Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 715
Cập nhật lúc: 2024-11-01 19:37:15
Lượt xem: 6
Nghe thấy câu “Hồng Mai g.i.ế.c người”, mọi người xung quanh lập tức xôn xao, chẳng còn để tâm đến việc gì khác.
“Sao lại thế được? Hồng Mai g.i.ế.c người thật sao?”
Những người tò mò liên tục hỏi han, nhưng mẹ Trần không đáp lời, chỉ cúi mặt bước vội đến nhà họ Kiều. Một vài người vì hiếu kỳ cũng bỏ mặc trời mưa mà theo mẹ Trần đến xem sự việc ra sao.
Khi đến trước cổng nhà cũ của họ Kiều, mẹ Trần gõ cửa thật mạnh: “Sui gia ơi, bà mau mở cửa đi! Con gái đáng thương của bà là Hồng Mai sắp c.h.ế.t rồi, các bà mau ra gặp cô ta đi!”
Có người đứng xem nghe thế bèn thắc mắc: “Không phải bà vừa nói Hồng Mai g.i.ế.c người sao? Sao bây giờ lại thành Hồng Mai sắp chết?”
Dù người xung quanh có hỏi thế nào, mẹ Trần cũng không trả lời. Mụ cứ đập cửa đến khi tay tê rát, rồi bảo hai đứa cháu gái cùng gõ, nhưng dù gõ đến khi tay sưng tấy, cánh cửa nhà họ Kiều vẫn im lìm.
Mẹ Trần tuyệt vọng hét lên: “Sui gia ơi, sao các người có thể nhẫn tâm thế này!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/715.html.]
Sáng nay, Kiều Hồng Mai đã đến tiệm ăn quốc doanh và dùng kéo đ.â.m c.h.ế.t Vương Ny Nhi, sau đó bị công an bắt giữ. Tuy Kiều Hồng Mai có thể bị tử hình, nhưng điều đó không phải điều mẹ Trần quan tâm. Điều mụ lo lắng chính là số phận của con trai mình. Vụ án g.i.ế.c người này đã làm bại lộ chuyện ngoại tình của Trần Hưng và Vương Ny Nhi, và Trần Hưng cũng bị bắt ngay tại hiện trường. Mẹ Trần đến đây là để yêu cầu nhà họ Kiều ra mặt bảo vệ con trai mình.
Sau một lúc dài khóc lóc, cuối cùng, cửa nhà họ Kiều cũng bật mở, Vạn Xuân Cúc từ trong nhà bước ra, tay cầm một thùng, hất mạnh thứ gì đó về phía ba bà cháu nhà họ Trần. Cùng với thứ chất lỏng b.ắ.n ra, một mùi hôi thối nồng nặc tỏa ra khắp nơi.
“Cái mùi gì mà ghê vậy?” Đám đông đứng xem vội bịt mũi, ai nấy đều thấy kinh tởm.
Tiếp theo, mọi người nhìn thấy cảnh tượng không thể tin được: trên đầu và mặt ba bà cháu nhà họ Trần phủ một lớp chất vàng sẫm đầy ghê rợn. Một vài người không nhịn được mà nôn khan.
Vạn Xuân Cúc chống nạnh, cười lớn: “Đống phân này là của con gái Tiểu Đông Vân nhà tôi tích trữ hai ngày nay, hời cho các người! Còn không đi thì tôi sẽ thả chó ra đấy!”
Mẹ Trần tức đến mặt lúc đỏ lúc trắng, suýt chút nữa không thở nổi, nhưng mụ vẫn cố nhịn vì còn phải cầu nhà họ Kiều cứu con trai. Thế nhưng, nhà họ Kiều đã đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Trần, quyết không dính líu đến rắc rối của họ. Cuối cùng, ba bà cháu nhà họ Trần bị hai con ch.ó của nhà Kiều đuổi chạy ra khỏi khu sản xuất.