Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 440

Cập nhật lúc: 2024-10-26 15:34:34
Lượt xem: 7

Trần Hưng phục hồi tinh thần lại, nhìn xem xung quanh không có ai chú ý bọn họ, đưa tay sờ soạng tay nhỏ của cô ta một cái nói: "Bảo bối của anh, làm sao anh cam lòng không để ý tới em chứ?"

Vương Ny uốn éo người, âm thanh điệu đà nói: "Anh Hưng, anh nói muốn kết hôn với em, vậy lúc nào anh mới ly hôn với bà già xấu xí kia?"

Trần Hưng cười ha hả nói: "Đợi thêm một chút nữa, em yên tâm, anh nhất định sẽ cho em một câu trả lời."

Vương Ny đối với đáp án này rất là bất mãn, nhưng nơi này không phải chỗ nói chuyện, không thể làm gì khác hơn là nói: "Vậy anh cũng không thể chạm người phụ nữ kia, biết không? Anh chỉ có thể thuộc về một mình em."

Trần Hưng cười đến một mặt hèn mọn: "Yên tâm, bảo bối của anh, khắp toàn thân của anh từ trên xuống dưới đều chỉ thuộc về một mình em."

Vương Ny đánh yêu anh ta một cái, vẻ mặt nũng nịu.

Cùng ngày Đại Kiều đi trên trấn, Vương Lão Nhị đầy bàng hoàng trở lại trong thôn: "Anh cả, không thấy thằng năm đâu nữa."

Vương Thủy Sinh nhìn thấy em hai một mình trở về, trong lòng liền biết không tốt.

Nghe được em mình nói, ông sầm mặt lại nói: "Em nói rõ ràng, cái gì gọi là không nhìn thấy em nữa? Nó chạy trốn sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/440.html.]

Nếu thật sự là như vậy, tốt nhất là nên trốn cho thật xa, cả đời cũng không nên quay lại, bằng không ông nhất định sẽ đánh gãy chân em mình.

Vương Lão Nhị lắc đầu: "Không phải chạy trốn, chúng em ngày ấy. . ."

Ba ngày trước, anh ta dựa theo anh cả dặn dò, mang theo Vương Hâm Sinh rời thôn đi bộ đội.

Bọn họ ngồi xe đi tới thị trấn, chuẩn bị lên tàu lửa, nhưng nhân viên nói một hai giờ nữa xe lửa mới tới, cho nên Vương Hâm Sinh liền đề nghị đi ra ngoài một chút.

Bởi vì lúc đó vẫn là ban ngày, ông ta cảm thấy đi ra ngoài đi một chút cũng không có gì, một hai giờ ở trạm xe lửa ông ta cũng cảm thấy rất khó chịu.

Vương Hâm Sinh đi tới đi tới liền đến bờ sông ở gần trạm xe lửa.

Con sông kia có tên là Tiểu Hoàng Hà, nước bên trong vừa thâm sâu lại vẩn đục, dòng sông nước chảy mãnh liệt, nghe nói có không ít người trượt chân ngã xuống đều không sống sót.

Ông ta cảm thấy thằng năm đi tới quá gần bờ sông, đang muốn mở miệng kêu em mình lại đây, liền thấy thằng năm đột nhiên xoay người lại.

"Anh hai, em biết em chính là tên khốn kiếp, hết ăn lại nằm không nói, còn gieo vạ nhiều cho gia đình như thế, em thật hận không thể g.i.ế.c c.h.ế.t người phụ nữ Phương Tiểu Quyên kia. Nhưng anh cả nói rất đúng, nếu em thật sự g.i.ế.c cô ta, sau này người trong nhà đều phải vì em mà chịu tội."

 

Loading...