúi đầu châm lửa. Anh nhíu mày hít một , khoảnh khắc đó, Cố Vân Phàm như trở 20 năm , vẫn là trai ngang tàng.
chỉ là thoáng chốc.
Ngay giây tiếp theo, trở thành vị tổng giám đốc Cố thị chín chắn của hiện tại.
Anh nghiêng đầu Lý Tư Kỳ, cô giận dỗi thèm , nhưng cô sẽ . Tình cảm của cô dành cho ... luôn .
Cố Vân Phàm cầm điếu thuốc, thần sắc chìm quá khứ.
Anh khó nhọc kể về cuộc hôn nhân với bà Vương, giấu diếm Lý Tư Kỳ, giọng khàn đặc: "Ban đầu, thực sự sống với cô , nhưng cảm tình, thử một hai tháng vẫn quan hệ. Sau đó, lẽ cô thất vọng..."
Anh cũng vợ khuất.
Dù , cô cũng là của Tiểu Tư Kỳ.
Cuối cùng, thầm thì: "Tư Kỳ, mối quan hệ của chúng còn tan nát hơn cuộc hôn nhân đó, nhưng vẫn một cơ hội, cơ hội ở bên em."
Anh bây giờ mới hối hận, chỉ là, từng kết hôn !
Tâm tư của , Lý Tư Kỳ hiểu.
Cô im lặng hồi lâu mới hỏi : "Anh dựa cái gì mà nghĩ rằng vợ chết, đến với ? Cố Vân Phàm, bây giờ đúng là tất cả, tiền cũng là thứ , nhưng cuộc sống hiện tại quen , nhiều ít gì cũng quan trọng, thiếu! Còn tình cảm, thứ chúng nên nhắc đến nhất, chính là tình cảm."
Cô bảo đừng can thiệp chuyện riêng của cô nữa.
Trong xe yên tĩnh, gian chật hẹp chỉ còn tiếng thở của hai .
Khoảng một hai phút, đột nhiên nắm lấy cổ tay mảnh mai của cô, kéo cô lòng. Lý Tư Kỳ đương nhiên chịu, giãy giụa dữ dội đến mức ngã dúi đùi .
Cô ngoan ngoãn, Cố Vân Phàm thẳng tay đè lên lưng mỏng của cô.
Cô thể nhúc nhích.
Lý Tư Kỳ cảm thấy mặt nóng bừng, cô nghiến răng tức giận: "Buông ! Cố Vân Phàm, đồ khốn nạn!"
Cố Vân Phàm thẳng lưng.
Tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt mềm mại của cô, giọng khàn đặc: "Nếu cứ động đậy, thể trở nên tệ hơn nữa đấy."
Lý Tư Kỳ dám kêu nữa, cũng dám cựa quậy.
Cô im đùi , cảm nhận ấm của , đột nhiên ... và thực sự .
Trong vòng tay đàn ông cô ghét nhất, nước mắt tuôn rơi kiềm chế .
Chiếc quần tây màu sẫm của Cố Vân Phàm ướt đẫm, trông thật thể thống gì.
bận tâm, bởi vì Tư Kỳ của đang ... Khoảng cách từ cuối cùng cô trong lòng quá lâu .
Lý Tư Kỳ chỉ , gì.
Những tủi hờn, những hận ý đó, là thứ cô bao giờ nhắc đến với Cố Vân Phàm... Cô cũng thất thố, nhưng khi , cô mới nhận kìm nén quá lâu, cần giải tỏa.
Người tài xế phía đến nơi từ lâu.
tình hình phía , tổng giám đốc Cố cũng chỉ thị gì, nên cứ lái vòng quanh khu vực công ty.
Cố Vân Phàm đúng là cuộc họp quan trọng.
lúc , Lý Tư Kỳ như , thể bỏ cô để họp?
Suy nghĩ một lát, bấm liên lạc nội bộ: "Lái xe đến biệt thự Bích Thủy Loan."
Tài xế đáp lời đổi hướng.
Cố Vân Phàm cúi xuống, nhẹ nhàng xoa bóp gáy cô, như đang vỗ về một đứa trẻ một sinh vật nhỏ bé yếu ớt... Từ đầu đến cuối, ngăn cô , hiểu cô quá rõ.
Khi chiếc xe đen tiến biệt thự, Lý Tư Kỳ vẫn còn mơ màng.
Đến khi tỉnh táo, xe dừng , tài xế cũng khéo léo mở cửa xuống xe.
