Cô Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu - Chương 477: Những Ngày Ngọt Ngào Sau Hôn Lễ (Phần 1)

Cập nhật lúc: 2025-08-09 16:31:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Khiêm và Minh Châu tổ chức tiệc cưới buổi tối tại một nhà hàng nổi tiếng ở thành phố B.

Địa điểm nhà hàng vốn là một phủ vương gia thời xưa, bảo tồn nguyên vẹn.

Tiệc cưới bày tám bàn, chỉ dành cho và bạn bè thiết của hai gia đình, quá ồn ào, chỉ sự yên bình và ngọt ngào.

Đêm tân hôn của họ diễn trong một căn phòng khách sạn sang trọng, ngập tràn hoa hồng đỏ và những món quà cưới xếp ngay ngắn giữa phòng.

Minh Châu mặc chiếc váy cưới đỏ thắm, cởi giày, để lộ đôi bàn chân trắng muốt. Cô thảm, say sưa mở từng món quà.

Lục Khiêm khi tiếp khách xong, trở về phòng ngủ chính thì thấy ngay đôi chân mềm mại . Ánh mắt chợt ấm lên, nhẹ nhàng cởi hai chiếc cúc áo sơ mi cúi xuống bên tai cô, hỏi khẽ: "Mở món nào ưng ý ?"

Minh Châu dựa vai , giọng nũng nịu: "Anh em giật đấy!"

Lục Khiêm khẽ . Anh xuống, cầm lấy món quà trong tay cô xem thử. Đó là món quà từ một khách hàng, đắt giá, nhưng Minh Châu quen với những thứ xa xỉ nên mấy hào hứng. Chẳng mấy chốc, cô bỏ qua chúng và đưa mắt "chú Lục" của .

Chiếc áo sơ mi trắng tinh là phẳng phiu. Anh gần, hương nước cạo thoang thoảng phảng phất, cùng ấm lan tỏa từ làn da.

Minh Châu chằm chằm một lúc, khiến Lục Khiêm khỏi nhận . Anh ôm lấy cô, đặt đôi chân cô lên đùi nhẹ nhàng xoa bóp, giọng trầm ấm: "Có mệt ?"

"Cũng tạm !"

Minh Châu , đôi mắt sâu thẳm. Cô thấy trai, từ đến giờ vẫn .

Lục Khiêm liếc xung quanh hỏi khẽ: "Anh chuẩn nước tắm nhé?"

Minh Châu mềm dựa vai . Lục Khiêm xoa đầu cô, kéo cô lòng và nhắc đến chuyện tắm nữa. Anh chỉ ôm cô thật chặt, cùng tận hưởng sự dịu dàng của đêm tân hôn.

Minh Châu lén ôm lấy eo , thì thầm: "Đã nhiều năm đấy, chú Lục."

Lục Khiêm cúi xuống cô, cổ họng động đậy: "Gần mười năm ."

Trong gian yên tĩnh , chợt hỏi cô một câu:

"Minh Châu, em bao giờ hối hận ?"

Minh Châu suy nghĩ một lúc gật đầu: "Có. em buông ."

Lục Khiêm nhẹ, tay thả lỏng mái tóc dài của cô, giọng trầm hơn: "Đi tắm thôi, bà Lục."

nũng đòi bế. Lục Khiêm dễ dàng bế cô lên, hôn thì thầm: "Nhân lúc chú Lục còn bế em, sẽ chiều em hết mức."

Đêm tân hôn, tất nhiên là một đêm đầy ngọt ngào...

Hai năm .

Lễ trao giải "Ngôi Sao Điện Ảnh" tại thành phố B.

Minh Châu sân khấu, tay cầm giải "Nữ Diễn Viên Xuất Sắc Nhất".

Người dẫn chương trình chúc mừng cô mỉm hỏi: "Trong thời gian ngắn đạt giải thưởng danh giá như , cô Hoắc dự định gì tiếp theo?"

Minh Châu nắm chặt chiếc cúp, micro. Cô bình tĩnh xuống hàng ghế khán giả, nơi Lục Khiêm mặc vest lịch lãm đó, bên cạnh là hai đứa con đáng yêu của họ. Khoảnh khắc , cô bỗng thấy lòng bình yên.

Lục Khiêm, yêu, và nhẹ nhàng: "Trước tiên, xin cảm ơn bộ ê-kíp, ban giám khảo và khán giả yêu mến . Dự định tiếp theo của ... lẽ là chuyển nhà, đổi môi trường sống, và tiếp tục bà Lục."

Ánh mắt cô tràn đầy yêu thương. Cả con cô lúc rực rỡ hơn bất kỳ ánh đèn nào sân khấu, bởi trong mắt cô luôn hình bóng yêu.

