Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 326
Cập nhật lúc: 2024-10-24 12:45:55
Lượt xem: 9
Đại Kiều bên này không biết Tiểu Kiều gặp vận rủi lớn, đi tới nửa đường, cô đột nhiên nghe được tiếng gáy.
Cô lập tức chạy tới, đẩy cỏ dại ra vừa nhìn, sau đó nhìn thấy trong đống cỏ có hai con gà rừng đang ngồi xổm.
"Chị họ, anh họ, nơi này có gà rừng."
Ba anh em Kiều Đông Hà chạy tới vừa nhìn, đôi mắt nhất thời đều sáng.
Má ơi, gà rừng thật là mập.
Động tác của An Bình cấp tốc, lập tức cởi áo của chính mình ra, dùng cỏ dại trói chặt miệng gà rừng, sau đó dùng áo bao trùm lại nói: "Đi, về nhà ăn gà."
Trở lại viện nhà cũ họ Kiều.
Vạn Xuân Cúc nhìn thấy con trai cởi áo, lập tức mắng: "Đông Hà, Đông Anh, hai đứa là người c.h.ế.t sao? Nhìn thấy em trai cởi quần áo cũng không nhắc nhở nó? Nếu như lạnh cảm cúm thì làm sao bây giờ?"
Kiều Đông Anh trợn trắng mắt: "Trên người đứa nhỏ có ba ngọn lửa, nào có dễ dàng bị lạnh như vậy? Nếu như mẹ đau lòng, sau này một tấc cũng không rời đi theo An Bình được rồi."
Vạn Xuân Cúc mắng: "Con còn dám mạnh miệng."
Kiều Đông Anh né tránh tay mẹ mình: "Mẹ, nếu như mẹ thật sự đánh con, đêm nay cũng đừng ăn gà rừng."
Vạn Xuân Cúc choáng váng: "Cái gì gà rừng?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/326.html.]
Lúc này, đoàn người Kiều Tú Chi tan tầm trở về.
Đại Kiều phi tới, ngẩng lên khuôn mặt nhỏ bé trắng mịn, mềm giọng nói: "Bà nội, ông nội, chúng cháu bắt được hai con gà rừng."
An Bình cũng vội vàng thả gà rừng từ trong quần áo ra, hai con gà rừng bị trùm một đường vào lúc này đã mắt trợn trắng.
Vạn Xuân Cúc nhìn thấy hai con gà rừng to mọng, trên mặt nhất thời cười thành một đóa hoa cúc: "Ôi vận may của con trai tôi chính là tốt như vậy, tùy tiện liền có thể bắt được gà rừng."
Kiều Đông Anh sửa lại nói: "Gà rừng là Đại Kiều bắt được, còn có, nếu mẹ còn tức giận, đêm nay gà rừng một miếng cũng không nên đụng."
Vạn Xuân Cúc tức giận đến chửi ầm lên, hướng về Kiều Chấn Quốc oán hận nói: "Chấn Quốc, anh nhìn xem con gái anh, càng ngày càng coi trời bằng vung."
Kiều Chấn Quốc nhìn con gái một mặt kiêu ngạo nói: "Tính tình Đông Anh càng ngày càng giống mẹ anh, Đông Anh, lời nói vừa rồi của con thật sự vừa tuyệt vừa dễ nghe."
Vạn Xuân Cúc tức giận đến suýt chút nữa thổ huyết: ". . ."
Buổi tối hôm đó, viện nhà cũ họ Kiều lặng lẽ làm thịt hai con gà rừng.
Một con hầm canh, một con làm thành thịt gà xào nấm, thơm đến nỗi người nhà họ Kiều suýt chút nữa ăn cả đầu lưỡi.
Chỉ ngoại trừ một người.
Người kia chính là Vạn Xuân Cúc.