Cố Vân Phàm gọi điện cho thư ký Trương, dặn dò đôi câu, Lý Tư Kỳ. Gương mặt cô vẫn còn đờ đẫn, khóe mắt đỏ hoe trông thật tội nghiệp.
Anh đưa tay vuốt nhẹ, khẽ: "Giúp bôi thuốc, ở đây bình tĩnh , em thể ngoài trong tình trạng ."
Lý Tư Kỳ kịp từ chối, nắm tay cô dắt xuống xe.
Biệt thự lẽ thường ở, cũng giúp việc cố định, chỉ nhân viên dọn dẹp theo giờ... Cố Vân Phàm đưa cô thẳng lên phòng ngủ lầu. Khi khép cửa , Lý Tư Kỳ mới hoảng sợ.
"Sao, em sợ ?"
Cố Vân Phàm cúi xuống cô: "Ngày xưa bên , em còn dám cưỡi lên như ngựa, giờ chỉ là ở chung một phòng mà sợ thế ?"
Lý Tư Kỳ phủ nhận, nhưng cô thực sự đang run.
Cố Vân Phàm khó cô, dẫn cô đến ghế sofa xuống, tự lấy hộp thuốc.
Khi xuống để cô bôi thuốc,
hiếm khi họ bình yên như thế , như thể những tổn thương xưa từng xảy , như thể những năm tháng xa cách tồn tại.
Lý Tư Kỳ khẽ: "Đừng khó Trình Luật nữa, đáng."
Cố Vân Phàm cô bằng ánh mắt đen láy: "Thương ?"
Lý Tư Kỳ cúi đầu lắc: "Không! Chỉ là cần thiết! Tất cả là chuyện quá khứ ."
...
Nói xong, cô chăm chú bôi thuốc cho , vết thương khá nặng.
Đã lớn tuổi mà còn hành động bồng bột thế .
Cố Vân Phàm buông tha, gương mặt đẫm nước mắt của cô, hỏi dồn: "Hắn quan trọng, nên em thấy cần thiết! Tư Kỳ... Trong lòng em, vẫn quan trọng , nên bao năm nay, em vẫn hận ."
Lý Tư Kỳ lắc đầu, nắm lấy gáy.
Anh nghiêng , hôn lên môi cô.
Lý Tư Kỳ vì quá bất ngờ mà hé môi, lợi dụng cơ hội thâm nhập, tham lam chiếm đoạt từng tấc, cuồng nhiệt đến mức như nuốt chửng cô.
Lý Tư Kỳ chống cự sợ hãi.
Cô đ.ấ.m vai , gọi tên trong đau khổ: "Cố Vân Phàm... Cố Vân Phàm..."
Cố Vân Phàm dừng .
Anh nâng mặt cô lên, n.g.ự.c phập phồng, thì thầm rằng nhiều năm đụng đến phụ nữ, rằng nhịn nữa. Vừa cho cô lựa chọn, cởi nút áo sơ mi của cô.
Khi cô xuất hiện mặt đàn ông với bộ dạng áo quần chỉnh tề, còn mấy phần lý trí nào thể kiềm chế nữa? Hắn thậm chí thể đợi đến khi về phòng, cũng thể kiên nhẫn vuốt ve cô thật kỹ lưỡng... cứ thế, với sự vội vàng hấp tấp, một nữa chiếm đoạt cô.
Một thời gian dài, ai lên tiếng, cũng động đậy. Cứ thế ôm chặt lấy .
Xung quanh yên tĩnh đến lạ thường, ngoài tiếng tim đập thình thịch của cả hai, chỉ còn vài tiếng chim hót bên ngoài... bởi , chỉ cần một chút xao động nhỏ cũng trở nên vô cùng kích thích.
Lý Tư Kỳ gục đầu lên vai , cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Trong lòng cô hiểu rõ, cuộc ân ái tuy do Cố Vân Phàm chủ động, nhưng cô cũng hề cự tuyệt, thể là nửa ép buộc nửa đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nho-cua-hoac-thieu-ejau/chuong-695-buong-ra-co-van-pham-do-khon-nan.html.]
Có lẽ quá lâu họ chuyện !
Cả hai đều im lặng, chỉ chăm chú khuôn mặt đối phương. Mờ ảo, méo mó... từ dịu dàng đến mãnh liệt!
Xuyên qua lớp rèm trắng mỏng, ánh nắng leo lên chiếc giường sang trọng, Cố Vân Phàm ném cô lên giường đè lên ... suốt cả buổi sáng, gần như buông tha cho cô.
