Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 163
Cập nhật lúc: 2024-10-21 09:39:26
Lượt xem: 13
Vạn Xuân Cúc lắc đầu, vóc người mập mạp uốn một cái, khuôn mặt ngăm đen xấu hổ, âm thanh yểu điệu: "Không xảy ra chuyện gì, chỉ là nửa ngày không nhìn thấy cha mẹ, con rất nhớ mọi người."
Mọi người: ". . ."
Giọng nói và dáng dấp kia của Vạn Xuân Cúc, hiển nhiên là mô phỏng theo Đại Kiều.
Chỉ là Đại Kiều trắng trẻo mũm mĩm, nói chuyện bi bô, nếu cô nói như vậy thì mọi người chỉ sẽ cảm thấy cô đáng yêu.
Nhưng Vạn Xuân Cúc làm như vậy, thật giống như nhìn thấy một con heo lông màu đen làm nũng như thế, loại cảm giác đó. . . Thực sự một lời khó nói hết.
Kiều Chấn Quốc nhìn vợ mình như gặp quỷ: "Vợ, trước đây anh đã nói với em, em không nên nói chuyện như vậy, thực sự quá đáng sợ. Em xem cả người anh lại nổi da gà rồi."
Nói, ông ta cầm quần áo kéo lên, quả nhiên ở bên trên có một lớp da gà bao trùm.
Vạn Xuân Cúc: ". . ."
Người đàn ông này quả thực muốn làm bà ta tức chết.
Bà ta chỉ muốn nói chuyện êm tai một chút lấy lòng cha mẹ chồng, ông ta không ủng hộ bà ta thì thôi, còn kéo chân sau.
Kiều Đông Anh trốn ở trong góc, cười đến eo không thẳng lên được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/163.html.]
Kiều Đông Hà nhìn thấy bộ dáng này của em gái, bấm vào người em gái nhỏ giọng nói: "Nếu như bị mẹ biết em trêu đùa mẹ, khẳng định sẽ mắng em không ngừng."
Kiều Đông Anh lau lệ ở khóe mắt nói: "Em đâu có trêu đùa mẹ. Em chỉ nói mẹ đi lấy lòng ông bà nội, chỉ là mẹ không ai không học lại một mực học theo em gái Đại Kiều, cười c.h.ế.t em rồi."
Kiều Đông Hà nhớ tới mẹ cô ấy vừa nãy bắt chước bừa, cũng không nhịn được che miệng lại nở nụ cười.
Kiều Tú Chi mệt mỏi một ngày, thực sự không muốn nhìn khuôn mặt ngu xuẩn của con dâu lớn, lướt qua bà đi vào trong nhà.
Ra ngoài đến hiện tại, bọn họ một ngụm nước cũng không uống, một miếng cơm cũng không ăn, vào lúc này đều mệt đến không chịu được.
Kiều Tú Chi thật sự đang khát đến lợi hại, cầm lấy nước ở trên bàn muốn ngửa đầu uống, lại bị Tiết xuyên ngăn cản.
"Nước này nguội quá rồi, tôi rót một chén nước nóng cho bà."
Kiều Tú Chi đưa cái chén cho ông.
Động tác của hai người đương nhiên cất giấu ấm áp không nói ra được.
Kiều Hồng Hà nhìn, trong lòng vừa ước ao vừa khó chịu.
Lúc trước bà ấy gả cho Triệu Giải Phóng, sao lại không phải ôm suy nghĩ muốn bạch đầu giai lão với ông ta chứ?
Bà ấy có thể nói là bị cho ăn cẩu lương mà lớn lên, bị cha mẹ mình ảnh hưởng, sau khi lớn lên, bà ấy cũng muốn tìm người đàn ông tốt giống như cha mình, bà ấy ngàn chọn vạn tuyển, mãi đến tận khi mười chín tuổi vẫn không chọn được người thích hợp.