Người dẫn chương trình bất ngờ, đó nhiệt liệt mời Lục Khiêm lên sân khấu.

Lục Khiêm dậy, bước lên từ tốn. Anh ôm nhẹ Minh Châu với giọng dịu dàng: "Chúc mừng bà Lục nhỏ của chúng ."

Minh Châu xúc động, khóe mắt đỏ hoe.

Lục Khiêm xoa đầu cô: "Là chuyện vui mà, ."

"Em !"

Cô lẩm bẩm, mắt vẫn rời khỏi .

Khán phòng im lặng. Nhiều ngưỡng mộ Minh Châu, ngưỡng mộ vì cô Lục Khiêm yêu chiều. họ rằng, cô kiên trì và đợi chờ bao nhiêu năm, tình yêu của cô dành cho vượt qua bao khó khăn để ngày hôm nay.

Những năm tháng chắc chắn nhất, cô từng thử mở lòng với khác, nhưng một khi gặp khiến trái tim rung động, tất cả những còn đều trở nên nhạt nhòa.

Ở hàng ghế cuối cùng, nhị thiếu gia nhà họ Tư đó, bên cạnh là vợ mới cưới. Sau bao mai mối, cuối cùng cũng kết hôn. Vợ gia thế , xinh , tính tình dịu dàng và hiểu chuyện — khác với Minh Châu.

Nhị thiếu gia nhà Tư lặng lẽ lên sân khấu, ngắm vẻ rạng rỡ của cô. Anh thích cô bốn năm năm , buổi gặp gỡ năm xưa là ngẫu nhiên. Anh từng cưới cô, nhưng nhà họ Tư, tỉnh táo... Khi nhận một phụ nữ bao giờ yêu , khi trái tim cô mãi mãi thuộc về khác, thì rút lui là sự lựa chọn nhất.

Nhị thiếu gia nhà Tư mỉm , nụ thoáng chút tiếc nuối. Vợ khẽ áp , thì thầm: "Văn Lễ, lát nữa ăn lẩu nhé?"

Anh chợt tỉnh , chiếc váy hội vợ, suy nghĩ một chút : "Anh căn hộ gần đây, lát nữa em đồ ăn chỗ cũ nhé."

Vân Vũ

Vợ thích quyết định, cô lên sân khấu. Nhị thiếu gia nhà Tư gương mặt hiền hòa của cô, thầm nghĩ: "Hạnh phúc của mỗi là khác ."

Minh Châu, chúc em hạnh phúc!

...

Buổi lễ kết thúc, Lục Khiêm đưa Minh Châu và các con rời . Khi ngang qua hàng ghế cuối, Minh Châu thấy nhị thiếu gia nhà họ Tư. Người vợ xinh của bên cạnh.

bất ngờ, gật đầu chào theo Lục Khiêm ngoài.

Vợ nhị thiếu gia nhà Tư khẽ hỏi: "Văn Lễ, quen cô ?"

Anh mỉm : "Bạn cùng trường cấp ba."

Vợ gật đầu, hỏi thêm. Nhị thiếu gia nhà Tư nhẹ: "Không ăn lẩu ? Mình ngay , xếp hàng đấy."

Bà Tư đương nhiên đồng ý.

Bãi đỗ xe, hai chiếc xe limousine đen đậu sẵn, cốp chất đầy hành lý.

, lễ trao giải, Lục Khiêm sẽ đưa Minh Châu trở về thành phố C.

Trước đó, Hoắc Thiệu Đình một cuộc trò chuyện với Lục Khiêm.

Nguồn lực ở thành phố B vượt trội hơn hẳn so với thành phố C, cuối cùng Lục Khiêm đồng ý để Lục Thước ở nhà họ Hoắc, chỉ về thành phố C kỳ nghỉ hè và đông, còn bình thường mỗi tháng sẽ về thăm hai ngày.

Minh Châu nỡ, nhưng cô tôn trọng lựa chọn của con.

Lần , Lục Thước sẽ về thành phố C cùng họ .

Hai chiếc xe limousine đen lượt rời , một giờ đến sân bay, lên chuyên cơ trở về Lục Viên ở thành phố C.

Xe dừng , Minh Châu bước xuống.

đến gốc cây tử đằng, hít một thật sâu: "Không khí ở đây ẩm hơn thành phố B."

Lục Khiêm tranh thủ cô.

Sau đó, chỉ đạo giúp việc lấy hành lý, đồng thời bế cô con gái nhỏ yêu quý của . Gần đây, Tiểu Lục U mắc một thói quen kỳ lạ.

Đôi chân như "biến mất"!

Đi đến cũng đòi bố bế!

