Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 98
Cập nhật lúc: 2024-10-20 12:05:16
Lượt xem: 8
Chỉ có bà Phương là ghen ghét tới đỏ ngầu cả mắt.
...
Kiều Tú Chi vươn một tay ôm Đại Kiều, một tay nhấc theo thịt heo đi thẳng về sân nhà của nhà họ Kiều.
Lúc hai bà cháu các bà về tới sân nhà, Tiết Xuyên đang cầm một cái chổi quét tuyết, thấy sắc mặt bà không đúng thì mở miệng hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì sao?"
Kiều Tú Chi bĩu môi: "Còn không phải người phụ nữ Phương Tiểu Quyên kia à, được rồi, không nhắc cô ta nữa, nói tới là tức!"
Tiết Xuyên cũng không hỏi tiếp, nhìn bộ dáng cục tròn vo ỉu xìu, hoàn toàn mất hết tinh thần như ngày thường, không khỏi đau lòng hỏi: "Đại Kiều, ông nội vừa nướng xong bánh bột ngô, cháu có muốn ăn không?"
Đại Kiều ngẩng đầu lên khỏi cổ bà nội, đôi mắt đen nhánh trong vắt, nhỏ giọng nói: "Cháu còn chưa từng nếm qua đâu, ăn ngon không ạ?"
Nghe cô nói đã lớn như vậy mà còn chưa từng nếm thử bánh bột ngô, trong lòng Tiết Xuyên lại chua chát, kéo cô từ trong n.g.ự.c vợ mình qua ôm chặt rồi nói: "Ông nội cũng không biết ăn ngon không, nếu không cháu giúp ông nội nếm thử được không?"
Đại Kiều suy nghĩ một chút, nghiêm túc gật đầu nói: "Được ạ, cháu giúp ông nội nếm thử hương vị."
Nói xong, cô còn mấp máy cái miệng nhỏ, nuốt từng ngụm nước bọt, dáng vẻ tham ăn kia khiến Tiết Xuyên không nhịn cười được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/98.html.]
Ông nắm lấy tay của cục tròn vo dẫn vào trong bếp lấy một cái bánh bột ra khỏi nồi sắt: "Đến đây nào, cháu thử một chút xem có ngon không."
Bánh bột ngô vừa ra lo màu vàng cam, vừa tròn vừa mỏng như vầng trăng, cắn một miếng vừa xốp vừa giòn, hương vị giòn khấu đầy cả miệng, vô cùng ngon!
Đại Kiều cầm bánh ăn từng miếng nhỏ một, mỗi một lần ăn thì đôi mắt lại sáng lên một chút: "Ông nội ơi, ăn thật là ngon!"
Tiết Xuyên cười, muốn vò tóc của cô lại nhận ra mình chưa rửa tay, đành phải từ bỏ: "Ăn từ từ, coi chừng nghẹn."
"Không nghẹn đâu ạ, ông nội bà nội cũng ăn đi." Cô tách cái bánh ra thành ba phần, đưa hai phần kia cho nội và bà nội.
Tiết Xuyên càng nhìn gương mặt tươi cười càng đậm hơn.
Tuy đứa nhỏ này chịu cực hổ, nhưng tính tình không có bị vặn vẹo, là một đứa nhỏ ngoan hiền.
Kiều Tú Chi không cần bánh bột ngô của cô: "Con tự ăn đi, chẳng qua đừng ăn nhiều quá, cần thận lúc nữa thì bụng no quá ăn không vô bánh sủi cảo nhân thịt heo đó!"
Nghe được ăn sủi cảo thịt heo, đôi mắt của Đại Kiều hoàn toàn sáng lên.
"Nội yên tâm, bụng con rất lớn, có thể ăn được rất nhiều thứ đó ạ!" Cô dùng tay nhỏ vỗ vỗ bụng mình, muốn mượn cái này để cho thấy bụng cô rất lớn.