Đến cuối cùng, Lý Tư Kỳ mệt đến mức thể tiếp tục, đành chôn mặt gối để mặc gì thì .
Khi tỉnh dậy, cô ê ẩm.
còn đau đớn hơn cả sự mệt mỏi thể xác là sự tỉnh táo trong tâm trí. Cô và Cố Vân Phàm quan hệ, họ thực sự chuyện đó.
Lý Tư Kỳ đưa tay che mắt.
Chiếc giường mềm và thoải mái, cơ thể cũng mệt mỏi, cô thực sự cần nghỉ ngơi... nhưng cô tắm rửa nhanh chóng rời .
Cô ngủ với Cố Vân Phàm, nhưng cô chịu trách nhiệm, càng chịu trách nhiệm.
Lý Tư Kỳ bước khỏi phòng tắm khi tắm xong, đang định mặc quần áo thì một cánh tay từ phía ôm lấy cô, đồng thời quấn lên cô một chiếc khăn tắm mềm mại.
Cố Vân Phàm đưa tay phía , nhẹ nhàng buộc dây khăn cho cô.
Hắn nghiêng về phía , hỏi với giọng dịu dàng: "Có đau ?"
Lý Tư Kỳ lắc đầu.
Cố Vân Phàm tâm trạng , đàn ông khi thỏa mãn bao giờ cũng khác, huống chi cô cũng phản ứng dữ dội những lời hối hận khó . Giọng khàn khàn: "Xuống lầu ăn chút gì ?"
Lý Tư Kỳ suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý.
Biệt thự giúp việc, nhưng vẻ như ai đó đến, mang theo nguyên liệu nấu ăn.
Bữa ăn do Cố Vân Phàm chuẩn , là những món Lý Tư Kỳ thích... cô một bàn là món ưa chuộng, tâm trạng vô cùng phức tạp.
Cô nghĩ, khi những điều , Cố Vân Phàm hẳn mong chờ.
Cô cũng ăn hết ngay lập tức, dù hôm nay cô cũng thỏa mãn, do ép buộc... cô ăn chậm và nhã nhặn, Cố Vân Phàm thỉnh thoảng gắp đồ ăn cho cô: "Ăn món , thích nhất ?"
Lý Tư Kỳ cúi đầu .
Một lúc , cô ngẩng mặt lên, nhẹ nhàng: "Hôm nay chỉ là ngoại lệ."
Cố Vân Phàm chằm chằm cô, một lúc lâu mới chậm rãi hỏi: "Ý là gì?"
Lý Tư Kỳ cắn môi: "Cậu hiểu ý mà!"
Cô tưởng sẽ vui, nhưng Cố Vân Phàm mỉm nhẹ nhàng, hỏi ngược : "Vậy ý là, cho chiếm tiện nghi miễn phí mà cần chịu trách nhiệm, đúng ?"
Lý Tư Kỳ: ...
Cố Vân Phàm tự múc cho một bát canh, từ từ uống hết, cô với ánh mắt đầy ý nghĩa: "Không ngờ giờ cởi mở như ! Có vẻ như lúc nãy hài lòng! Vậy thì... cả hai chúng đều độc , nếu nhu cầu, thỉnh thoảng thể giúp thỏa mãn."
Lý Tư Kỳ mắng là đồ khốn.
Cố Vân Phàm : "Không ? Chỉ là ngoại lệ, cần trách nhiệm! Vậy những yêu cầu đưa , câu nào sai, câu nào là theo ý ?"
Lý Tư Kỳ biện bạch .
Cố Vân Phàm cũng điểm dừng, nếu chọc giận cô quá, lẽ cô sẽ xuất hiện mặt nữa.
vẫn nhịn thêm một câu: "Mấy năm nay, vẻ nhịn khổ sở."
Lý Tư Kỳ trực tiếp thèm để ý đến .
Cố Vân Phàm chọc tức cô, nhưng vẫn nhẹ nhàng vỗ tay cô, với giọng dịu dàng: "Lúc nãy chúng biện pháp phòng tránh, nếu tạm thời con, nhất là uống thuốc."
Hắn thêm một câu: "Lần sẽ cần uống nữa."
Lý Tư Kỳ gì, nhưng mặt cô ửng đỏ, cô cũng cảm thấy khinh bỉ chính ... thể sa đọa đến mức , thậm chí cần Cố Vân Phàm giải quyết nhu cầu sinh lý cho .
