Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 658: Ngươi còn cười được sao! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:12:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Động thái của Đặc Quản Cục, , là động thái của Tạ Hủ Chi nhanh chóng. Ngay ngày hôm , Vân Nhiễm tin phần lớn tài sản còn của Triệu gia đều niêm phong, và ít cũng bắt.

 

Vân Nhiễm uống bát canh do đầu bếp riêng hầm, kìm cảm thán một tiếng: “Quả nhiên, việc chuyên môn vẫn nên giao cho chuyên nghiệp giải quyết.”

 

lúc Vân Nhiễm định hôm nay sẽ tiếp tục trôi qua ngày tháng nhàn nhã, Hạ Đạo Trưởng tìm đến. Vẫn thấy bóng , Vân Nhiễm thấy giọng của Hạ Đạo Trưởng, mang theo sự bất mãn nồng đậm.

 

“Ngươi xem, đến địa phận Hoa Nam mà cũng chẳng thèm chào một tiếng, nếu để khác , chẳng sẽ chúng trở mặt ?”

Mèo con Kute

 

Trong hai tay Hạ Đạo Trưởng đều xách theo ít túi đồ, bước Vân Nhiễm đầy vẻ trách móc.

 

Vân Nhiễm:……

 

Nhìn ánh mắt u oán của Hạ Đạo Trưởng, trong khoảnh khắc đó, Vân Nhiễm cảm thấy thật đáng chết! Song, cảm xúc lưu quá lâu, Vân Nhiễm liền lập tức tìm cho một cái cớ.

 

Nàng dưỡng thương chẳng chuyện vẻ vang gì, cần công khai rộng rãi.

 

“Ngươi đến đây?”

 

Hạ Đạo Trưởng trực tiếp đưa đồ cho Tiểu Chỉ Nhân, vẻ mặt vẫn còn hậm hực.

 

“Nếu ngươi gây chuyện với nhà họ Chương, còn chẳng ngươi đến đây, ngươi đây là đang vả mặt !”

 

Trong mắt Hạ Đạo Trưởng, và Vân Nhiễm mối quan hệ vô cùng sâu sắc, chỉ từng cùng sống c.h.ế.t mà Vân Nhiễm thậm chí còn hào phóng cho vay tiền. Trong xã hội hiện nay, mối quan hệ thể vay mượn tiền còn cứng rắn hơn cả sắt thép. Đương nhiên, nếu thật sự vơ vét tiền, chỉ cần tìm đại một lý do, sẽ dâng tiền cho , nhưng đó là mối quan hệ thuần túy, giống . Đối mặt với tin tưởng, Vân Nhiễm tự nhiên cần bịa đặt bất kỳ lý do nào.

 

“Ta chỉ đến đây dưỡng thương, quá nhiều .”

 

Nghe Vân Nhiễm là đến dưỡng thương, giọng Hạ Đạo Trưởng lập tức cao vút: “Cái gì! Ngươi thương ư!!!”

 

Trước đó, Hạ Đạo Trưởng chỉ lo ‘khiển trách’ Vân Nhiễm cho đến đây, xem xét kỹ trạng thái của nàng. Giờ Vân Nhiễm thương, suýt nữa nổi điên. Hồi đó tận mắt chứng kiến Vân Nhiễm suýt một móng vuốt của Long Linh đ.á.n.h chết, vết thương nghiêm trọng đến thế mà chỉ vài ngày hoạt bát như thường.

 

Hắn từng Vân Nhiễm chuyên tâm đến một nơi nào đó để dưỡng thương. Hạ Đạo Trưởng lập tức mở Thiên Nhãn của , cẩn thận Vân Nhiễm một lượt.

 

Không thì , xong, Hạ Đạo Trưởng dọa đến thất điên bát đảo.

 

Đôi Thiên Nhãn của khác với những Thiên Nhãn do hậu thiên tu luyện mà thành. Thiên Nhãn của thể thấu hư ảo và che đậy, nhưng mỗi sử dụng Thiên Nhãn, đều suy yếu một thời gian dài, trừ phi cần thiết, sẽ dễ dàng vận dụng Thiên Nhãn của .

 

Hiện tại, Hạ Đạo Trưởng rõ ràng thấy , bên trong cơ thể Vân Nhiễm, là những vết thương nhỏ li ti. Những vết thương , riêng lẻ thì chẳng là gì, nhưng nếu cả thể Vân Nhiễm đều chi chít những vết thương thì ? Cứ như tấm kính cường lực va đập, phủ đầy vô vết nứt rạn, chỉ cần chạm nhẹ một chút cũng sẽ vỡ vụn thành vô mảnh.

 

“Ngươi… ngươi thế …”

 

Hạ Đạo Trưởng cảnh tượng thấy dọa đến mức nên lời, thể tưởng tượng Vân Nhiễm chi chít những vết thương li ti sẽ chịu đựng nỗi đau đớng đến mức nào.

 

Sau cơn chấn động, Hạ Đạo Trưởng bắt đầu bới lục những bình t.h.u.ố.c trị thương , thậm chí ngay cả thánh d.ư.ợ.c cúng tế trong gia tộc cũng bắt đầu nảy ý định lấy dùng.

