Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 534: Thật Giả Phương Dư ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:17:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiểu chỉ nhân hành động mau lẹ, chỉ trong vài phút ngắn ngủi xác định phạm vi đầm lầy, đồng thời còn dùng cành cây dấu.

 

“Chủ nhân, kiểm tra xong , xem ~”

 

Vân Nhiễm theo chỉ dẫn của tiểu chỉ nhân sang, chỉ thấy tiểu chỉ nhân cắm đầy cành cây khắp phạm vi đầm lầy, trông hệt như một hàng rào gỗ dựng lên để bao quanh.

 

Những khác đương nhiên cũng thấy, khóe miệng Tân Phủ nhịn giật giật, quả thật ngờ, tiểu chỉ nhân còn ‘thẩm mỹ’ độc đáo đến thế.

 

Nhân Sâm Quả vội vàng lấy tấm bản đồ đó, tìm vị trí tương ứng bắt đầu vẽ vẽ .

 

Tấm bản đồ trong tay họ chẳng qua chỉ là bản đồ địa hình từ cao, chỉ thể phân biệt phương hướng đại khái.

 

Những nơi qua, Nhân Sâm Quả vội vàng thiện bản đồ, tấm bản đồ thể bán giá .

 

Một nhóm cẩn thận tránh đầm lầy, tiếp tục tiến về phía .

 

Đang , Phương Dư bỗng cảm thấy thứ gì đó dường như đang kéo y, chút phòng thoáng qua vị trí trung tâm đầm lầy.

 

Chỉ một cái đó, liền xảy chuyện, y thấy trong đầm lầy, hình như một đang xổm ở đó.

 

Phương Dư nhận e là trúng chiêu, vội vàng đầu, với sư thúc một tiếng.

 

y thể ngờ , khi y đầu , bên cạnh y còn một ai, xung quanh càng một chút âm thanh nào.

 

Điều khiến Phương Dư sợ đến toát mồ hôi lạnh khắp , rõ ràng trúng chiêu, nhưng lúc cách nào tự cứu.

 

Trước đây chỉ từng về sự tà môn của Tử Vong Đại Sơn, nhưng cũng chỉ là , từng tận mắt chứng kiến.

 

Nay tự trải nghiệm, Phương Dư mới sự lợi hại của nó.

 

“Sư thúc… Tân đại ca… Vân Quán chủ…”

 

Phương Dư dốc lực kêu gọi , thậm chí còn lấy pháp khí của , nhưng thứ mắt, cứ như một nhà tù thể phá vỡ.

 

Điều khiến Phương Dư cảm thấy tuyệt vọng nhất là, bất kể y về hướng nào, cuối cùng đều là loanh quanh xung quanh đầm lầy .

 

Lúc , Đỗ Tuấn, Tân Phủ và Vân Nhiễm mấy đang Phương Dư kêu gọi, cũng hề phát hiện sự bất thường của y ngay lập tức.

 

‘Phương Dư’ vẫn theo đoàn , bất kỳ dị thường nào, từ hành động đến thần thái.

 

Nhân Sâm Quả cầm củ khoai tây nướng Tân Phủ đưa cho y đó, suy nghĩ một chút, định chia cho ‘Phương Dư’ ăn.

 

Trước đây ký chủ từng ‘dạy dỗ’ y, thể kiêu ngạo, đó y cho Phương Dư một thái độ bất mãn, xin thể xin , nhưng biểu lộ thiện ý một chút thì .

 

“Này, cho ngươi ăn ~”

 

Nhân Sâm Quả kiêu ngạo đưa củ khoai tây trong tay qua, ‘Phương Dư’ vẫn giữ nguyên thần thái đó.

 

Nghe thấy tiếng Nhân Sâm Quả, đầu y máy móc xoay , chút ghê rợn: “Đa tạ.”

 

Nhân Sâm Quả chút báo , một chưởng hung hăng vỗ mu bàn tay của ‘Phương Dư’, quát lớn: “Ngươi là ai!”

 

Tiếng động kinh động những khác, đều nhao nhao .

 

Đỗ Tuấn thấy tiểu tử của Vân Nhiễm đ.á.n.h mu bàn tay Phương Dư, phản ứng đầu tiên là bênh vực, nhưng bênh vực Phương Dư, mà là bênh vực Nhân Sâm Quả.

 

“Phương Dư, ngươi , chọc Tiểu Quả Quả vui !”

 

Nhân Sâm Quả: …

 

Cái quỷ gì mà Tiểu Quả Quả!!!

Mèo con Kute

 

Tuy nhiên, bây giờ lúc tính toán những chuyện , Nhân Sâm Quả thèm để ý đến việc Đỗ Tuấn bênh vực.

 

Y trực tiếp về phía Vân Nhiễm: “Sư phụ, y đúng!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-534-that-gia-phuong-du.html.]

Vân Nhiễm sớm quan sát một lúc, giờ thấy tiếng Nhân Sâm Quả, nàng khẽ gật đầu, lúc mới tới.

