Cô Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu - Chương 466: Anh nhớ em nên đã đến
Cập nhật lúc: 2025-08-09 16:29:26
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Khiêm lặng lẽ cô.
Một lúc lâu , mới khẽ mở miệng: "Anh xin em! Anh nên những lời đó."
Giọng chân thành.
Minh Châu cảm thấy bày tỏ đủ, nếu cô cứ khăng khăng cũng chẳng ý nghĩa gì.
Hơn nữa, cô đang sốt, thoải mái.
Cô im lặng ăn cơm.
Lục Khiêm cô một lúc, khẽ : "Anh gọi điện về nhà , tối nay chúng ở đây nhé!"
Nghe , Minh Châu ngẩng mặt lên: "Vẫn về nhà thôi!"
Lục Khiêm xoa xoa mái tóc nhỏ của cô: "Vẫn còn nóng đấy! Nghe lời, ở đây một đêm ."
"Em ở đây!" Cô với vẻ hờn dỗi.
Lục Khiêm vốn là tinh tế, suy nghĩ một chút liền hiểu .
Hôm nay chuyện với thư ký Liễu, trong lúc đùa giỡn vô tình nhắc đến chuyện riêng tư giữa nam nữ, mà những chuyện đó chính là những điều từng với Minh Châu ngày . Lần họ mới với , cả hai đều thực sự thoải mái, thể phóng khoáng như .
Có lẽ cô cảm thấy khó chịu.
Ánh mắt Lục Khiêm sâu thẳm, mang theo ý nghĩa khó lường.
Minh Châu cảm thấy mặt nóng lên, cô đẩy nhẹ bát cơm: "Em xem TV một lát, dọn dẹp đưa em về nhà."
Lục Khiêm phản đối.
Trong lúc dọn dẹp bát đĩa, Minh Châu dựa ghế sofa và chọn một bộ phim tình cảm để xem.
Cô còn mở một gói snack ăn vặt.
Lục Khiêm rửa bát xong, lẽ thể đưa cô về nhà ngay, nhưng lưu luyến khí lúc . Hơn nữa, rõ chuyện hôm nay tuy cô nhưng trong lòng chắc chắn vui.
Lục Khiêm mở tủ lấy một túi bột mì.
Hắn bắt đầu bánh quy.
Dạo học vài món, đều từ sữa tươi nguyên chất, dùng để cho Tiểu Lục U mọc răng.
Ở đây khuôn, nhưng thủ công cũng khá .
Hắn nhiều hình con vật, nhiều nhất là hình thỏ, thêm vị dâu tây.
Vị sô cô la thì hình gấu.
Lục Thước thích.
Nửa tiếng , Lục Khiêm lấy bánh từ lò nướng , xếp lên đĩa nhỏ.
Phần còn , cho hai hộp nhỏ.
Bước phòng khách, Minh Châu đang chăm chú xem phim.
Lục Khiêm xuống bên cạnh cô, đặt đĩa bánh cạnh chân cô. Ngửi thấy mùi thơm, cô tự nhiên cầm lên ăn.
Ăn hai cái, cô cúi xuống : "Ngon quá, mua ở ?"
Lục Khiêm nhẹ nhàng ôm vai cô: "Anh nướng xong!"
Minh Châu hỏi nữa, thực sự ngon.
Cô tắm xong, mái tóc đen dài ngang lưng còn ẩm. Lục Khiêm lấy khăn khô từ phòng tắm lau cho cô, cô thấy mệt nên dựa đùi một cách thoải mái.
"Ngoan lắm!" Lục Khiêm cúi xuống hôn nhẹ lên môi cô.
Có mùi sữa từ bánh quy.
Minh Châu liếc , tiếp tục xem TV: "Xem xong phim chúng về nhà nhé!"
Lục Khiêm gật đầu.
Cô yên tâm tiếp tục ăn vặt, quên mất việc kiêng khem...
Ăn no xong dễ buồn ngủ, cô lúc nào , khi tỉnh dậy phim kết thúc.
Vạn vật chìm tĩnh lặng.
Cô vẫn dựa đùi Lục Khiêm, ngủ, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô.
Minh Châu đỏ mặt.
Cô định dậy, nhưng Lục Khiêm nhẹ nhàng giữ cô : "Gần 2 giờ ! Đừng về nữa!"
Cô bỗng mềm nhũn: "Sao gọi em?"