Lục Khiêm vốn nghiêm khắc với con trai, nhưng cực kỳ cưng chiều con gái nhỏ, y hệt như cách nuôi dạy Minh Châu ngày , khiến cô lo lắng bé sẽ hư.

Lục Khiêm : "Con gái của thể hư !"

Phòng ngủ của Tiểu Lục U ngay cạnh phòng vợ chồng Lục Khiêm, bài trí như phòng của một công chúa hoàng gia.

Lục Khiêm vẫn cảm thấy đủ.

Anh còn dành một góc trong phòng ngủ của , đặt một bộ ghế sofa và giường nhỏ màu hồng.

Khu vực đó còn trải thảm len trắng.

Đáng "phẫn nộ" hơn, còn dựng một ngôi nhà nhỏ màu hồng cho Tiểu Lục U trong phòng việc của .

Một ngày bận rộn trôi qua.

Đêm khuya, Tiểu Lục U chịu về phòng ngủ của .

Bé ngủ chiếc giường nhỏ màu hồng, ngon lành.

Minh Châu tắm xong, hôn lên gương mặt trắng mịn của con, về "lãnh địa" của . Lục Khiêm đang xem báo cáo, vẻ khá bận.

"Vẫn còn bận ?"

Minh Châu ôm từ phía , giọng nũng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nho-cua-hoac-thieu-ejau/chuong-477-nhung-ngay-ngot-ngao-sau-hon-le-phan-1.html.]

Lục Khiêm nắm lấy tay cô: "Tổng công ty chuyển về thành phố C, tất nhiên bận một thời gian! Trước Tết, em vất vả chăm sóc Tiểu Lục U nhé!"

Minh Châu dựa lưng , xót xa: "Con bé ngoan."

Suy nghĩ một lúc, cô vẫn : "Sao đặt giường nhỏ trong phòng ngủ, nhỡ con tỉnh dậy thấy..."

Lục Khiêm bật : "Em ?"

Minh Châu đỏ mặt, ấp úng phản bác: "Em ý đó!"

Lục Khiêm đặt tập tài liệu xuống.

Anh kéo cô lòng , nhẹ nhàng vuốt mặt hôn lên mũi cô: "Dạo bận rộn, lạnh nhạt với em !"

Minh Châu nghịch chiếc cúc áo sơ mi của .

"Nhà thiếu tiền, cần vất vả như ."

Lục Khiêm cô, ánh đèn, làn da cô mềm mại và óng ánh.

Giọng dịu : "Làm thể nhàn rỗi ! Hơn nữa ở tuổi đánh cờ uống , chẳng khác gì già."

Vừa véo mũi cô: "Anh sợ trong mắt em, mất sức hấp dẫn."

Minh Châu đau kêu lên.

Cô vỗ tay : "Rõ ràng là tham vọng lớn, đổ cho em!"

Lục Khiêm áp sát cô thì thầm: "Khôn hơn ! Minh Châu, em thực sự lưu chút kỷ niệm đặc biệt ở đây ? Nơi mới thực sự là đêm tân hôn của chúng ."

Minh Châu cho mặt đỏ bừng.

Cô nhỏ giọng: "Bao nhiêu ! Còn đêm tân hôn nữa!"

"Em cảm thấy còn thú vị nữa?"

Lục Khiêm bộ thất vọng, bắt đầu cởi cúc áo, tỏ vẻ chuẩn tắm.

Minh Châu chịu rời khỏi lòng .

Cô ngẩng đầu gần, khẽ hôn lên môi , nhỏ: "Vẫn thú vị! Em thích ôm em!"

Lục Khiêm nhân tư thế , nhẹ nhàng đè cô xuống.

Đồng thời, tắt đèn phòng ngủ.

Đêm tối yên tĩnh, hai cơ thể khăng khít, cùng những tiếng thở gấp kiềm chế ...

Đắm say tình ái!

Lục Khiêm từng cái hôn lên phụ nữ trong lòng.

Minh Châu cũng đáp , quần áo rơi xuống cuối giường, chỉ chờ phút giây thăng hoa!

Bỗng tiếng động nhỏ từ chiếc giường nhỏ.

Tiểu Lục U tỉnh giấc vì lạ chỗ, bé đòi bố, đôi chân trần bò lên giường lớn, ôm lấy Lục Khiêm nức nở.

Ngọn lửa trong Lục Khiêm dù mãnh liệt đến cũng tắt ngấm!

Anh trở , ôm con gái lòng, nhẹ nhàng dỗ dành.

Anh bật đèn.

Dỗ bé cho đến khi bé suýt ngủ, mới sang Minh Châu. Cô đang co ro trong chăn, cắn môi trách móc: "Vừa xong! Như thế cho con!"

