Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 455
Cập nhật lúc: 2024-10-27 13:33:42
Lượt xem: 5
Kiều Tú Chi chưa bao giờ thích đẩy đến đẩy đi khách sáo, nhét đồ vào trong tay bà ta nói: "Cầm đi, tôi trở về."
Nói xong, bà xoay người hòa nhập vào trong bóng đêm, đi vô cùng phóng khoáng.
Lưu Thúy Hoa xách rổ trúc trong tay, hốc mắt có hơi nóng lên.
——
Hôm nay Đại Kiều tan học trở về, cầm sách giáo khoa cô sao chép hai ngày, còn có mấy củ khoai lang sống và trứng gà đi tới chuồng heo.
Đi đến nửa đường, liền nhìn thấy Hoắc Trì gánh phân heo đi ở đằng trước, cô lập tức mở miệng kêu: "Anh Hoắc trì, anh đợi em một chút!"
Cô không kêu còn tốt, cô vừa kêu, thì thấy Hoắc Trì ở phía trước hơi tạm dừng bước chân một chút, sau đó chân đi nhanh hơn về phía trước.
Đại Kiều còn tưởng rằng cậu không nghe thấy, chạy từ từ đuổi theo: "Anh Hoắc trì, anh không cần đi nhanh như vậy, chờ em với!"
Nếu đổi một người khác, chưa hẳn theo kịp bước chân của Hoắc Trì, nhưng Đại Kiều không giống, cô là cô gái nhanh như gió!
Không đến mấy phút, cô đã đuổi kịp Hoắc Trì.
Hoắc Trì mặt căng, cũng không nhìn cô.
Đại Kiều thấy anh không để ý tới mình, có hơi không rõ, âm thanh mềm mại hỏi: "Anh Hoắc Trì, vì sao anh không nói chuyện với em?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/455.html.]
Lỗ tai Hoắc Trì nhẹ nhàng giật cái, nhưng vẫn không nói gì.
Đại Kiều chu cái miệng nhỏ nhắn, có chút khổ sở: "Anh Hoắc Trì, có phải anh không muốn chơi cùng em không?"
Hoắc Trì một mực nói với mình trong lòng, đừng để ý cô đừng nói chuyện với cô!
Ngày đó nhà họ Thẩm lại đây đón cô, cậu ở bên ngoài đám người từ xa xa đã thấy được. truyendocviet.org - Thư viện sách nói miễn phí..
Cô giống như một thiên kim tiểu thư được mọi người vây quanh, tất cả mọi người dùng ánh mắt hâm mộ nhìn cô nói, nghe nói cô còn được phó sở trưởng của đồn công an trấn trên nhận làm con gái nuôi. truyendocviet.org - Thư viện sách nói miễn phí..
Vào giây phút đó, cậu cúi đầu nhìn cái xẻng phân heo mình cầm trong tay, khắc sâu nhận thức rằng giữa bọn họ cách biệt một trời một vực.
Phần tử xấu giống như cậu, có tư cách gì làm bạn bè với cô?
Về cơ bản cậu không cho cô được lợi ích gì, cậu chỉ biết liên luỵ cô, cho nên sau ngày đó, cậu liền đơn phương quyết định không liên hệ với cô nữa.
Sau khi cô trở về, cậu cũng trốn tránh cô.
Nhưng bây giờ, khi cô dùng giọng nói mềm mại dịu dàng lại ủy khuất hỏi mình, cậu phát hiện trái tim mình vốn không có cách nào cứng rắn nổi!
"Anh Hoắc Trì, có phải em làm sai cái gì không, anh mới có thể không để ý tới em?"
Đại Kiều càng lộ vẻ ủy khuất, gục đầu xuống dựng ngón tay nhỏ.