Cô Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu - Chương 686: Trương Sùng Quang - Hoắc Tây, tôi là đàn ông bình thường!

Cập nhật lúc: 2025-08-09 17:22:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Tây mở mắt, trong đôi mắt vẫn còn đọng nỗi buồn. Cô mơ thấy giấc mơ quen thuộc.

Trong mơ, cô mang hài cốt của Bạch Khởi từ nước ngoài trở về.

Chiếc máy bay trong mơ , mãi mãi bao giờ hạ cánh.

Tỉnh giấc, bên cạnh là làn da ấm áp. Theo bản năng, cô nắm chặt lấy nguồn ấm đó, áp mặt ... Trương Sùng Quang cảm nhận sự ẩm ướt cánh tay.

Hoắc Tây ...

Dù đang là đầu hè, nhưng căn phòng ngủ rộng lớn lạnh lẽo đến thấu xương.

Trương Sùng Quang kiên nhẫn chờ cô bình tĩnh . Khoảng hai phút , Hoắc Tây tỉnh táo.

Ngay đó, cảm nhận sự rút lui của cô. Hoắc Tây từ từ rời mặt khỏi , chạm . Hành động tưởng như tự nhiên khiến lòng thắt ... Vợ chạm cô.

Vậy thì sự phụ thuộc ban nãy của cô, liệu vì cô tưởng là Bạch Khởi ?

Người sống thể tranh giành với chết, huống chi năm đó chính đưa Bạch Khởi . Và khi Hoắc Tây đang ở giai đoạn cuối của thai kỳ... Bạch Khởi qua đời vì bệnh nặng.

hề , mãi đến khi hồi phục sinh, cô gặp Bạch Khởi.

Trương Sùng Quang kìm nén nỗi đau trong lòng.

Giờ đây, Bạch Khởi trở thành điều cấm kỵ giữa họ. Anh nhắc đến, Hoắc Tây cũng đề cập... Họ cứ sống với một cách nhạt nhẽo như , thời gian trôi qua, cũng thể kiên trì bao lâu.

Anh nghĩ, nếu Hoắc Tây sống như thế cả đời.

Anh cũng sẵn lòng.

Trương Sùng Quang nhẹ nhàng : "Miên Miên và Nhuệ Nhuệ vẫn ngủ, chúng về sớm ."

Nói xong, cảm thấy chua xót.

Nếu vì hai đứa trẻ, nghĩ Hoắc Tây bỏ từ lâu, dù ly hôn cô cũng sẽ bay nước ngoài, về nữa... Mỗi đêm bên cạnh , cô đang chịu đựng ?

Hoắc Tây chống tay dậy. Trong bóng tối, vẫn thể thấy đường cong quyến rũ của cô.

dậy, vén mái tóc dài sang một bên, chỉnh chiếc váy nhẹ nhàng. Phía chút nhăn, Trương Sùng Quang : "Để giúp em."

chạm , cô né tránh ngay lập tức.

Không khí c.h.ế.t lặng.

Là chồng, Trương Sùng Quang cảm thấy khó xử, nhưng vẫn dịu dàng : "Anh ý gì khác, chỉ giúp em chỉnh quần áo thôi."

Khi chỉ hai , Hoắc Tây đối xử với lạnh nhạt: " tự ."

Chỉnh xong, cô ngẩng mặt lên vẫn lạnh lùng: "Đi thôi!"

Vừa bước hai bước, cổ tay cô Trương Sùng Quang nắm lấy. Khoảnh khắc chạm cơ thể, thể cảm nhận sự phản kháng của cô, nhưng buông tay. Anh từ từ kéo cô gần, hỏi nhẹ: "Hoắc Tây, em vẫn còn hận ? Em định vì Bạch Khởi mà cả đời vợ chồng thực sự với ? Chúng bao lâu quan hệ vợ chồng , em còn nhớ ?"

Hoắc Tây nhớ.

Từ khi chuyện , cô thể đặt trong lòng nữa.

Bạch Khởi từng cùng cô vượt qua những ngày tăm tối, khi cô mang thai Miên Miên 7 tháng ở Anh, cũng như lúc cô kéo Bạch Khởi khỏi bóng tối năm nào, họ trở thành từ lâu.

Trương Sùng Quang khiến cô thể gặp mặt Bạch Khởi cuối.

Bạch Khởi lúc như thế nào?

Anh ... cô ... nghĩ cô quan tâm đến nữa, khi hạnh phúc thì vứt bỏ ?

Bạch Khởi trong lòng cô như em trai ruột, Trương Sùng Quang .

vẫn như !

