Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 203
Cập nhật lúc: 2024-10-22 12:28:39
Lượt xem: 7
Khi còn bé ông nghe ông nội nói, truyền thuyết về linh chi Thái Sơn là một loại dược màu trắng của Thần Nông, được gọi là "Tinh thần dược", vào trước thời kiến quốc thì thuốc này vẫn vô giá.
Ông nội còn nói mình đã từng thấy một cây linh chi Thái Sơn cao nửa mét, cuối cùng bán linh chi kia được mấy ngàn lượng bạc trắng.
Cây linh chi trước mắt này cao khoảng chừng sáu mươi, bảy mươi centimet, so với cây mà ông nội gặp còn muốn lớn hơn, đây chính là vô cùng đáng giá.
Chỉ là ông cảm thấy kỳ quái tại sao linh chi lại xuất hiện ở đây?
Không phải nói giống linh chi Thái Sơn này không thể xuất hiện ở những nơi khác, nhưng ngọn núi này thấp bé, khí hậu cũng không đủ lạnh giá, cánh rừng bên kia thường có người ra vào, coi như có linh chi cũng không cách nào lớn đến như vậy.
Cây linh chi này cũng phải từ 150 năm tuổi trở lên, qua nhiều năm như vậy, lẽ nào không có một người nào phát hiện sao?
Khuôn mặt Vạn Xuân Cúc đỏ bừng lên, phấn khởi nói: "Cha, đây là linh chi sao? Vậy. . . Có phải là rất đáng giá không?"
Trần Xảo Xảo ở một bên, hai mắt cũng phát sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/203.html.]
Kiều Tú Chi rất bình tĩnh, cầm quần áo che đậy lên cây linh chi, ngẩng đầu căn dặn mọi người nói: "Chuyện nhặt được linh chi, mọi người không được phép nói ra. Cho dù là nhà mẹ đẻ cũng không được phép nói, bằng không đến lúc đó đừng trách mẹ không cho các con mặt mũi."
Giàu cũng là một cái tội.
Một cây linh chi lớn như vậy nếu bị người trong thôn biết, đến lúc đó không biết sẽ gây ra sóng gió gì.
Vạn Xuân Cúc và Trần Xảo Xảo vừa nghe lời này, lập tức rõ ràng mẹ chồng đây là đang cảnh cáo hai người.
Nếu là bình thường, trong lòng bọn họ nhất định sẽ không thoải mái, nhưng vào lúc này nhìn linh chi cao hơn nửa mét, hai người một chút ý kiến đều không có.
Những người khác cũng dồn dập biểu thị sẽ không nói ra.
Nhìn thấy mọi người đều hiểu đạo lý "giàu thì nên kín tiếng", Kiều Tú Chi tỏ vẻ rất vui mừng.
Sau khi thương lượng, bọn họ quyết định lưu một phần nhỏ linh chi để chính mình dùng, còn lại để Kiều Chấn Dân mang ra ngoài bán đi.
Có điều hiện tại là vụ xuân, không có việc đặc biệt đều không cho phép xin nghỉ, bởi vậy Kiều Chấn Dân cũng không thuận tiện mang ra ngoài, chỉ có thể chờ đợi vụ xuân qua đi lại nói.
Bởi vì chuyện về cây linh chi, toàn bộ người nhà họ Kiều đều vô cùng phấn khởi, nhưng chuyện như vậy lại không thể nói ra, thật là một gánh nặng ngọt ngào.