Kiếp đầu, cho đến ngày cưới vẫn bình thường, kiếp thứ hai, cầm rìu đuổi theo cả buổi cũng g.i.ế.c .
Kiếp , đám cưới, cũng bạn gái, chẳng lẽ vì quá đau khổ mà ngoài chữa lành vết thương thật ?
Không thể nào, Phương Gián si tình đến .
Nhất định chuyện gì xảy .
Lẽ nào, là Tống Vũ?
Trước đây khi hẹn hò, lóc than phiền với về chuyện Phương Gián bắt quỳ xuống.
Để trút giận giúp , nổi giận chạy g.i.ế.c Phương Gián, chuyện cũng là thể.
Dù , cũng yêu nhiều.
Tim đột nhiên đập điên cuồng.
Trong nhà đang giam giữ một sống, mặt là cảnh sát uy nghiêm, hề lo lắng liệu lộ , thậm chí còn kìm mà nở một nụ ngượng nghịu.
Tình yêu , thật khiến con còn sợ hãi, cũng còn lo âu.
May mà tin nhắn đe dọa Phương Gián rằng sẽ băm cả nhà xả xuống bồn cầu đó gửi , nếu bây giờ cũng rõ .
Vì , cố tình tránh né xung đột, thành thật rằng gì, và bày tỏ sự lo lắng cho bạn trai cũ. Cảnh sát ở lâu rời .
lập tức lấy điện thoại , gọi cho Tống Vũ, để với , rằng yêu .
định nhấn nút gọi, chợt cảm thấy điều gì đó đúng.
Phương Gián mất tích tối ngày 21 tháng 9.
Hôm đó là Tết Trung thu.
Lúc đó vẫn hẹn hò với Tống Vũ, đương nhiên cũng than phiền về Phương Gián với .
Trái tim đang đập rộn ràng bỗng chốc trở nên tĩnh lặng.
Không Tống Vũ .
Vậy, là ai?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-dau-da-chet/chuong-25hen-ho.html.]
buông điện thoại xuống, như ma xui quỷ ám, đẩy cánh cửa bí mật .
Thời Ngộ đang quỳ sàn nhà, từ từ ngẩng đầu lên, đôi mắt sâu thẳm về phía .
Như một sức mạnh vô hình nào đó đang kéo .
từng bước một về phía chiếc tủ đông lớn trong bếp, đưa tay mở cánh cửa tủ.
Kiếp , cũng từng mở chiếc tủ đông , lúc đó bên trong vẫn còn trống rỗng.
Giờ đây, Phương Gián c.h.ế.t cứng đang thẳng đơ ở bên trong.
Tay chân đều trói chặt, miệng nhét giẻ, từng tấc da thịt đều phủ đầy băng giá, đồng tử mở to một cách bất thường, trong mắt tràn ngập sự tuyệt vọng và sợ hãi.
"Lẽ tuần cô mới nên mở nó." Giọng Thời Ngộ bình tĩnh nhưng đầy ma quái. "Đó là món quà sinh nhật chuẩn cho cô."
Kiếp đầu, Phương Gián ở bên đón sinh nhật tuổi hai mươi lăm.
"Vợ ơi, sinh nhật vui vẻ!" Hắn tặng một bó hoa hồng sâm banh thật lớn.
"Đám cưới còn tổ chức, gọi vợ cái gì?" cúi xuống hít hà hương hoa.
"Dù cũng trói chặt em ." Phương Gián ôm chặt .
"Lại già thêm một tuổi, phiền thật đấy." thở dài.
"Không già , bây giờ chính là độ tuổi nhất, chúng sẽ mãi mãi trẻ trung, mãi mãi tuổi hai mươi lăm!" Hắn nhe răng , tràn đầy sức sống và hy vọng.
"Đồ hâm." lườm một cái. "Làm mãi mãi hai mươi lăm tuổi ?"
...
đưa tay , từ từ chạm khuôn mặt đông cứng lạnh ngắt trong tủ đông, một cơn lạnh buốt thấu xương nhanh chóng lan từ đầu ngón tay.
Em sai , Phương Gián.
Thì , thực sự thể mãi mãi tuổi hai mươi lăm.
Ví dụ như... chết.