Cô Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu - Chương 635: Hoắc Doãn Tư - Tôi luôn phân minh công tư
Cập nhật lúc: 2025-08-09 17:10:20
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một bữa ăn, chỉ Lâm Hy là vui vẻ.
An Nhiên lặng lẽ dùng bữa, đuổi khách, nhưng cũng chẳng mấy nhiệt tình.
Tư Văn Lễ cũng vô duyên, bữa cơm đơn giản, cáo từ. Trước khi , hôn lên má Lâm Hy, bé ngoan ngoãn đón nhận, đôi mắt lấp lánh như ngàn vì .
Tư Văn Lễ bé một lúc lâu.
Khí chất của Lâm Hy giống An Nhiên, nhưng nét mặt thừa hưởng từ gia tộc họ Hoắc. Trên gương mặt bé, thấy thoáng chút quen thuộc, đó là hình bóng của mà từng yêu nhưng thể khi còn trẻ.
Có lẽ vì tâm lý , Tư Văn Lễ càng thêm yêu quý Lâm Hy.
"Lần sẽ đến thăm cháu."
Tư Văn Lễ xong, liền lấy áo khoác chuẩn rời . Bất ngờ, An Nhiên dậy theo: "Để em tiễn !"
Tư Văn Lễ bất ngờ, nhưng cũng quá ngạc nhiên.
Xuống tầng, An Nhiên khẽ kéo áo khoác.
Xe của Tư Văn Lễ đợi sẵn, tài xế bên cạnh chuẩn mở cửa. Tư Văn Lễ hiệu cho tài xế lên xe đợi, với An Nhiên: "Lâm Hy đáng yêu."
Anh do dự một chút, mở lời: "An Nhiên, vòng vo nữa! Tình hình gia đình những năm gần đây khá hơn, nhưng vẫn thiếu một thừa kế xứng đáng. Anh em và Doãn Tư đang chút bất hòa... Doãn Tư cũng sẽ kết hôn, lúc đó Lâm Hy sẽ ?"
Gương mặt An Nhiên lạnh hơn cả ánh trăng.
Tư Văn Lễ nhẹ: "Anh em ghét cả, càng ưa nhà họ Tư, nhưng em mang dòng m.á.u của gia tộc ... Lâm Hy cũng ! Vì tương lai của cháu, hy vọng em thể suy nghĩ kỹ."
"Không cần suy nghĩ!"
An Nhiên thẳng thừng từ chối, cô khẽ ôm lấy trong cái lạnh của mùa xuân: "Tư , em cảm kích sự giúp đỡ của ba năm , em đó nghĩa vụ của ! với em, câu trả lời bây giờ vẫn như ba năm , em họ An chứ họ Tư. Hơn nữa... những ngày tháng khó khăn nhất qua, tự trở nên thảm hại lúc ?"
Tư Văn Lễ buột miệng: "Em giành lấy chút thể diện mặt nhà họ Hoắc ?"
An Nhiên mỉm nhạt: "Em lớn lên như thế , chỉ sống cho chính , sống cái bóng của khác. Tư , xin đừng đến nữa."
Cô rõ ràng, gật đầu rời .
Ánh đèn hành lang mờ ảo, che khuất nửa cô, khiến dáng vẻ càng thêm mảnh mai nhưng kiên cường.
Tư Văn Lễ theo một lúc lâu.
Lúc , cửa xe mở , một đàn ông lớn tuổi hơn bước xuống. Tư Văn Lễ gọi: "Anh cả."
Tư Văn Hùng ngẩng đầu thở dài: "Cô vẫn tha thứ cho ! Quả thật chẳng còn chút tình cảm nào."
Tư Văn Lễ lấy hộp thuốc, rút hai điếu.
Một lát , châm thuốc, phả làn khói mỏng, nhạt: "An Nhiên còn từng gặp ! Cao lắm chỉ là tạo cô . Tuổi thơ cô khổ, thể chuyện tình cảm với ? Hơn nữa, bây giờ cô sống ."
Vân Vũ
Tư Văn Hùng khẽ nheo mắt: "Ta sẽ từ bỏ!"
Nhà họ Tư còn ai đáng tin cậy, con gái ông là Tư An Nhiên từng cũng xuất sắc, nhưng từ khi vướng Lục Thước thì hỏng hết, khi kết hôn càng ngày càng tệ.
...
Trên lầu.
An Nhiên về đến nhà, bà Lâm liền đón , bà lén hỏi: "Em và vị Tư đó hiềm khích gì ?"
