Cô Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu - Chương 410: Cô ấy muốn cho Lục Khiêm một bất ngờ

Cập nhật lúc: 2025-08-09 16:12:48
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Mạn lên xe của Hoắc Thiệu Đình.

Cô tháo chiếc khăn quàng cổ, khẽ : "Cảnh Thâm trông rộng lượng đấy!"

Hoắc Thiệu Đình đạp chân ga.

Anh hai tay nắm vô lăng, mắt dán con đường phía , khẽ : "Sao, chỗ nào khiến bà xã cảm thấy nhỏ nhen ?"

Ôn Mạn tựa ghế, giọng nhẹ nhàng: "Sao chứ! Tổng giám đốc Hoắc rộng lượng nhất!"

...

Hoắc Thiệu Đình lái xe một đoạn, bỗng : "Lần cuối cùng đấy! Ôn Mạn, ghen."

Ôn Mạn lòng mềm .

Khi đèn đỏ bật lên, cô nhẹ nhàng xoa xoa cánh tay , dịu dàng : "Em chỉ thích thôi!"

Hoắc Thiệu Đình sang cô.

Anh : "Em phía xem!"

Ôn Mạn theo.

Hoắc Thiệu Đình khẽ lướt ngón tay dài vô lăng, giọng trầm ấm run nhẹ: "Sân golf phía là nơi chúng từng chơi, còn nhớ ? Dưới chân núi một homestay cao cấp!"

Ôn Mạn đỏ mặt.

Làm cô quên , đầu tiên của cô suýt nữa diễn ở đó.

Giọng Hoắc Thiệu Đình càng khàn hơn: "Đợi sinh xong, chúng đến đó trải nghiệm ."

Ôn Mạn cảm thấy đắn.

chồng vẫn giữ nguyên hứng thú với cơ thể cô, phụ nữ nào chẳng vui, cô cũng dập tắt nhiệt tình của , mặt đỏ ửng, gật đầu đồng ý.

...

Buổi trưa, Ôn Mạn ăn cơm và nghỉ ngơi tại công ty.

Buổi chiều, kết quả khám thai cho thấy em bé khỏe mạnh, và xác định là một bé gái.

"Sáu tháng !" Ôn Mạn nhẹ nhàng xoa bụng.

Trên khuôn mặt cô toát lên vẻ dịu dàng của một sắp .

Lúc , điện thoại của Hoắc Thiệu Đình reo, liếc .

Là cuộc gọi của Minh Châu.

"Giúp bắt máy!" Anh tập trung lái xe, nhờ Ôn Mạn điện thoại giùm.

Ôn Mạn nhấc máy: "Minh Châu!"

Giọng Minh Châu phấn khích: "Chị dâu! Em chuẩn máy bay riêng cho em!"

Ôn Mạn đoán: "Đến thành phố C? Chú ?"

Minh Châu vốn thích nũng với cô.

: "Dự án của chú hai ngày nữa sẽ khởi động! Em đưa Thước Thước , tạo bất ngờ cho chú !"

Ôn Mạn , đồng ý.

"Chị dâu nhất!" Minh Châu vui vẻ cúp máy.

Ôn Mạn đặt điện thoại ngăn đựng đồ, kể chuyện với Hoắc Thiệu Đình, : "Con gái lớn ! Vừa về mấy ngày vội !"

Ôn Mạn đồng tình.

Cô khẽ : "Mấy năm nay họ xa , khổ!"

Hoắc Thiệu Đình gì nữa, dù cũng thương em gái.

...

Minh Châu nhận tin đồng ý, bắt đầu chuẩn hành lý.

Cô chỉ hai ngày, một vali nhỏ là đủ.

Mang theo Thước Thước.

Đêm khuya, khi việc xong, cô giường, gọi điện cho Lục Khiêm.

Giai đoạn chuẩn phóng đang đến gần, bận.

Cô chỉ thể chuyện với lúc đêm khuya.

"Mệt chú Lục?"

Bên , Lục Khiêm về đến nhà, đang cởi thắt lưng để tắm thì điện thoại của cô gái nhỏ gọi đến.

Anh một tay mở thắt lưng: "May mà em ở đây!"

Minh Châu hiểu ý , đỏ mặt, giả vờ .

Một lúc , cô hỏi về chuyện phóng tên lửa.

Lục Khiêm một tay rửa mặt, khẽ : "Anh định gọi em đến, nhưng hiện trường chắc chắn sẽ bận, sợ chăm sóc hai con."

Minh Châu tủi .

Đây là khoảnh khắc quan trọng nhất trong đời Lục Khiêm, cô bên , cùng trải qua.

Anh gọi cô...

nếu cô tự cũng phiền , gặp mặt chắc chắn sẽ vui.