Lục Khiêm gì, chỉ cô chăm chú.
Minh Châu bỗng thấy lòng mềm .
Dạo cô bận, họ hầu như gặp mấy, chứ đừng đến việc ở bên như thế .
Thực trong lòng cô rõ, nếu hẹn hò, là cơ hội.
Chỉ là cô cố tình giữ cách mà thôi.
Người như Lục Khiêm thể , nhưng bao giờ phàn nàn. Khi cô ở Bắc Kinh, chăm sóc bọn trẻ nhiều hơn, đặc biệt là Tiểu Lục U quấn .
Minh Châu nhẹ nhàng lật , mặt hướng về bụng .
Cô khẽ chạm yết hầu của , thì thầm: "Lục Khiêm, em đối xử với ?"
Cô nấu ăn, cũng là chu đáo.
Những năm bệnh ở trong nước, khi trở về theo đuổi cô, chính là chăm sóc cô.
Lục Khiêm trả lời thẳng.
Hắn để mặc cô sờ, giọng khàn khàn hỏi: "Sao, thấy thương hả?"
"Một chút!"
Giọng cô dịu dàng hơn bình thường: "Lục Khiêm, em nên đối xử hơn với ?"
Lục Khiêm .
Hắn kéo chăn qua, bọc kín cô trong ấm, hỏi ngược : "Em dậy sớm bữa sáng ? Có theo dọn dẹp ?"
Minh Châu suy nghĩ một chút, úp mặt bụng săn chắc của .
Giọng mơ hồ: "Thôi chú Lục!"
Lòng Lục Khiêm chợt mềm , một lúc nhẹ nhàng kéo tóc cô: "Em đang mài răng đấy hả?"
Giọng vô cùng dịu dàng: "Lớn mà còn giống Tiểu Lục U thế."
Minh Châu hiếm khi một cách ngờ nghệch như .
Một lát , cô khẽ : "Hai ngày nữa đoàn phim sẽ khởi ! may là phần lớn ở thành phố , và nhiều cảnh trong nhà! Lục Khiêm, khi nào rảnh chúng dẫn bọn trẻ chơi nhé, dạo chỗ ngắm lá phong ."
Lục Khiêm khẽ: "Muốn hẹn hò với thì cứ thẳng ."
"Em !"
"Anh lớn tuổi thế , với ngoài, khác tưởng là cha con đấy!"
...
Lục Khiêm: "Anh thích gì thì em cứ đúng cái đấy ?"
Minh Châu bật .
Lục Khiêm kéo cô dậy, ôm trọn lòng, tay nhẹ nhàng ấn xuống.
Đèn trong phòng khách tắt hết.
Minh Châu nghĩ chuyện đó, định từ chối vì khỏe.
Lục Khiêm chỉ áp sát tai cô, thì thầm: "Hôm nay giận dữ như , vì từng chuyện đó nên mới ngại ?"
Minh Châu tức giận đ.ấ.m .
Lục Khiêm xúc động, cắn nhẹ phần thịt mềm tai cô: "Em đúng là tâm địa! Ban đầu Lưu thư kýcũng nghĩ nhiều, em chạy thế càng chứng minh!"
Trong căn phòng tối om,
cô trong lòng , bọc trong chăn, chút cảm xúc nào là giả dối.
Minh Châu ngẩng đầu lên định , Lục Khiêm hôn ngay.
Hắn hôn cô thật dịu dàng.
Không buông thả bản , Lục Khiêm kiên nhẫn giúp cô cảm nhận niềm vui của phụ nữ... Đến lúc cao trào, cô nhịn nắm lấy mái tóc đen của , thở gấp: "Lục Khiêm, đồ khốn nạn!"
Cô mềm nhũn sofa.
Lục Khiêm hôn lên đôi môi mềm mại của cô.
Hắn thì thầm: "Có cảm giác , Minh Châu? Anh em thoải mái. Anh tình cảm giữa chúng chỉ còn là tình cảm mà chút dục vọng nào ở tuổi của em, như quá bất công với em."
Minh Châu như con cá nhỏ "chiên" qua.
Cô nhẹ nhàng lật , nghĩ thầm: Rõ ràng là tự !
dù nữa, kiểu phục vụ phụ nữ nào thích.
Huống chi là đàn ông như Lục Khiêm, cúi hạ .
...