An Nhiên cúi xuống giày: "Không hiềm khích! nhất... cũng đừng qua ."
Bà Lâm gật đầu.
Bà kìm : "Ở tuổi mà vẫn phong độ thế , vẻ yêu quý Lâm Hy."
An Nhiên nhẹ giọng: "Lần lẽ sẽ đến nữa."
Cô bận công việc nhưng vẫn chăm sóc Lâm Hy, chơi với bé đến tận 9 giờ tối, đợi ngủ say mới dậy xem tài liệu. Bà Lâm mang đồ ăn đêm đến, xót xa: "Mai xem tiếp , mắt sắp hỏng ."
An Nhiên nhận lấy bát, ăn một miếng : "Lương cao thế , đương nhiên giúp Cố tổng giải quyết khó khăn! Vượt qua giai đoạn sẽ ."
Cô kế hoạch riêng, trong nửa năm xoay chuyển tình thế của Cố thị, một năm lãi.
Không tăng ca thì ?
Bà Lâm xót xa cảm thấy an ủi: "Con trai bà mà một nửa chí tiến thủ của em thì mấy, đời bà cũng lo nữa."
An Nhiên mỉm : "Anh bây giờ ! Chị Thục Phận với em, Tết mua tặng chị cả bộ trang sức."
Con trai và con dâu sống , bà Lâm tít mắt.
"Thôi, em việc , nhưng đừng khuya quá."
An Nhiên gật đầu, tiễn bà về.
Ánh đèn bàn vàng vọt, An Nhiên chống cằm, lật giở những tập tài liệu chất đống... Vô thức đến 1 giờ sáng.
Cô chuẩn ngủ thì điện thoại nhận tin nhắn.
Hoắc Doãn Tư gửi: "Lâm Hy thế nào ?"
An Nhiên một lúc, trả lời: "Hôm nay tinh thần , chắc nữa."
Một phút , Hoắc Doãn Tư hồi âm.
An Nhiên đặt điện thoại xuống tắm, khi thì nhận tin nhắn mới: "Việc Cố thị huy động vốn, thể giúp em!"
An Nhiên dám nhận sự giúp đỡ của ?
Nếu vì Hoắc Doãn Tư, chi nhánh của Cố thị đến nỗi thê thảm thế .
Cô mất lòng , suy nghĩ mãi, chỉ trả lời hai chữ: "Cảm ơn!"
Bên , Hoắc Doãn Tư ngẫm nghĩ hai chữ mãi mà hiểu ý An Nhiên, cô đồng ý từ chối?
Cửa phòng mở , Hoắc Thiệu Đình bước .
Ông liếc con trai, xuống ghế sofa đối diện, giọng đầy mỉa mai: "Đêm khuya thế mà còn thức hả đại thiếu gia! Không vợ nên dễ mất ngủ lắm ?"
Hoắc Doãn Tư dựa sofa lướt điện thoại, thờ ơ: "Ba vợ, vẫn ngủ đấy thôi?"
Hoắc Thiệu Đình ha hả: "Ba là vì hạnh phúc quá nên ngủ ! Mẹ con đối với ba còn hơn cả chu đáo, học tập nhóc!"
Hoắc Doãn Tư ngẩng lên, ông.
Người cha thở dài: "Nghe hôm nay con chơi golf với một nữ minh tinh? Năm xưa tình yêu của ba và con cũng bắt đầu từ sân golf, nhưng... nữ minh tinh thích đăng thông cáo báo chí thì nhà họ Hoắc chấp nhận ."
Hoắc Doãn Tư mấy bận tâm: "Đó là phó tổng mời đại diện, hợp đồng ký kết, ba thích thì cứ từ chối."
Vừa xong, Hoắc Thiệu Đình lạnh.
Ông thán phục con trai: "Rõ ràng là con ưa , mất lòng cổ đông công ty, giờ lấy danh nghĩa của ba ! Đồ nhóc, tâm tư khác , nhưng ba rõ như lòng bàn tay."
Hoắc Doãn Tư bóc mẽ, cũng tức giận.
Hoắc Thiệu Đình mới chuyện chính: "À, Lâm Hy bệnh với ba ! Con chịu trách nhiệm với An Nhiên, hoặc đón Lâm Hy về đây vài ngày, hoặc ba đến nhà An Nhiên ở vài ngày! Bà Lâm tuy nhanh nhẹn, nhưng một chăm cháu cũng vất vả lắm."
Ông đầy tự tin.
Hoắc Doãn Tư ngẩng lên: "Nhà An Nhiên đủ chỗ."