 

Vân Nhiễm Hạ Đạo Trưởng đang luống cuống tay chân, đôi mắt đảo đảo , liền bật thành tiếng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-658-nguoi-con-cuoi-duoc-sao.html.]

“Đừng tìm nữa, đây là vết thương do phản phệ, t.h.u.ố.c trị thương chẳng tác dụng gì với !”

 

Thấy Vân Nhiễm lúc còn , Hạ Đạo Trưởng thật sự đưa tay lay mạnh nàng một phen, xem lắc hết nước trong đầu nàng .

 

“Tổ tông của ơi, gọi ngươi là tổ tông , mà ngươi còn !”

 

Nếu khác thương nặng như Vân Nhiễm, đừng , e là ngay cả cũng nổi, mà Vân Nhiễm thì , còn tâm tình ! Giờ đây, Hạ Đạo Trưởng thấu hiểu sâu sắc câu ‘vua vội thái giám vội’.

 

“Ngươi xem, còn cách nào thể giúp ngươi , vết thương của ngươi, kinh hồn bạt vía, chỉ sợ những vết thương thêm nặng, ngươi sẽ trực tiếp biến thành tro bụi mất!”

 

Tiểu Chỉ Nhân lúc , bưng đến cho Hạ Đạo Trưởng chén pha sẵn.

 

“Ngươi xem ngươi kìa, gấp cái gì, uống ngụm .”

 

Hạ Đạo Trưởng thật sự kinh hãi đến toát mồ hôi lạnh , vốn cũng chẳng thấy khát, nhưng giờ đây, chén bưng đến mặt, thật sự thấy khát. Hậm hực bưng chén lên, uống cạn một hết sạch nước bên trong. Sau đó, tay đặt chén xuống, lực đạo cũng nặng hơn ít.

 

“Ta thể gấp chứ, ngươi xem thể ngươi bây giờ kìa, ngươi dọa c.h.ế.t ai hả, tuổi còn trẻ mà cứ xem thường thể của , lớn tuổi hơn ngươi, thể trơ mắt ngươi tự tìm đường c.h.ế.t như …”

 

Những lời lải nhải của Hạ Đạo Trưởng, Vân Nhiễm hề thấy phiền, ngược còn cảm giác như hồi còn ở Thanh Phong Quán, sư phụ và các sư thúc khác cằn nhằn.

 

“Chỉ là phản phệ thôi, gì to tát , chỉ cần động đến thủ đoạn huyền môn thì sẽ thêm nặng, dưỡng mấy năm là khỏi thôi.”

 

Vân Nhiễm nhẹ như , nhưng Hạ Đạo Trưởng bùng nổ!

 

“Cái gì! Không thể động đến thủ đoạn huyền môn ư? Lại còn dưỡng mấy năm!!!”

 

Nếu vết thương của Vân Nhiễm bệnh viện chữa , giờ đây Hạ Đạo Trưởng hận thể trói Vân Nhiễm đưa đến bệnh viện.

 

“Không , về tìm xem t.h.u.ố.c đặc trị vết thương phản phệ nào , ngươi đợi !”

 

Vừa , Hạ Đạo Trưởng vội vã bước ngoài, quên mất mục đích chuyến của . Tốc độ nhanh đến nỗi như thể thứ gì đó đang đuổi theo , khiến Vân Nhiễm mở miệng giữ cũng cơ hội.

 

Tiểu Chỉ Nhân bóng lưng Hạ Đạo Trưởng, những túi đồ mà Hạ Đạo Trưởng đưa cho bọn họ.

 

“Chủ nhân, cần gọi Hạ Đạo Trưởng ạ?”

 

Được khác quan tâm hết lòng như , cảm giác thật tồi, dù Hạ Đạo Trưởng chắc tìm t.h.u.ố.c đặc trị gì. , nàng cũng phụ tấm lòng của Hạ Đạo Trưởng, chỉ những mối quan hệ bình thường mới sợ phiền khác.

 

“Không cần .”

 

Sau khi Hạ Đạo Trưởng rời , liền thẳng tiến đến nơi gia tộc trú ngụ, về lục lọi kho sách, xem loại t.h.u.ố.c nào trị phản phệ . Còn chuyện tìm Vân Nhiễm hội giao lưu thì quên sạch sành sanh. Mãi đến khi Tiểu Chỉ Nhân sắp xếp đồ vật mà Hạ Đạo Trưởng mang tới, mới thấy tấm thiệp mời dập nổi chữ vàng.

 

“Chủ nhân, đây là đồ mà Hạ Đạo Trưởng mang tới, xem thử.”

 

Vân Nhiễm nhận lấy, thấy đó mấy chữ lớn ‘Hội giao lưu’ rồng bay phượng múa, đáy mắt lóe lên vẻ cạn lời, việc chính mà cũng quên ! Nàng khẽ thở dài, mới lấy điện thoại , gọi cho Hạ Đạo Trưởng.

 

 

Loading...