Lục Khiêm đặt con gái nhỏ chăn.

Trong đêm tối, đôi mắt sáng rõ, cắn nhẹ mũi Minh Châu thì thầm: "Tối nay chắc chắn thể để con ngủ riêng , chúng phòng tắm, đảm bảo em sẽ 'ăn thịt'."

Minh Châu đá một cái: "Không nữa!"

Lục Khiêm chui chăn, hôn cô.

Một lúc , cô kìm mà ôm lấy cổ , thì thầm: "Vào phòng đồ!"

Nơi đó một bộ sofa mềm.

Lục Khiêm bế cô lên, bước phòng đồ, chỉ dám hé cửa vì sợ Tiểu Lục U tỉnh dậy hoảng sợ. Những gì diễn đó, với Minh Châu ngọt ngào "tra tấn"!

Cô cắn nhẹ lên vai .

Lục Khiêm cúi xuống, áp tai cô: "Cố thêm chút nữa!"

Minh Châu hôn lên môi .

Ánh trăng dịu dàng.

Hình ảnh hình mảnh mai của phụ nữ và đàn ông quấn lấy , in lên tường... Góc nhỏ chứng kiến vô hạnh phúc của họ.

...

Tuổi thơ của Tiểu Lục U gần như trôi qua bên cạnh bố.

Minh Châu chút nhàn rỗi!

Sức khỏe bà cụ hơn , nên cô thỉnh thoảng vẫn nhận công việc.

Công việc chủ yếu ở thành phố B, cô thể ghé thăm con trai. Những đêm cô ở thành phố C, Lục Khiêm nhớ đến phát điên, giả vờ than phiền, Minh Châu luôn .

Thực , cách khiến tình cảm của họ thêm .

Khi nỗi nhớ dày vò, chỉ một cuộc điện thoại, vài lời ngọt ngào cũng đủ khiến ngẫm nghĩ cả ngày.

, Lục Khiêm cũng thích điều đó.

Thời gian trôi nhanh.

Mấy năm , Lục Thước về Lục Viên kỳ nghỉ hè năm lớp 10.

Lục Thước 16 tuổi cao 1m82, chỉ ngoại hình điển trai mà còn là nhân vật nổi bật trong trường.

Từ nhỏ đến lớn, tình thư nhận thể lấp đầy một tủ sách.

Lục Thước hề ý định yêu đương.

Minh Châu tình cờ Lục Khiêm nhắc đến, nhà họ Tư ý định kết thông gia với họ Hoắc, Trương Sùng Quang là ngoại tộc phù hợp, Doãn Tư nhỏ tuổi hơn cô gái , cuối cùng ánh mắt đổ dồn Lục Thước.

Cô gái đó Minh Châu từng gặp, xuất sắc.

Lục Thước còn quá nhỏ, là sớm quá ?

Cô hỏi Lục Khiêm, rằng trao đổi với Lục Thước, con trai ý kiến.

Việc dường như định đoạt.

đây chỉ là hôn ước.

Lục Thước và tiểu thư nhà họ Tư qua , tất cả sẽ đợi khi họ trưởng thành. Lần Lục Thước về Lục Viên là để bàn với bố về việc du học.

"Con du học?"

Trong phòng sách, Lục Khiêm bàn việc bằng gỗ sẫm màu, nhíu mày.

Thời gian ưu ái , để nhiều dấu vết, ngược còn tăng thêm vẻ nho nhã.

Lục Thước gật đầu: "Vâng! Con và Trương Sùng Quang cùng !"

Lục Khiêm nheo mắt: "Sùng Quang cũng ? Chú của con đồng ý ? Thế Hoắc Tây thì , cũng theo? Bọn trẻ bây giờ loạn !"

Lục Thước lấy cho Lục Khiêm một tách .

Đặt tách lên bàn, chậm rãi : "Hoắc Tây ! Em học ngành luật ở Mỹ! Lần chỉ con và Sùng Quang ."

Lục Khiêm từ tốn uống .

Một lúc , con trai đầy ý nghĩa: "Thế giới bên ngoài đầy cám dỗ, con và Sùng Quang đang ở độ tuổi bồng bột, thì ... nhưng đừng 'phản bội', luôn nhớ chủ !"

Lục Thước khẽ mỉm .

Chàng trai 16 tuổi khôi ngô, hai tay đút túi, nhẹ: "Bố yên tâm! Con mấy hứng thú với chuyện tình cảm!"

Cậu và Trương Sùng Quang chuyên ngành tài chính, lấy thời gian yêu đương.

Hơn nữa, những cô gái tầm thường cũng mắt họ.

Loading...