Trên đường đưa cô về, dừng xe mua thuốc, đưa cho tiểu thư uống.
Tình cờ buổi chiều học sinh xin nghỉ, cơ thể cô cũng mệt mỏi, thấy nhẹ nhõm hơn.
Cố Vân Phàm đưa cô về nhà.
Dưới chung cư của cô, lúc bốn giờ chiều, ngước lên tầng khẽ ho: "Cần đưa lên ?"
Lý Tư Kỳ nhịn đưa tay sờ lên cổ.
Da cô mỏng, chỉ cần chạm nhẹ cũng để vết, huống chi Cố Vân Phàm nhiều năm đụng đến đàn bà, hung hăng như sói đói, vùng tai của cô cắn đến mức hình thù gì.
Cô nhớ chuyện buổi sáng, mặt đỏ bừng lên.
Cô cảm thấy thể gặp Cố Vân Phàm nữa.
Ngay cả giao lưu thể xác cũng !
Cô lắc đầu: "Không cần."
Cố Vân Phàm cũng cảm thấy nhanh, nên ép, giờ tay , tin chắc cô thể chạy thoát... xuống xe mở cửa cho cô, khi Lý Tư Kỳ định rời , nhẹ nhàng vuốt tay cô, với giọng dịu dàng: "Nghỉ ngơi nhé."
Mặt cô đỏ, vẫn giữ sự e thẹn của phụ nữ.
Về đến nhà, cô giải thích thế nào với , nào ngờ cô thăm họ hàng , nhà cửa dọn dẹp gọn gàng, còn chuẩn sẵn bữa tối cho Lý Tư Kỳ.
Cô gọi điện mới .
Cô xuống ghế sofa, ngây , đúng lúc điện thoại reo, hóa là Trình Luật.
Cô , nhưng Trình Luật gọi liên tục.
Cuối cùng Lý Tư Kỳ vẫn bắt máy, cô chút tình cảm: "Chúng kết thúc ! Xin đừng phiền nữa!"
Bên , giọng Trình Luật bình tĩnh như khi, dường như uống chút rượu.
Trình Luật lạnh: "Cậu ngủ với ? Lý Tư Kỳ... cho , đây yêu , ngủ với tên Cố ? Cậu đùa với như thằng đần hả?"
Điện thoại bên vang lên tiếng kính vỡ.
Có thể thấy Trình Luật điên cuồng đến mức nào.
Lý Tư Kỳ vô cùng mừng vì kịp thời dừng , Trình Luật bình thường điềm tĩnh, ngờ thể bốc đồng và tâm địa đen tối như .
Đợi Trình Luật bình tĩnh hơn, cô mới lên tiếng: "Trình Luật, lúc đầu thực sự nghiêm túc yêu , từng bất cứ điều gì với ! Giờ chúng chia tay , ngủ với ai liên quan gì đến , hiểu ? Vậy nên... đừng gọi cho nữa!"
Trình Luật thở gấp hơn.
Hắn cố nén giận, chậm rãi : "Hôm nay ngủ với !"
Lý Tư Kỳ phủ nhận: "!"
Bên im lặng như chết, lâu ... Trình Luật đột ngột cúp máy.
Vì cuộc điện thoại , tâm trạng Lý Tư Kỳ tệ, bữa tối cũng ngon miệng.
Cô kiểm tra vé tàu cao tốc, xem lịch dạy cuối tuần.
Cô quyết định mua vé sáng mai, định đến chỗ , tiện thể gặp đứa bé mới sinh... lẽ như tâm trạng cô sẽ hơn!
Lý Tư Kỳ mà với ai.
Đến nơi, Cố Vân Phàm cũng gọi điện, cô cảm thấy lạ, nhưng càng thể gọi cho , vốn dĩ cô là để trốn .
Hai ngày trôi qua, cô cũng nhận ý đồ của cô, hỏi: "Hắn tìm ?"
Lý Tư Kỳ lắc đầu.
Mẹ cô hỏi cô nghĩ gì, cô cũng ... hai đang chuyện, đài phát thanh đột nhiên phát một tin tức xã hội quan trọng, liên quan đến tổng giám đốc Cố Vân Phàm của tập đoàn Cố thị ở thành phố B.
Lý Tư Kỳ lướt qua, nhưng khi xong, chân cô run rẩy.
Cô với : "Mẹ, con về thành phố B ngay."