Hoắc Thiệu Đình trợn mắt: "Vậy thì đổi cho hai con căn nhà lớn hơn! Hoắc Doãn Tư... Lâm Hy là cháu đích tôn của nhà họ Hoắc, con để cháu sống trong căn nhà chật chội, lòng con cắn rứt ? Con xem phòng ngủ của con còn lớn hơn căn hộ của An Nhiên, sinh cho con một đứa con trai, con đối xử , lương tâm con chó ăn !"
Nói xong, Hoắc Thiệu Đình tức giận bỏ .
Hoắc Doãn Tư lười tranh luận, nhưng lòng trĩu nặng.
Thực chăm sóc họ, nhưng An Nhiên cho phép... Bây giờ cô khác, Hoắc Doãn Tư, cô vẫn sống . Việc đổi nhà cũng chỉ là sớm muộn.
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nho-cua-hoac-thieu-ejau/chuong-635-hoac-doan-tu-toi-luon-phan-minh-cong-tu.html.]
Hai ngày , là buổi đấu giá lớn nhất năm tại Bắc Kinh.
An Nhiên chuẩn kỹ lưỡng, định mua một đôi bát thời Thanh để tặng vị Hứa tổng, thể hiện thành ý.
8 giờ tối, cô cùng thư ký xuất hiện.
Khi cô đến, hội trường gần như kín chỗ.
Nhờ mối quan hệ, vị trí của cô ngay cạnh Hứa tổng.
An Nhiên xuống, vị Hứa tổng lịch sự khẽ nghiêng : "An tổng! Sớm Cố tổng nhắc đến cô, ngờ thăng tiến nhanh thế, đúng là sóng xô sóng ."
An Nhiên tự nhiên đáp lễ: "Hứa tổng quá khen !"
Nói xong liền xuống.
Cô nghiên cứu kỹ về sở thích và tính cách của vị Hứa tổng ... Hai bên thể trò chuyện vài chủ đề chung, tạo khí thoải mái.
Trong bữa tiệc mừng, An Nhiên tặng đôi bát cho Hứa tổng.
Hứa tổng ha hả: "Sao phiền An tổng thế , quen khiến cô tốn kém!"
trong kinh doanh, nếu hợp tác, thường chấp nhận thái độ thành tâm của đối phương. Hứa tổng khách sáo vài câu bảo thư ký nhận, đó khẽ nghiêng nhỏ: "Dự án đó kỳ vọng! Công ty sẽ đánh giá và trả lời An tổng ."
An Nhiên cầm ly rượu, mỉm : "Cảm ơn Hứa tổng."
Hứa tổng cô, lòng bỗng xao động, âm thầm tính toán.
Hứa tổng một con trai.
Tuổi ngoài ba mươi, xuất sắc, nhưng hai năm vợ gặp tai nạn qua đời, hiện tại tìm phù hợp.
Tiểu thư gia tộc thì thường ngại lấy kết hôn.
Tìm ly hôn, Hứa tổng xem xem đều ưng ý.
Giờ An Nhiên, ông càng càng thấy ý, chỉ năng lực mà còn xinh ... tính cách dịu dàng, nhẫn nhịn. Ông lập tức quyết định: Chỉ thể phụ lòng Ôn Mạn !
Nghĩ , Hứa tổng càng nhiệt tình hơn, chuyện với An Nhiên nhiều, từ công việc đến sở thích... An Nhiên nhíu mày, vẻ nhiều.
nếu giải quyết vấn đề huy động vốn, cô vẫn vui.
Hứa tổng việc , An Nhiên uống nửa ly rượu, định rửa mặt về, nhưng trong nhà vệ sinh cô chạm trán Hoắc Doãn Tư.
An Nhiên giật : Lúc nãy thấy !
Hoắc Doãn Tư tắt vòi nước, cô qua gương, một lúc mới : "Em định hợp tác với Hứa tổng, để ông đầu tư dự án của Cố thị? Sao nghĩ đến ?"
An Nhiên bước đến bên cạnh, cũng mở vòi nước.
Trong tiếng nước chảy, cô hỏi : "Anh thấy hợp lý ?"
Hoắc Doãn Tư nghiêng đầu, giữa lông mày thoáng nét trầm tư: "Sao hợp lý? An Nhiên, trong thương trường kẻ thù vĩnh viễn, chỉ thể lợi dụng!"
Đạo lý An Nhiên đương nhiên hiểu.
Cô cúi đầu nhẹ: "Chuyện công tư, em phân minh."
