Cô Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu - Chương 428: Lục Khiêm, Minh Châu có thai rồi

Cập nhật lúc: 2025-08-09 16:16:13
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Minh Châu ngây thơ, cô tin lời .

Hoắc Thiệu Đình giúp cô chuyển đồ lên xe, chuyện với Ôn Mạn.

Mối quan hệ giữa họ vốn thiết, vì Lục Khiêm mà trở nên xa cách, đây là điều khiến Ôn Mạn an ủi nhất, nên cô luôn đặc biệt yêu thương Minh Châu hơn.

Hoắc Thiệu Đình .

Anh trả chìa khóa xe cho em gái: "Sau ngoài, nhờ tài xế đưa nhé!"

Minh Châu mỉm : "Mới chút xíu thôi mà!"

Vân Vũ

"Chính vì mới chút xíu nên càng nguy hiểm!"

Minh Châu lời , đồng ý. Hoắc Thiệu Đình vốn định tự đưa cô về, nhưng thể rời Ôn Mạn, đành để cô tự .

Minh Châu nán một lúc mới rời .

Ban đầu định thẳng, nhưng nhớ phu nhân họ Hoắc hết một vị thuốc, hôm nay bác sĩ ở khoa nội trú.

Cô suy nghĩ một chút gọi điện.

Khoa ngoại nội trú, khu VIP yên tĩnh.

Minh Châu cơ thể còn nhẹ nhàng, nhanh chóng xuống thang máy, bước hình.

Trước cửa thang máy hai .

Lục Khiêm và vợ của Lưu thư ký.

Lục Khiêm mặc bộ đồ bệnh nhân, gầy nhiều, khuôn mặt tái nhợt như trải qua trận ốm nặng.

cũng từng yêu .

Hơn nữa vẫn là bố của Thước Thước, Minh Châu nghĩ đến chuyện đá xuống giếng.

Cô khẽ hỏi: "Bị ốm ?"

Trước đây bận rộn, say rượu nhập viện, cô nghĩ nhiều.

Lục Khiêm phẫu thuật xong mấy ngày, vững, lúc chỉ là ngột ngạt trong phòng bệnh ngoài dạo, ngờ gặp Minh Châu.

Cô trông , khuôn mặt sức sống.

Lục Khiêm nghĩ, lẽ chia tay cũng đúng, ít nhất một trong hai họ sẽ hạnh phúc.

Anh nhớ cô, ánh mắt dừng khuôn mặt cô khá lâu.

Sau đó, mỉm : "Bệnh cũ thôi!"

Bà Lưu bên cạnh gì đó nhưng Lục Khiêm khẽ : "Về phòng thôi!"

Bà Lưu nhúc nhích.

Lục Khiêm nâng giọng: "Về !"

...

Nói một nửa bỏ , Minh Châu theo bóng lưng , lòng buồn bã.

Giữa họ, trở thành như thế .

Lục Khiêm càng lúc càng nhanh, dù cơ thể đau đớn, dù đau đến mức như tan cũng dừng , khi về đến phòng bệnh thở hổn hển.

Bà lão đang ở trong phòng.

Bà đang cắt hoa quả, một nửa cho con trai, một nửa định mang cho Ôn Mạn.

Thấy Lục Khiêm về, bà giật .

"Không định ngoài dạo , về nhanh thế, đằng cũng ai đuổi." Nói nhưng bà lão vẫn tiến tới đỡ con trai.

Lục Khiêm đau đớn.

Nằm xuống giường, một động tác đơn giản mà như c.h.ế.t sống .

Anh lên trần nhà, lặng lẽ.

Anh giỏi mưu lược, cũng hiểu lòng , phản thường, chỉ là chấp nhận việc đánh mất Minh Châu.

Minh Châu, Hoắc Minh Châu.

Một ngây thơ bụng như , đánh mất.

Lục Khiêm bao giờ thấy chán nản như lúc .

Anh im lặng, việc điều trị cũng tích cực như ...

Bà lão chịu , kéo bà Lưu hỏi nhỏ: "Cậu , ngoài một chút thành thế , giống chút nào!"

Bà Lưu liếc Lục Khiêm.

nhỏ với bà lão: "Gặp Minh Châu! Nói vài câu chịu nổi, lẽ trong lòng nhớ, nhưng..."

Bà lão trầm mặc.

Bà từ từ xuống ghế, lặng lẽ ngoài.

Dưới lầu náo nhiệt.

Tràn đầy thở cuộc sống.