Sau đêm đó, tình cảm của họ trở nên suôn sẻ.
Lục Khiêm nhắc chuyện đăng ký kết hôn, chăm sóc hai đứa trẻ, rảnh rỗi hẹn hò riêng với Minh Châu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nho-cua-hoac-thieu-ejau/chuong-466-anh-nho-em-nen-da-den.html.]
Hắn dẫn cô ngắm lá phong đỏ rực.
Cũng trong ánh đèn neon rực rỡ, đêm dài ân ái với cô trong khách sạn.
Hắn cho cô tất cả những gì phụ nữ .
Hôm nay đoàn phim ở thành phố Y.
Minh Châu gương vỗ nhẹ mặt , phàn nàn: "Hình như béo lên !"
Trợ lý nhỏ quan sát kỹ : "Không béo , là khí sắc lên! Ôi, khuôn mặt trắng hồng rạng rỡ , son phấn còn đánh ít hơn khác."
"Vậy ?"
Minh Châu nghi ngờ bước lên cân, quả nhiên vẫn 48kg.
Trợ lý nhỏ khúc khích: " ! mà! nghĩ là do dạo chị yêu đương, thấy chị với tổng Lục ngọt ngào lắm, bao nhiêu cô gái trong đoàn phim lén ghen tị đấy!"
Minh Châu vỗ nhẹ tay cô.
" yêu đương với !"
"Vợ chồng già còn gì!"
Trợ lý nhỏ vẫn khúc khích, thật lòng vui cho cô.
Một lúc , trợ lý nhỏ khẽ: " chị vẫn nên cảnh giác, tình cảm giữa chị và tổng Lục cần , nhưng ngăn kẻ ti tiện!"
Minh Châu cô đang Khúc Ninh.
Từ khi Khúc Ninh vợ tổng Trương đánh, vẻ an phận hơn.
Minh Châu nghĩ về khác, nhưng phòng chút cũng sai.
Cô gật đầu.
lúc Lục Khiêm gọi điện tới, Minh Châu máy, trợ lý : "Sao , giờ gọi điện?"
Vân Vũ
Giọng Lục Khiêm trầm khàn: "Anh dự án ở thành phố Y, đến công tác ba ngày."
Công tác...
Minh Châu giả vờ bình thản: " em phim, thời gian tiếp đãi tổng Lục !"
Lục Khiêm dịu dàng: "Em một tuần , nhớ Tiểu Lục U và Thước Thước ? Mấy ngày Thước Thước nghỉ học dẫn chúng đến nhé?"
Minh Châu nhớ bọn trẻ.
Thực cô cũng nhớ Lục Khiêm, nhưng phụ nữ giữ .
Hắn từ xa đến, cô sợ thất vọng, nên khẽ : "Em... đến tháng !"
Trợ lý nhỏ đỏ mặt chạy mất.
Bên điện thoại, Lục Khiêm cũng khẽ: "Nghĩ gì ! Anh đến chỉ vì chuyện đó? Bà Lục, dạo bận mấy vụ sáp nhập, dù em cũng sức !"
Cô cãi : "Rõ ràng là già !"
"Hoắc Minh Châu, chúng thử xem!"
"Thử thì thử!"
...
Cúp máy, tâm trạng cô , tra khách sạn ở thành phố Y, đặt một phòng suite năm gần đó, cẩn thận danh sách gửi cho cô giúp việc ở nhà, nhất định thiếu thứ gì vì mang theo cho bọn trẻ.
Xong việc cô phim.
Đạo diễn Vương giờ sợ cô, thấy cô liền chào, buông lời đùa: "Trông rạng rỡ thế! Người nhà đến thăm hả?"
Minh Châu mỉm nhạt.
Đạo diễn Vương moi thêm cũng .
Lúc , Khúc Ninh bên cạnh bấu chặt tay, gương mặt méo mó.
Dạo tình cảm giữa Lục Khiêm và Hoắc Minh Châu , cần điều tra, chỉ cần khí sắc của Hoắc Minh Châu là , thực sự "tưới tắm" .
Khúc Ninh ngờ Lục Khiêm ở tuổi vẫn mạnh mẽ như .
Bề ngoài trẻ trung, nhưng đàn ông 40 thường yếu , tại họ vẫn... hòa hợp như ?
Khúc Ninh ghen tị khao khát.
Cô rời tổng Trương, dù quan hệ với khác nhưng vẫn giữ .
