Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 443
Cập nhật lúc: 2024-10-26 15:36:47
Lượt xem: 10
"Không phải nói chứ, nói không chừng qua một quãng thời gian, người ta cũng sẽ quên mất đứa con gái nuôi này."
Kiều Tú Chi cảm thấy giải thích với đám người ngu xuẩn này quả thực chính là lãng phí miệng lưỡi: "Đều vào đi thôi, sau này nhìn thấy đám người ngu xuẩn này, tận lực xa cách bọn họ, bằng không rất dễ dàng bị bọn họ lây cái ngu ngốc sang."
Kiều Đông Anh cảm thấy bà nội mình nói quá hay, lớn tiếng đáp: "Biết rồi bà nội, chúng ta sẽ quý trọng sinh mệnh, rời xa ngu xuẩn."
An Bình cảm thấy lời này của chị thú vị, cũng hô theo: "Quý trọng sinh mệnh, rời xa ngu xuẩn."
Hai chị em Đại Kiều và Kiều Đông Hà liếc mắt nhìn nhau, cũng gọi theo.
Mấy người phụ nữ tức giận đến cả người run cầm cập.
Nếu không phải nắm đ.ấ.m của Kiều Tú Chi quá lợi hại, nhất định phải xông lên xé nát miệng của bọn họ.
Sau khi mọi người đi vào nhà họ Kiều, người vây xem cũng dần dần tản đi.
Tiểu Kiều mới từ phía sau một cây đại thụ đi ra, vẻ mặt đăm chiêu.
Nhà họ Thẩm cực kỳ giàu có, không chỉ mua rất nhiều cho Đại Kiều mà toàn bộ mấy anh chị em của cô đều có lễ vật.
Hai chị em Kiều Đông Hà và Kiều Đông Anh là một bộ váy, An Bình là một đôi giày Hồi Lực, nắm nhỏ thứ ba Tiểu Uyển Nhi là một nửa cân kẹo sữa thỏ trắng, lại mang hai hộp sữa lúc mạch tinh chất cho Lâm Tuệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/443.html.]
Thứ như sữa lúc mạch tinh chất này vô cùng trân quý, dù là cửa hàng bách hóa ở trấn trên cũng thường xuyên hết hàng.
Hai hộp này là Tần Tiểu Mi nhờ chị họ của ấy kiếm từ thủ đô, nghe nói cực kỳ bổ dưỡng với thai nhi.
Trong lòng Vạn Xuân Cúc vừa hài lòng ba đứa nhỏ nhà mình đều nhận món quà không tệ, lại vừa rất đỏ mắt Đại Kiều được nhiều hơn nhà mình.
Lần này đi trấn trên, con nhỏ nịnh hót Đại Kiều này chắc chắn vuốt m.ô.n.g ngựa không ít!
Bà ta vừa nghĩ, vừa cầm lấy nước trên bàn uống, ngay sau đó kêu lớn lên: "Ôi… Bỏng c.h.ế.t tôi!"
Vừa rồi bà ta một lòng đỏ mắt với quà của Đại Kiều, quên nước trong chén sứ là vừa đun, uống xuống như vậy, lập tức khiến đầu lưỡi của bà ta bỏng đến tê rần!
Cố tình miệng bà ta lở loét còn chưa có tốt, lại bị bỏng một hồi, quả thực là họa vô đơn chí!
"Đau c.h.ế.t mất! Đau c.h.ế.t mất!"
Vạn Xuân Cúc há miệng kêu oa oa, đáng tiếc kêu cả buổi, cũng không có một ai lại đây quan tâm bà ta!
Tức giận!
Trần Xảo Xảo ngồi ở góc sáng sủa, gục đầu xuống, vẻ mặt không yên lòng.