Con bé mới 15 tuổi, là cháu ruột của , thế ? Đương nhiên . chỉ là dám thừa nhận. ghê tởm, khinh bỉ sự rung động đáng sợ trong lòng, nhưng thể ngăn nó .
Điều cuối cùng giúp bình tâm trở , chính là bàn tay của Tinh Tinh, mười ngón tay đan tay . Mỗi đón Tinh Tinh tan học, con bé đều nắm c.h.ặ.t t.a.y . thử nhẹ nhàng buông , con bé sẽ ngay lập tức nắm , còn chặt hơn lúc . Cứ như thể, sẽ bao giờ rời xa . Cho dù lòng tội , xa đến , con bé cũng sẽ lên án rời bỏ .
Tinh Tinh là nguồn cơn của sự hoảng loạn, là liều t.h.u.ố.c an ủi duy nhất của .
"Tống Vũ, cháu của dính quá đấy. Đi cũng theo, chẳng chút gian riêng nào cả. Nếu là cháu , đá một phát !" Một bạn như .
"Con bé vẫn còn nhỏ, lớn lên tự nhiên sẽ bám nữa." hiền lành.
Không. Dù lớn đến bao nhiêu tuổi, con bé cũng bám lấy , dựa dẫm , thể rời xa .
Dù buông tay con bé bao nhiêu , nó cũng sẽ nắm , nắm thật chặt lấy . Vì là chú ruột của nó, chú mà nó yêu quý nhất. Ngay cả cái tên Tinh Đệ cũng là do đặt cho con bé, thì con con bé cũng nên thuộc về .
Sự chiếm hữu đối với Tinh Tinh ngày càng lớn dần, khiến run sợ đắm chìm. thậm chí bắt đầu khao khát thấy Tinh Tinh rơi lệ, bởi vì chỉ cần con bé , nó sẽ theo bản năng tìm đến để an ủi. Khi đó, thể vô tư ôm chặt con bé lòng, dùng lòng bàn tay vuốt ve từng chút một tóc, gáy, lưng, và eo của nó. Con bé đau khổ vì lớn mắng mỏ, còn hưng phấn, phấn khích vì chạm nó, ảo tưởng hôn lên những vết sẹo và vết bầm tím con bé.
Cái gọi là " chú dịu dàng" chẳng qua chỉ là một con súc vật ti tiện. Vì thế, bao giờ dám uống rượu. Khi tỉnh táo còn kiềm chế d.ụ.c vọng, nếu say, dám tưởng tượng sẽ gì Tinh Tinh.
Mỗi khi ở riêng với Tinh Tinh, đều tạm thời quên phiền muộn, dường như cứ đắm chìm như cũng thật tuyệt vời. khi mặt bố , ngay lập tức cảm giác tội nhấn chìm. thường nghĩ, nếu Tinh Tinh con của cả, nếu và con bé quan hệ huyết thống, liệu chúng thể ở bên ? Cứ như , thể che đậy tội của , khoác lên d.ụ.c vọng dơ bẩn của bản cái mác là tình yêu.
Một mặt buông thả, chìm đắm, mặt khác tự ghê tởm . Thần kinh lúc nào cũng căng thẳng, giằng xé. Để phân tán sự chú ý, chỉ còn cách ép dồn hết tâm trí việc học và công việc, thường xuyên bận đến mức thể về nhà vài ngày liên tiếp.
Tinh Tinh bắt đầu lo lắng: “Chú ơi, chú bỏ rơi cháu ? Bà nội sớm muộn gì chú cũng sẽ kết hôn và con, thể cứ mãi mang theo cái gánh nặng là cháu .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-da-chet/chuong-52-bat-bien.html.]
Cả đời , nhượng bộ bố nhiều chuyện, chỉ riêng chuyện kết hôn sinh con, kiên quyết theo. Bởi vì Tinh Tinh . cúi đầu con bé, im lặng một lúc lâu mới trầm giọng hỏi: “Cháu chú kết hôn và con ?”
“Cháu ở bên chú mãi mãi.” Con bé vòng tay ôm lấy cổ , nước mắt rơi lã chã.
— Mãi mãi ở bên chú.
Cô bé nép lòng , hề nhận câu đó mang sự chấn động lớn đến nhường nào cho . kìm siết chặt eo con bé: “Tinh Tinh, đợi chú vài năm ? Chú sẽ cố gắng việc, cố gắng kiếm tiền, mua một căn nhà của riêng chúng , đón cháu đến đó. Từ đó về chúng sẽ ở bên mãi mãi.”
Tinh Tinh nghẹn ngào: “Không ông bà nội ạ?”
gạt nước mắt ở khóe mi con bé: “Chỉ chú và cháu.”
Tinh Tinh cuối cùng cũng mỉm : “Vâng!”
Khi đó, chúng rõ ràng hẹn ước.
Rõ ràng con bé , ở bên mãi mãi.
Thế nhưng, vài năm , khi cuối cùng cũng tiết kiệm đủ tiền trả , mua căn nhà đầu tiên trong đời, cầm chìa khóa chạy ngay đến trường đại học của Tinh Tinh, nóng lòng chia sẻ tin vui với con bé, thấy con bé ký túc xá, mỉm ngọt ngào nhận bó hoa hồng champagne từ một trai.
bao giờ tặng hoa hồng cho con bé. Chú thì lý do gì để tặng hoa hồng cho cháu gái. Tinh Tinh với , trai đó tên là Phương Gián, là bạn cùng lớp, đang theo đuổi con bé nhiệt tình. cố giữ bình tĩnh: “Vậy, cháu thích ?”