Bà lão khẽ : " hai đứa con, một đứa quá nặng tình sớm , còn Lục Khiêm. Cậu quá xuất sắc từ nhỏ đến lớn gì cũng dễ dàng, bao giờ nghĩ sẽ vấp ngã trong chuyện tình cảm, nhưng đoạn tình chính tự hủy hoại! Cậu hủy hoại chính , cũng hủy hoại một cô gái ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nho-cua-hoac-thieu-ejau/chuong-428-luc-khiem-minh-chau-co-thai-roi.html.]

Bà Lưu lau nước mắt.

Bà lão buồn, bà lo lắng quá nhiều.

Lục Khiêm ngày càng tiêu cực.

Một tuần , bác sĩ với bà lão: "Chỉ của ông Lục tệ hơn , nếu tiếp tục tiêu cực thế , tình hình sẽ !"

Bà lão tự nhiên buồn bã.

Đêm đó, bà bên giường Lục Khiêm cả đêm.

Lục Khiêm sốt, mê man, thấy khuôn mặt .

Anh áy náy.

Đèn tắt, bà lão khẽ : "Đáng lẽ nên với con! con như thế , nếu con mất , Thước Thước và đứa bé chào đời nhờ ai? Tính Minh Châu mềm yếu như , con thật sự vất vả nuôi hai đứa trẻ ?"

"Mẹ! Mẹ đang ?"

Lục Khiêm bình thường gọi bà lão, chỉ khi xúc động mới gọi .

Bà lão rơi nước mắt.

Bà nắm tay Lục Khiêm: "Minh Châu thai ! Con tự tính !"

Trong bóng tối, Lục Khiêm im, khóe mắt lấp lánh nước.

Minh Châu thai ...

Anh nhớ , một họ chuyện , dùng biện pháp.

Đêm đó, cô thai.

Lục Khiêm giọng run nhẹ: "Cô ..."

Giọng bà lão đột nhiên nghiêm khắc: "Lục Khiêm, nếu con là đàn ông nhà họ Lục, nếu con thật sự yêu cô , hãy sống như một đàn ông! Trước đây giỏi , giờ gặp chút khó khăn chờ c.h.ế.t giường!"

"Mẹ với con, chỉ vì con tiêu cực."

" một điều! Con tiết lộ bệnh tình của ."

"Con gánh vác trách nhiệm cha, còn... còn Minh Châu chấp nhận con , đó là chuyện ! Con nuôi dưỡng cơ thể khỏe mạnh, mới thể thấy con chào đời, thì con xứng đáng với cô ?"

...

Lục Khiêm im.

Một thứ nóng hổi chảy xuống.

Anh nhớ hôm gặp cô, cô thấy nhập viện, còn nhẹ nhàng hỏi thăm.

, ngây thơ như .

Một lúc , Lục Khiêm khẽ "ừ", "Con !"

Sau đó, hai con ai gì...

Trời sáng.

Trong phòng bệnh, một bóng .

Bà lão và bà Lưu sốt ruột, Lưu thư ký từ công ty chạy về, hỏi kỹ cũng hình. Một lúc vỗ trán: "Chắc là gặp Minh Châu !"

Vợ ông nghi ngờ: "Ông Lục tình trạng như , còn ngoài ?"

Bà lão lạnh: "Biết con , giờ bò cũng bò tới !"

Bà lão sai chút nào.

Lục Khiêm quần áo, lê bước đường bắt taxi, lên xe lưng ướt đẫm mồ hôi.

Anh báo địa chỉ.

Tài xế : "Đó là nơi sang trọng, giàu ở."

Lục Khiêm vốn khéo léo, nhưng giờ khó nhếch môi .

Nửa tiếng , xe dừng.

Lục Khiêm chống cơ thể, lên lầu, bấm chuông.

Minh Châu đang ở nhà.

Cô định đưa Thước Thước , tiếng chuông mở cửa, mở cửa xong hình.

Lục Khiêm...

Sao tới?

Lục Khiêm ánh mắt sâu thẳm, cô, kìm nén xuống bụng cô.

Anh đến đây, chỉ cô.

Anh gây phiền phức cho cô.

Lúc Thước Thước chạy tới, thấy vui, gọi một tiếng "bố", ôm lấy chân ... mềm mại, nhưng Lục Khiêm đau toát mồ hôi.

Minh Châu giật , cô cúi xuống với Thước Thước: "Bố khỏe! Thước Thước ngoan."

Cậu bé buông tay, ngẩng đầu.

Da trắng nõn, tóc ngắn màu nâu nhạt, đáng yêu khó tả.

Loading...