Hoắc Tây cãi với , cô chỉ đơn giản là thể tiếp tục vợ chồng mặn nồng với nữa. Cô và Trương Sùng Quang bên nhiều năm, cô hiểu rõ hơn ai hết. Nếu cô rời , sẽ chuyện điên rồ gì, nên cô buông xuôi luôn. Anh cô, cô cho... chỉ là cô cho là Hoắc Tây của ngày xưa nữa.

Trương Sùng Quang khuôn mặt lạnh lùng của cô.

Anh chậm rãi : "Gần hai năm ! Hoắc Tây, là đàn ông bình thường, em sợ ..."

Hoắc Tây mỉm nhạt: "Tổng Trương cần ép như !"

Nói xong, cô thoát khỏi và bước .

Trương Sùng Quang một trong phòng ngủ tối tăm, khuôn mặt âm trầm đáng sợ, lẽ đó là con thật mà kìm nén bấy lâu... Một lúc , mới lấy bình tĩnh, theo ngoài.

Bước khỏi phòng ngủ, ánh đèn bên ngoài khiến thứ trở nên sáng sủa.

Anh thấy Hoắc Tây thong thả xuống cầu thang, chuyện phiếm với Hoắc Thiệu Đình nhà, dáng vẻ lười biếng.

Hoắc Tây lúc tràn đầy sức hút.

Trương Sùng Quang nhanh chóng bước theo, đó tự nhiên ôm lấy eo vợ mặt Hoắc Thiệu Đình, chào hỏi: "Ba, con và Hoắc Tây về !"

Anh cố ý như , qua mắt Hoắc Thiệu Đình.

hai họ giả vờ hạnh phúc, lớn cũng tiện gì, chỉ nhẹ gật đầu.

Trương Sùng Quang ôm Hoắc Tây, qua cửa, đến bãi đỗ xe trong sân.

"Buông !"

Hoắc Tây gỡ tay , nhưng Trương Sùng Quang thì thầm bên tai: "Ba đang theo đấy! Em xác định đẩy chồng ?"

Hoắc Tây đẩy nữa, ngược nhẹ nhàng đẩy xe, đó hương bạc hà mát lạnh xâm nhập khoang miệng, từ từ xâm chiếm vị giác của cô.

Theo nụ hôn đó, nhiệt của Trương Sùng Quang tăng lên, bàn tay áp mặt cô nóng bỏng.

Hoắc Tây để mặc hôn, hiếm hoi ngoan ngoãn.

Một lúc lâu, Trương Sùng Quang nhẹ nhàng buông cô , sống mũi cao chạm cổ cô, thở gấp: "Nếu , ba hề theo , em hối hận để chạm ?"

Quả nhiên, cơ thể cô lập tức cứng đờ.

Trương Sùng Quang lạnh.

Trên đường về, ai lời nào... Xe dừng sân, chú chó đốm Tiểu Quang nhảy lên nhảy xuống vui mừng, vẫy đuôi liên tục.

"Ba!"

Hoắc Miên Miên như cơn lốc chạy , ôm c.h.ặ.t c.h.â.n Trương Sùng Quang. Người cha lập tức bế cô con gái nhỏ lên, 10 tuổi nuôi dưỡng , bế lên hề nhẹ.

Hoắc Miên Miên nhanh chóng đòi xuống.

Cô bé lớn, ba bế nữa, dắt Tiểu Quang kiêu hãnh : "Thí nghiệm hóa học của Trương Nhuệ đạt giải nhất nhóm tiểu học thành phố."

Trương Sùng Quang Hoắc Tây, dịu dàng : "Thằng bé giỏi thật!"

Hoắc Tây cũng xoa đầu Miên Miên.

Những mâu thuẫn của họ, chỉ họ , mặt con cái vẫn là một cặp vợ chồng hạnh phúc. Trương Sùng Quang nhẹ nhàng ôm vai cô, đó cùng bước đại sảnh.

Khi khen ngợi Trương Nhuệ, bé lớp một tỏ điềm tĩnh: "Lần thí nghiệm khó lắm!"

Hoắc Miên Miên chống tay lên khuôn mặt trắng nõn, vẻ mặt đầy phiền não: "Sao Trương Nhuệ thông minh thế?"

Trương Nhuệ nghiêm túc: "Em thông minh, chị cần thông minh nữa!"

Cậu : "Sau em sẽ nuôi chị!"

Hoắc Miên Miên ôm mặt hôn một cái, Trương Nhuệ ngại ngùng, cố gắng giữ vẻ mặt nghiêm túc nhưng hai má đỏ bừng, Hoắc Miên Miên ôm bụng ...

Vì thành tích xuất sắc của Trương Nhuệ, Trương Sùng Quang đặc biệt thưởng cho .

Anh lấy từ trong thư phòng một mô hình máy bay bằng bạch kim tặng bé. Con trai đều thích thứ , Trương Nhuệ như bắt vàng, lập tức ôm về phòng ngắm nghía.