 

Nàng từ xuống đ.á.n.h giá ‘Phương Dư’, ánh mắt nheo : “Thật sự coi thường các ngươi , mí mắt của mà còn thể trộm xà đổi cột, cũng chút đạo hạnh đấy!”

 

Nói , Vân Nhiễm nhanh, chuẩn, mạnh một chưởng đ.á.n.h trán ‘Phương Dư’.

 

Một tiếng kêu t.h.ả.m thiết vang lên, những khác của Tứ Hội Môn cũng hành động của Vân Nhiễm dọa sợ.

 

Trước đó cũng ai cho bọn họ , Vân Quán chủ sẽ động thủ với bọn họ a.

 

Cho đến tận bây giờ, bọn họ vẫn nhận rằng Phương Dư thế.

 

Theo tiếng kêu vang lên, ‘Phương Dư’ đ.á.n.h về nguyên hình, trực tiếp từ hình biến thành một luồng bóng mờ mịt, thê t.h.ả.m ngã xuống đất.

 

Ngay khi nó chạy trốn, Nhân Sâm Quả một cước đạp lên nó.

 

“Muốn chạy ! Hỏi qua tiểu gia ?”

 

Y khó khăn lắm mới lấy hết dũng khí, chia một củ khoai tây nướng để biểu lộ thiện ý, kết quả một tấm lòng nhiệt thành trao cho thứ đồ chơi .

 

Đỗ Tuấn thấy đại điệt tử khỏe mạnh của , Vân Nhiễm một chưởng đ.á.n.h qua liền biến thành một luồng bóng.

 

Y trợn tròn mắt, giọng run rẩy: “Phương Dư nhà …”

 

Luồng bóng đó Nhân Sâm Quả đạp chân, giọng chói tai gào thét: “Thả , ăn thịt các ngươi!”

 

Tân Phủ tiến lên thử, sắc mặt cũng vô cùng khó coi: “Đây là thứ quỷ gì, chỉ thể huyễn hóa thành hình , còn tiếng !”

 

Nhân Sâm Quả dùng sức nghiền nghiền, bực tức : “Còn thể là thứ gì, đương nhiên là tinh quái mưu tài hại mạng, còn ăn thịt chúng , tiểu gia đạp c.h.ế.t ngươi!”

 

Vừa , Nhân Sâm Quả còn vẫy vẫy tay với các tiểu chỉ nhân.

 

Các tiểu chỉ nhân lập tức bay tới, nhắm thẳng luồng bóng đang gào thét mà đ.ấ.m đá túi bụi.

 

“Ha, ăn tiểu gia một quyền!”

 

“Xem Vô Địch Toàn Phong Thối!”

 

“Tất cả tránh , xem xé nát miệng nó!”

 

 

Luồng bóng gào thét dữ dội các tiểu chỉ nhân đ.á.n.h cho t.h.ả.m nỡ , tiếng cầu xin liên hồi.

 

Mấy của Tứ Hội Môn thấy các tiểu chỉ nhân ‘hung tàn’ như , đều ngây , đây… đây chính là sự khác biệt giữa cao nhân và bọn họ ?

 

Các tiểu chỉ nhân trướng Vân Nhiễm, bất kể là linh tính năng lực, đều nghiền nát những tử Huyền Môn chính thống như bọn họ…

 

Không , trong đầu Đỗ Tuấn đột nhiên hiện lên mấy chữ một đắc đạo gà ch.ó lên trời.

 

“Nói, ngươi thế, bây giờ đang ở ?”

 

“Ở… ở cạnh đầm lầy, giam y ở đó, chỉ cần y chết, liền thể thế y… Ái chà, đừng đ.á.n.h nữa, cầu xin ngươi đừng đ.á.n.h nữa…”

 

Nghe những lời của tinh quái rõ tên , Tân Phủ chỉ cảm thấy sợ hãi khi việc qua, may mắn , bọn họ phát hiện kịp thời, nếu Phương Dư thật sự c.h.ế.t lúc nào bọn họ cũng .

 

Vân Nhiễm phất tay áo, trong đó một tiểu chỉ nhân lập tức bay về phía đầm lầy đó.

 

Những tiểu chỉ nhân khác tiếp tục đ.á.n.h luồng bóng Nhân Sâm Quả đạp chân.

 

Mãi cho đến khi nó đ.á.n.h đến còn gào thét nữa, Phương Dư thật sự, lúc tiểu chỉ nhân xách về.

 

Chỉ vỏn vẹn một giờ đồng hồ, Phương Dư thật sự, trông yếu ớt ít.

 

Có chuyện đó, giờ Phương Dư thật sự trở về, của Tứ Hội Môn, ngược mang theo ánh mắt nghi ngờ và dò xét Phương Dư.

 

Trong đó một cảnh giác hỏi Phương Dư: “Mật mã thẻ ngân hàng của ngươi là gì?”

Loading...