Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 432
Cập nhật lúc: 2024-10-26 15:25:55
Lượt xem: 13
Tiểu Nhất Minh cũng nói theo: "Chị Đại Kiều, Tiểu Nhất Minh cũng sẽ ở nhà ngoan ngoãn chờ chị trở về." Sẽ còn ngoan hơn Tiểu Đông Lâm.
Tiểu Đông Lâm lườm cậu một cái: Theo đuôi.
Đại Kiều trở tay lại, nắm tay hai em trai nói: "Ngày kia chị sẽ trở lại, hai đứa ở nhà ngoan, lúc về chị sẽ mang kẹo về cho hai đứa ăn."
Tiểu Đông Lâm lộ ra răng nanh nhỏ: "Chị Đại Kiều, em ngoan nhất."
Tiểu Nhất Minh híp mắt nhỏ: "Chị Đại Kiều, em ngoan nhất nhất."
Nghe được Tiểu Nhất Minh so với mình có thêm một chữ "Nhất", hai gò má Tiểu Đông Lâm phình lên, tức thành cá nóc.
Kiều Hồng Hà và Lâm Tuệ xem dáng vẻ con trai tranh sủng, cười đến không chịu được.
Đại Kiều trấn an hai em trai, chạy đến bên người dì Tuệ, vuốt cái bụng còn chưa có bất kỳ động tĩnh gì của bà ấy, nói: "Em trai, chị phải đi lên trấn, em phải ngoan, đừng nháo mẹ biết không?"
Lâm Tuệ cười đến càng ôn nhu, xoa xoa tóc của cô nói: "Em trai còn nhỏ, không nghe hiểu lời con nói."
Thôn dân nghe được đối thoại của hai người, thế mới biết chuyện Lâm Tuệ mang thai.
"Vợ Kiều Lão Nhị, cô mang thai sao? Chuyện khi nào?"
Lâm Tuệ cười nói: "Vừa mới hơn một tháng, còn chưa vững vàng, vì lẽ đó không nói với mọi người."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/432.html.]
Trong thôn có phong tục một trăm ngày mới công bố mang thai, cho nên khi nghe Lâm Tuệ nói, mọi người cũng không trách bà ấy che giấu.
Có điều mọi người dồn dập nói bà ấy có phúc khí, gả sang chưa bao lâu, nhanh như vậy liền mang thai.
Nói đến hai người Kiều Chấn Quân và Phương Tiểu Quyên cũng thật kỳ lạ, hai người kết hôn hơn sáu năm, sinh được một đôi sinh đôi thì không thấy gì nữa.
Nhưng một khi ly hôn, lại đều rất nhanh mang thai.
"Lâm Tuệ, vẫn là cô có phúc khí, không giống Phương Tiểu Quyên, hoài thai hơn bảy tháng, lại sinh ra một cái thai chết, chậc chậc chậc đáng thương."
"Đúng đấy, tôi ngày đó nhìn thấy cô ta được khiêng ra ngoài, cả người đều là máu, dọa c.h.ế.t tôi rồi."
"Cô cũng coi như mạng lớn, dáng dấp như vậy còn có thể vượt qua, nghe nói mấy ngày trước đã tỉnh lại, đúng rồi, Đại Kiều, sao con lại không đến thăm mẹ?"
Mặt Đại Kiều đỏ lên, cúi đầu không nói lời nào.
Hạnh Hoa chen chúc ở trong đám người xì một tiếng nói: "Mẹ ruột vào viện mà nó còn có tâm tư đi lên trên trấn chơi, quả nhiên là đồ vong ân bội nghĩa."
Mọi người nghe Hạnh Hoa nói, nhất thời cũng cảm thấy Đại Kiều làm như vậy không tốt lắm.
Lâm Tuệ bảo vệ trẻ con vào trong ngực, trừng mắt nhìn Hạnh Hoa nói: "Chờ Phương Tiểu Quyên xuất viện, Đại Kiều sẽ đến nhà họ Vương thăm cô ta, phải nói cô, không phải cô là bạn tốt nhất của Phương Tiểu Quyên sao? Tại sao cô không đến bệnh viện thăm cô ta?"
Phi.