Trương Sùng Quang một bàn việc, hút hai điếu thuốc, mới dậy trở về phòng ngủ.

Theo sự kiên trì của , họ ngủ riêng.

Lúc Hoắc Tây tắm xong, dựa đầu giường dùng điện thoại xử lý công việc. Nghe tiếng mở cửa, cô ngẩng mặt lên lạnh lùng, đó đặt điện thoại xuống, xuống nhắm mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nho-cua-hoac-thieu-ejau/chuong-686-truong-sung-quang-hoac-tay-toi-la-dan-ong-binh-thuong.html.]

Đây là thói quen của cô, đợi về phòng ngủ, thể hiện rằng cô nghỉ ngơi.

Trương Sùng Quang cô vài giây, đó phòng đồ lấy áo tắm tắm. Tắm xong, mang theo lạnh xuống lưng cô.

Anh đang ở độ tuổi sung mãn, đương nhiên nhu cầu của đàn ông.

Vợ đang giường, thể nghĩ đến, nên ôm cô bắt đầu ve vãn.

Hoắc Tây nhắm mắt.

Một lúc , thở cô gấp, nhưng cô hề mở miệng, hề đáp ... Dần dần, Trương Sùng Quang cũng chán.

"Thôi !"

Anh dậy khỏi giường, phòng tắm đóng cửa, một lúc bên trong vang lên tiếng nước chảy...

Hoắc Tây yên giường.

tiếng động bên trong, sẽ ngoài trong vòng 10 phút, và khi giải quyết xong, cũng sẽ còn hứng thú động cô nữa.

Cô nhẹ nhàng nhắm mắt: Cuối cùng cũng thể ngủ!

Tối nay lẽ kích thích, Trương Sùng Quang ở trong đó 20 phút mới , khi ngoài đẫm nước, trong mắt vẫn còn vẻ u uất, thấy Hoắc Tây ngủ càng tức giận!

nổi nóng với cô, mối quan hệ của họ mong manh như sợi chỉ.

Anh xuống cạnh cô, im lặng một lúc, áp tai cô nhỏ: "Hoắc Tây, em nhu cầu của phụ nữ ? Hai năm , tin em ."

Hoắc Tây đang tỉnh.

thấy lời , và đương nhiên cô cũng nhu cầu, nhưng so với sự chán ghét dành cho , nhu cầu cơ thể đó trở nên đáng kể.

giả vờ, từ từ mở mắt lạnh lùng : "Nếu chịu nữa, Trương Sùng Quang, chúng thể ly hôn."

Trương Sùng Quang chằm chằm cô.

Một lúc , thốt một câu: "Đời , em đừng hòng!"

...

Đêm lễ tình nhân 20/5, giới y học B tổ chức một bữa tiệc, nhằm giúp các tài năng trẻ trong ngành tìm bạn đời.

Trình Luật bệnh viện coi trọng, nhận một tấm thiệp mời.

"Tiểu Trình, cố gắng lên!"

Trình Luật mỉm : "Thưa giám đốc, em bạn gái !"

Vị giám đốc vỗ trán: " quên mất, hai ngày ảnh hôn bạn gái gây xôn xao khắp B thành lắm, cô xinh lắm... hơn tất cả y tá trong viện chúng ."

Trình Luật mím môi, dù cũng vui.

Vị giám đốc thoải mái, đưa thêm một tấm thiệp: "Đưa bạn gái chơi ! Vui vẻ nhé, sớm mời chúng ăn kẹo."

"Nhất định!"

Trình Luật tiễn giám đốc , lập tức gọi cho Lý Tư Kỳ: "Tư Kỳ, hai tấm thiệp mời, tối nay dự tiệc với nhé? Cả hội trường... lẽ chỉ hai chúng độc !"

Lý Tư Kỳ tối nay rảnh, đồng ý.

ngờ, sẽ gặp Cố Vân Phàm ở đó.

Tiệc của giới y tế, Cố Vân Phàm ở đây?

Một vị học trưởng hơn 40 tuổi của Trình Luật dẫn họ gặp Cố Vân Phàm, lời cẩn trọng: "Trình Luật, đây là tổng giám đốc tập đoàn Cố, Cố ! Cố , đây là bác sĩ trẻ tài năng nhất của chúng , Trình Luật... Tiến sĩ Trình, đây là bạn gái của , hai trẻ trông đôi ạ?"

Cố Vân Phàn chỉn chu, là đồ đặt may thủ công.

Khuy áo kim cương lấp lánh.

Anh cầm ly sâm panh, ngắm chiếc váy hội của Lý Tư Kỳ, váy dài đỏ sẫm dây mảnh, nổi bật làn da trắng nõn, eo thon nhỏ như tiên.