Cô lâu đàn ông.
Đêm đến đôi khi cô cũng tưởng tượng Lục Khiêm đè lên , yêu thương mãnh liệt.
Chỉ nghĩ thôi, cô nóng lên.
Minh Châu cảnh đối đầu với cô.
Khúc Ninh xuất chính quy, nhưng Minh Châu sợ, tiến bộ thực sự là so sánh với mạnh hơn, tìm yếu hơn , như sẽ bao giờ tiến bộ.
Cô nghiêm túc nghiền ngẫm kịch bản.
Quay xong vài cảnh, Minh Châu xe nghỉ ngơi.
Cô ngờ, tối hôm đó Lục Khiêm dẫn hai đứa trẻ máy bay riêng đến, may là khách sạn đó còn phòng, đặt tạm .
Minh Châu xe đón.
Khoảng 10 phút, Lục Khiêm dẫn hai đứa trẻ .
Ôm một đứa, dắt một đứa.
Bên cạnh còn hai cô giúp việc, đều là Minh Châu quen dùng, xách hành lý theo.
Lục Thước vẫn điềm đạm, thấy gọi một tiếng.
Tiểu Lục U nhiệt tình hơn, lao lòng , "tô son" nước miếng cho .
May là Minh Châu tẩy trang, đánh phấn nữa.
Lục Khiêm dắt Lục Thước, cô một lúc, khẽ: "Không trang điểm cũng !"
Mặt Minh Châu nóng bừng, sợ khác thấy.
Cô vội : "Đã đặt khách sạn , chúng thôi, bữa tối ăn ngoài ở khách sạn?"
Lục Khiêm Lục Thước: "Nghe ý kiến con nhé?"
Lục Thước đầu đến thành phố Y.
Bắc Kinh giờ cuối thu, nhưng thành phố Y vẫn khá nóng, hơn nữa bé sách thấy ẩm thực thành phố Y phong phú, khắp ngõ ngách đều .
Cậu bé chậm rãi : "Con mệt lắm!"
Lục Khiêm : "Nói chuyện vòng vo thế , giống ai."
Lục Thước điềm đạm mím môi.
Đến xe, Lục Khiêm bế con trai lên: "Nghe con, chúng nghỉ ngơi chút ngoài dạo."
Minh Châu cũng đồng ý.
Bốn họ ít khi cùng ngoài.
Ngồi lên xe, Lục Khiêm sát Minh Châu.
Lúc ai để ý, hôn nhẹ lên má cô, thì thầm: "Anh nhớ em, nên đến."
Tình cảm nam nữ, Minh Châu đến nỗi chậm hiểu.
Cô hiểu rõ.
xe hai đứa trẻ, cô giúp việc, cô dám biểu lộ, chỉ nhẹ nhàng nắm tay .
Lục Khiêm nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, buông.
Tiểu Lục U hiểu,
nhưng Lục Thước hiểu, mặt đỏ, nhưng vui.
Xe một tiếng, đến cửa khách sạn.
Minh Châu bế Tiểu Lục U, khẽ: "Ở đây cách trường 5 phút xe, tiện."
Lục Khiêm nắm nhẹ eo cô, gì.
Làm thủ tục xong, bốn phòng suite, Lục Khiêm ôm eo cô từ phía : "Em ở với chúng , mỗi ngày đưa em đến trường ."
Minh Châu đỏ mặt: "Tính ."
Kiểu từ chối từ chối , mang chút mơ hồ giữa hai , khiến Lục Khiêm vô cùng thích thú.
Ban ngày việc ở công ty, mệt cả ngày, nên tắm rửa.
Minh Châu dẫn bọn trẻ sắp xếp hành lý.
Tiểu Lục U lôi chiếc quần hoa nhỏ của .
Lục Thước việc chỉn chu, còn việc nhà luôn vụng về, Lục Khiêm tắm xong quần áo , nhận lấy quần áo từ tay cô treo lên gọn gàng.
Minh Châu một tuần gặp .
Giờ gặp nam nhân tắm xong, cô cũng chút ý nghĩ, ôm từ phía nũng: "Chú Lục, nếu chú, em ?"
Lục Khiêm : "Ngày mai tìm tiên đan."
Minh Châu : "Biến !"
Lục Khiêm đá cửa phòng đồ, nâng mặt cô lên, hôn sâu...