Minh Châu tính tình đơn giản, tự an ủi một lúc vui vẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nho-cua-hoac-thieu-ejau/chuong-410-co-ay-muon-cho-luc-khiem-mot-bat-ngo.html.]

Họ xa nửa tháng, tất nhiên chút tâm tình.

Cô thương , dám chuyện lâu, cúp máy để nghỉ ngơi.

Bên , Lục Khiêm đặt điện thoại xuống, thần sắc trầm .

Anh nghĩ, Minh Châu đến cũng , nếu gặp cô chắc chắn sẽ đa nghi!

...

Minh Châu bận công việc, đêm dự án của Lục Khiêm khởi động, cô đến thành phố C.

Nhà họ Hoắc quan hệ, nên cô cần thông qua Lục Khiêm vẫn hiện trường, chỉ là khu vực tham quan ở trung tâm.

Đêm khuya, ánh đèn rực rỡ.

Ánh lửa chiếu lên khuôn mặt nhỏ của Thước Thước, vô cùng phấn khích.

Cậu bé ngẩng đầu, giọng nhỏ nhẹ: "Mẹ! Chúng chỉ thấy tên lửa lớn mà còn thấy bố nữa, ?"

Minh Châu bế lên, để xa hơn.

Thước Thước ôm chặt cổ cô.

Xung quanh, đông như nước chảy.

Sau thời gian chờ đợi dài đằng đẵng, một vật thể khổng lồ màu trắng khi phóng lên, phát tiếng nổ vang trời, bay lên trong làn khói trắng.

"Thành công ! Lên trời !"

Mọi nín thở, trải qua cảm giác vui sướng tột độ.

Bốn năm, vô ngày đêm, cuối cùng cũng thành công.

Minh Châu tên lửa bay lên, mắt cô đẫm lệ, cô đây là tâm huyết của Lục Khiêm.

Cô vui cho .

Lúc , cô với một câu: Chúc mừng!

Cô xuất cao quý, từng xúc động như , vì tình yêu.

Cô hôn lên má con trai: "Mẹ dẫn con tìm bố!"

Đến chỗ ít , cô gọi điện cho Lục Khiêm, máy thông nhưng ai bắt.

Minh Châu nghĩ đang bận, liền gọi cho Lưu thư ký.

Lưu thư ký bắt máy, giọng lớn: "Minh Châu, tìm Lục ?"

Minh Châu ừm một tiếng.

: "Cháu đang ở hiện trường phóng tên lửa! Chú Lưu, Lục Khiêm ? Cháu đến tìm chú ngay!"

Lưu thư ký bên giọng đột nhiên lạc .

Một lúc , hạ giọng: "Lục lẽ đang bận! Hay là thế , sẽ cử xe đưa hai con đến Lục viên, đợi Lục xong việc sẽ gặp."

Minh Châu nghĩ nhiều.

Cô chỉ gặp Lục Khiêm ngay lúc , đúng lúc tín hiệu điện thoại yếu, ngắt.

Cô liền hỏi nhân viên hiện trường.

Dễ dàng địa điểm.

Thước Thước sợ mệt, tuột xuống, nắm tay vui vẻ.

Minh Châu cảm thấy lớn thật !

Khi đến khán đài, khuôn mặt cô vẫn nở nụ , nhưng khi cô lên đàn ông yêu thương, cô sững sờ.

Lục Khiêm ở đó.

một .

Trong lòng ôm một bé gái xinh, trông thiết, bên cạnh là một bóng quen thuộc, nếu là khác lẽ Minh Châu sẽ nghĩ nhiều.

đó là Lam Tử My!

Lúc ôm bé gái, bé gái còn hôn lên má .

Anh ngước bầu trời đêm, chuyện nhẹ nhàng với Lam Tử My bên cạnh, ánh mắt tràn đầy dịu dàng.

Minh Châu và trải qua bao khó khăn mấy năm nay.

Cô cũng từng lúc đau lòng tuyệt vọng.

bao giờ cô cảm thấy khó chịu như lúc !

Đứa bé đó là con của Lam Tử My!

Lục Khiêm ôm tay, cùng tình cũ, như một gia đình ba . Trong thời khắc quan trọng , chọn bên Lam Tử My.

À, Lam Tử My chuyển đến thành phố T ?

Minh Châu quên mất gì, cũng chất vấn, nước mắt lăn dài má, Thước Thước cũng thấy.

Đứa trẻ dù nhỏ nhưng cũng hiểu chuyện.

Cậu bé nghiêm mặt, nhưng khẽ với : "Mẹ đừng !"

Ngay lúc , Lục Khiêm xuống khán đài.

Anh thấy Minh Châu.

Vân Vũ

Cô đang ...

Loading...