Một lúc , mới mỉm nhạt: "Hôm thấy ảnh , quả nhiên đôi."

Lý Tư Kỳ cảm thấy lạnh sống lưng.

gặp chút nào, gật đầu chào hỏi là giới hạn của cô.

Trình Luật dù trò chuyện sâu với Cố Vân Phàm, nhưng Lý Tư Kỳ đây, hợp với vị tổng , nên chỉ bắt tay xã giao: "Chào Cố tổng!"

Cố Vân Phàm lịch sự bắt tay buông.

Anh ly rượu trong tay Lý Tư Kỳ, tùy hứng : "Cô Lý uống rượu, Tiểu Trình, bạn trai chu đáo lắm nhỉ?"

Trình Luật Lý Tư Kỳ: "Anh đổi ly nước ép cho em nhé?"

Lý Tư Kỳ mặt trắng bệch, gần như còn chút hồng hào, cô Cố Vân Phàm gì?

Cô ngẩng mặt .

Ánh mắt sâu thẳm, chút tàn nhẫn khó nhận , chằm chằm cô.

Lý Tư Kỳ yếu ớt , từng chữ : "Thỉnh thoảng uống chút cũng ! Dạ dày thì dưỡng dần, Trình Luật chu đáo, Cố tổng đừng trêu nữa."

Trình Luật vui, kìm mặt , nắm lấy đầu ngón tay nhỏ nhắn của cô.

Mười ngón đan .

Lý Tư Kỳ chỉ sang phía khác: "Em ăn chút đồ ngọt."

Vân Vũ

Hai rời , Cố Vân Phàm vẫn theo hướng đó, vị học trưởng : "Nghe giám đốc của Trình Luật mới quen, đang thời kỳ yêu đương nồng nhiệt, trẻ lúc nào cũng tràn đầy nhiệt huyết."

Cố Vân Phàm ngửa cổ uống cạn ly sâm panh nhỏ.

Đặt ly xuống, lịch sự mỉm : "Ừ, thời kỳ yêu đương lúc nào cũng quấn quýt bên ."

Lý Tư Kỳ trong nhà vệ sinh nữ, gặp Cố Vân Phàm.

Trong nhà vệ sinh nữ chỉ một cô, Cố Vân Phàm bước liền nhẹ nhàng đóng cửa, treo biển "Đang vệ sinh".

qua gương, giọng nhẹ: "Cố ý gì?"

Cố Vân Phàm dựa tường cô.

nhịn thêm: "Sao ở đây? Cố Vân Phàm... chúng chia tay ba năm , ba năm vẫn buông tha cho em? B thành lớn như , em tránh đường , buông tha cho em ? Anh Trình Luật quá khứ tồi tệ của em ?"

Cố Vân Phàm cuối cùng cũng mở miệng: "Tư Kỳ, quá khứ của chúng , trong lòng em chỉ tồi tệ thôi ?"

"Không thì ?"

lạnh: "Cố tổng ở vị trí cao quá lâu, chắc mùi vị tát mặt."

chuyện nữa, mở cửa định .

Cố Vân Phàm , lưng cô, nhẹ nhàng : "Tư Kỳ, về bên ? Em yêu Trình Luật , ánh mắt em tình yêu."

Lý Tư Kỳ xong chỉ thấy buồn , chỉ thấy xót xa.

Cô hỏi ngược : "Tình yêu là gì? Em cũng từng yêu say đắm, từng đánh cược tất cả, nhưng cuối cùng đó cũng bỏ rơi em, kết hôn với khác! Giờ đây Cố tất cả, bắt đầu nhớ về quá khứ, nhưng những thứ đó là điều em , nên chúng dừng ở đây... đừng quấy rầy nữa."

Nói xong, cô chút do dự mở cửa bước .

Không xa nhà vệ sinh, Trình Luật đang trò chuyện với học trưởng, hình như đang bàn về việc Cố Vân Phàm gần đây ý định đầu tư ngành y tế, học trưởng bảo Trình Luật chú ý.

Đang chuyện, thấy bạn gái bước .

Mắt Lý Tư Kỳ còn đỏ, định hỏi thế, thì thấy Cố Vân Phàm theo từ nhà vệ sinh nữ bước ...

Ánh mắt Trình Luật tối sầm.

Khoảnh khắc , dường như hiểu , tại Lý Tư Kỳ dạy con của Cố Vân Phàm, tại thái độ của cô với Cố Vân Phàm luôn lạnh nhạt, trong khi Cố Vân Phàm ở vị trí cao chịu hạ như .

Bởi vì họ từng quan hệ.

Và vị tổng giám đốc góa vợ , rõ ràng nối tình xưa với Lý Tư Kỳ.

Loading...