Hoắc Doãn Tư dừng , mở lời: "Có lẽ em , Hứa tổng và ... là bạn! Đặc điểm lớn nhất của ông là phân biệt công tư! Nên việc kinh doanh cũng hạn chế."
Lời của ẩn ý.
An Nhiên khép mắt, khi mở thì khẽ: "Vậy Hứa tổng còn học hỏi Hoắc ?"
Cô định , Hoắc Doãn Tư nắm lấy tay cô.
"Ba gặp Lâm Hy, khi nào em thuận tiện?"
"Ông nghĩ hai sống ở đó là do ngược đãi."
...
An Nhiên nhỏ: "Thứ bảy em sẽ đưa cháu đến! Chuyện nhà cửa, em sẽ giải thích."
Thái độ của cô thể là , xứng đáng là yêu cũ lý tưởng.
Hoắc Doãn Tư chẳng thấy vui.
Khi An Nhiên rời , dường như còn gì đó, nhưng nhất thời tìm lời... Lúc rời khỏi, ở bãi đậu xe họ gặp .
An Nhiên xe công ty.
Trên xe Hoắc Doãn Tư là con gái của một vị trưởng bối, trẻ và xinh .
An Nhiên thấy, chỉ lạnh lùng mặt .
Cô nghĩ, đây chính là "phân minh công tư" mà Hoắc Doãn Tư ...
Trên đường về, cô mở cửa kính, để gió lạnh giúp tỉnh táo.
Tài xế chuyện của họ, khẽ ho một tiếng an ủi: "An tổng đừng bận tâm quá! Gia môn cũng dễ dàng gì, bây giờ cô sự nghiệp, con cái, còn thiếu gì nữa."
An Nhiên mỉm nhạt: " để ý."
Cô chỉ bận tâm, rõ ràng chia tay, tại ở Bắc Kinh rộng lớn cứ gặp ! Một một nhắc nhở cô về quá khứ, khiến cô quên cũng thể.
Hoắc Doãn Tư lên xe.
Cô gái liền dựa , chuyện, nhưng tỏ vui.
Cô thực sự ý đồ.
Nhờ xe hỏng, cố tình nhờ xe , vì quan hệ gia đình nên Hoắc Doãn Tư từ chối, nhưng ngờ An Nhiên thấy... Họ chia tay, lẽ nên phiền phức , nhưng Hoắc Doãn Tư vẫn cảm thấy khó chịu.
Xe An Nhiên xa, bước xuống.
Anh bảo tài xế đưa cô gái về, cô tủi , nhịn xuống xe: "Vì cô ?"
Hoắc Doãn Tư mặc vest đen, cao ngạo quý phái.
Anh châm điếu thuốc ở bãi đậu xe, hít một : "Cô nào?"
"An Nhiên! An tổng nhỏ của Cố thị."
" cô leo lên vị trí là nhờ Cố tổng, nếu quan hệ gì đó, thể thăng tiến nhanh thế!"
"Anh vì đó mà từ chối , Doãn Tư... tin nhận đang theo đuổi . Vì một như thế, đáng ?"
...
Cô xong với vẻ đầy thách thức.
Hoắc Doãn Tư dập tắt điếu thuốc, mở cửa xe lên, cô gái định theo nhưng ngăn .
Tiểu Hoắc tổng mặt lạnh như tiền: "An Nhiên là của con ! Còn cô chẳng là gì cả, cô nghĩ quyền những lời mặt ?"
Nói xong, đóng cửa xe, lệnh: "Lão Triệu, !"
Lão Triệu xong, trong lòng thấy sướng, nhưng miệng : "Như thế ! Bỏ cô gái đây, gặp kẻ thì ?"
"Thì !"
Hoắc Doãn Tư gương chiếu hậu, thấy cô đang giậm chân tức giận!
Lão Triệu toe toét: "Thực trách , chỉ tại đào hoa của quá mạnh! Cậu xem, con mà vẫn đám con gái đuổi theo, là An Nhiên cũng tức... À, giờ ?"
Câu Hoắc Doãn Tư thích .
Anh cúi xuống nghịch điện thoại một lúc, hẹn Cảnh Thụy uống rượu. Giữa trời lạnh, Cảnh Thụy bò dậy từ chăn ấm, càu nhàu: "Đại thiếu gia, độc một , còn vợ con chăn ấm nệm êm đây! Nếu vì cho chút hợp đồng, ai uống rượu giữa đêm với ! Nói , An Nhiên chọc tức hả? Không , một đàn ông mà cứ do dự mãi, cứ thẳng tiến mà hỏi cô còn yêu !"