Trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác đau nhói và chua xót.
Từ đầu tiên gặp Diệp Quỳnh Phương, cảm giác chua xót lan tỏa trong tim .
Cảm giác chút thất vọng, tức giận, gọi là ghen tuông.
Tống Vũ , bao giờ yêu như một đàn ông.
Không .
Em chính là yêu .
Yêu đến mức trở thành chị cửa sổ ngước , đưa tay nhẹ nhàng lau những giọt mồ hôi rơi xuống cổ .
Yêu đến mức trở thành bệnh nhân lưỡi d.a.o mổ của , sẽ dịu dàng em, rạch em , khâu em .
Yêu đến mức trở thành một hạt bụi nhỏ, lặng lẽ trốn trong góc túi áo của , dính chặt lấy từng giây từng phút.
Là chú, cũng là một đàn ông, mỗi phận của , đều khiến tim em rung động.
Nếu đây là tình yêu, thì chắc chắn định nghĩa tình yêu sai.
Từ giây phút , sẽ lung lay bởi bất kỳ lời nghi ngờ nào.
Ngay lúc , đang ghen. Đáng lẽ tràn đầy giận dữ, nhưng vì xác định lòng , kìm mà cong khóe môi.
Khi Tống Vũ hùng hổ truy vấn tại hẹn hò với Phương Gián, chẳng cũng đang ghen ?
Sở dĩ luôn miệng yêu , chính là vì, sợ yêu nhất, là chính .
Ngốc thật, chú ơi.
Không cả, mỗi đều quá khứ.
Quá khứ của em là Phương Gián, quá khứ của Tống Vũ là Diệp Quỳnh Phương.
Chúng đều nhược điểm của đối phương, như cũng .
Sau nếu lôi Phương Gián , cũng sẽ lôi Diệp Quỳnh Phương . Vẻ mặt cứng họng của chắc chắn sẽ đáng yêu.
Chúng sẽ cãi , ghen tuông, hờn dỗi như những cặp đôi bình thường, bởi vì yêu , và cũng yêu .
Còn gì lãng mạn và thú vị hơn thế nữa?
Bây giờ việc duy nhất cần giải quyết, chính là mối quan hệ tình cảm của Tống Vũ và Diệp Quỳnh Phương.
chằm chằm chiếc cổ mảnh mai của Diệp Quỳnh Phương. Thật sự một nếp nhăn nào, trông vẻ dễ bóp nát.
Đến tuổi đó, thể giữ gìn như cô ?
"Cháu gái, thường xuyên đến chơi nhé."
Diệp Quỳnh Phương dịu dàng với , nâng ly cà phê lên chạm ly của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-da-chet/chuong-45-loi-to-tinh.html.]
Người phụ nữ hề đề phòng .
Phải , bình thường nào thể đoán cháu gái thèm chú ruột của chứ?
Cô yêu Tống Vũ thật lòng, nhưng tiếc, Tống Vũ là của .
Người chị Quỳnh Phương xinh , chỉ thể ngoan ngoãn rời thôi.
Một nữa, đẩy cánh cửa bí mật ban đêm. Thời Ngộ đang ngủ.
Tứ chi thon dài của đều trói chặt, cô độc cuộn trong góc tường, hàng mi rủ xuống run rẩy, cơ thể thỉnh thoảng giật một cái, dường như đang chìm một giấc mơ mấy vui vẻ.
xổm xuống, chăm chú , từ lông mày đến miệng.
Khi đang đăm chiêu, Thời Ngộ từ từ mở mắt, ánh mắt giao với . Đồng tử đen thẳm cuộn trào sóng ngầm, khí tĩnh lặng đến mức như thể cả tiếng thở cũng biến mất.
“Có chuyện gì ?”
Giọng Thời Ngộ đầy vẻ quan tâm.
“ quyết định .” đưa tay chạm xiềng xích cổ .
“Cái gì?”
“Thả .” .
Cũng là buông tha cho bóng tối trong lòng .
Thời Ngộ sững , cố gắng tìm kiếm dấu vết của sự đùa giỡn khuôn mặt , nhưng, nghiêm túc.
Vẻ mặt dần đông cứng : “Tại ?”
kìm châm biếm: “Là một nô lệ giam cầm, khi chủ nhân tử tế thả , thì nên ngoan ngoãn cút . Vậy mà còn dám hỏi tại ?”
Thời Ngộ cố chấp : “Tại ?”
“Bởi vì chơi chán .” cong môi, “Quan trọng nhất là, nếu chú phát hiện sự tồn tại của , nhất định sẽ ghen. vì một tên quái thai mà chú vui.”
“Vậy thì đừng để phát hiện.” Thời Ngộ cầu xin bằng giọng nhỏ, “ sẽ lời cô, chạy lung tung, cũng la hét. Cô bảo gì, sẽ nấy. Khi cô cần , sẽ là một con ch.ó trung thành, dốc hết sức lực giúp đỡ cô. Khi cô cần , sẽ quỳ trong góc một vô hình, tuyệt đối ảnh hưởng đến hai . Cô hàng xóm, chúng cứ giữ nguyên trạng thái , ?”
“…”
Thật kinh tởm.
cau mày: “Đồ tiện nhân.”
Thời Ngộ phục chân , ngẩng mặt lên , trong mắt tràn đầy sự điên cuồng: “ , là một tiện nhân.”
đưa tay móc cằm , tiếc nuối thở dài: “ ghét tiện nhân, đặc biệt là những kẻ thiến.”
Khuôn mặt trắng bệch của Thời Ngộ dần chuyển sang màu xám c.h.ế.t chóc.
Tên biến thái khát m.á.u và tàn bạo ngày nào, giờ đây lộ vẻ đau buồn và sợ hãi khi vứt bỏ.