Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 711
Cập nhật lúc: 2024-11-01 18:47:59
Lượt xem: 9
Mọi người không khỏi ngạc nhiên nhìn ông. Thấy bị nhìn chăm chăm, ông cụ Thẩm liền ho một tiếng để che đi vẻ bối rối: “Tôi đâu có nói sai, từ khi có Đại Kiều, nhà chúng ta được tặng trà hoa lài mà ngoài thị trường dù có tiền cũng khó mà mua nổi!”
Cũng như Sở Thiên Bách, ngay từ đêm đầu tiên uống trà hoa lài, ông cụ Thẩm đã ngủ một giấc tới sáng. Cứ nghĩ rằng mấy chục năm nay ông chưa từng được ngủ tròn giấc như vậy. Từ khi lớn tuổi, mỗi đêm ngủ được bốn tiếng là nhiều, nhưng sau khi uống trà hoa lài, mọi chuyện thay đổi rõ rệt. Sau mỗi lần Đại Kiều đến chơi, ông thấy khỏe khoắn hơn hẳn, bao đau ốm trên người cũng giảm dần. Trước đây hàng năm phải nhập viện ít nhất bốn năm lần, nhưng từ khi gặp Đại Kiều, số lần ông phải đi bệnh viện cũng thưa dần.
Ông cụ nhìn thấu hết những điều ấy nhưng chưa bao giờ nói ra. Ông hiểu rằng một đứa trẻ tài giỏi mà phô trương quá sớm sẽ dễ gặp phải tai họa, vậy nên ông muốn bảo vệ cô bé bằng cách giữ kín mọi chuyện.
Bà cụ Thẩm bèn trách móc ông: “Biết thế sao không nói sớm! Không được, để tôi vào phòng lấy món gì tốt tốt, lần tới tặng cho con bé!”
Trong tay bà cụ không thiếu đồ quý, xem ra bà thật lòng công nhận phúc khí của Đại Kiều. Không chỉ đơn thuần là công nhận, nếu không phải vì đã nhận Đại Kiều làm con nuôi, bà còn muốn mai mối cháu trai cho cô bé, đúng là đáng tiếc!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/711.html.]
Tình huống tương tự cũng diễn ra ở nhà họ Sở. Đứa bé mà Đổng Tuyết mang trong bụng đến thật đúng lúc, vì mẹ chồng cô vốn đã tính rằng sau khi con gái tổ chức xong đám cưới sẽ bắt con trai và con dâu ly hôn. Nhưng giờ đây, Đổng Tuyết đã mang thai, thế là việc ly hôn tất nhiên sẽ chẳng cần nhắc đến nữa.
Trước đây, Sở Thiên Bách không hề biết rằng mẹ mình có ý định chia rẽ vợ chồng anh. Khi biết chuyện, anh tức giận vô cùng và càng thêm xót xa cho vợ. Ban đầu, anh định đón cha mẹ lên huyện sống, nhưng sau khi biết ý đồ của mẹ, suy nghĩ đó lập tức bị xóa khỏi đầu.
Những ngày sau đó trôi qua êm đềm, nhưng không lâu sau lại có biến cố.
Cha của Vương Viêm Sinh và Kiều Hồng Mai cùng qua đời trong một ngày. Từ khi bà cụ Vương và con trai Vương Hâm Sinh mất, sức khỏe của ông cụ Vương dần suy sụp, cộng thêm việc bị con trai út từ chối mang cháu trai về, khiến ông càng thêm buồn bực.
Sáng hôm đó, bầu trời u ám, chỉ một tia sáng bạc mờ ảo nơi chân trời xa. Chuồn chuồn và chim én bay rất thấp, dự báo một cơn mưa lớn sắp ập đến. Vương Thủy Sinh mang bữa sáng vào phòng cha, nhưng cửa phòng lại khóa chặt. Gọi mãi không có hồi đáp, ông bèn bảo vợ là Lưu Thúy Hoa: “Sức khỏe cha càng ngày càng yếu, lát nữa đưa cha đến bệnh viện xem thế nào?”