Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 421: Có Kẻ Đang Gây Rối Dưới Mắt Ta Đấy! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:23:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Nguyên nghĩ đến một vài kẻ lúc đang nhảy nhót khắp nơi, tìm cơ hội lên vị trí phó cục, trong lòng khỏi bật . Đây vốn dĩ là một cái bẫy dành cho bọn chúng, thế mà bọn cứ ngỡ là cơ duyên trời cho, từng kẻ một lộ nguyên hình. Đợi đến khi chân lão đại xuất hiện, lúc đó chắc chắn sẽ vô cùng náo nhiệt!

 

“À , lão đại, Nhiễm Nhiễm đến Kinh đô , chỉ nhận chuyện phiền phức của Vương gia, còn tranh thủ nhận thêm một nhiệm vụ treo thưởng Mạng lưới Nhiệm vụ Huyền Sư. Ta hỏi ít trong nội bộ, nhiệm vụ treo thưởng đó dường như liên quan đến chuyện ở phân cục Đặc Quản Đông Bắc. Ngài cũng đấy, xã hội trọng tình nghĩa, nhiều chuyện đều quy tắc ngầm, Nhiễm Nhiễm bây giờ còn là của Cục Đặc Quản nữa, lo lắng…”

 

Nghe Cố Nguyên ngấm ngầm ám chỉ như , Tạ Hữu Chi đôi khi thật sự vén hộp sọ của Cố Nguyên xem, rốt cuộc bên trong bằng bã đậu phụ . Y thể hiểu nổi, vì Cố Nguyên luôn lo lắng y sẽ bạc đãi ân nhân cứu mạng của ?

 

“Chuyện của nàng , cần ngươi bận tâm, ngươi lo chuyện của !”

 

Cố Nguyên: … Quả nhiên, xuất thế gia đều bạc bẽo đến . (Ngẩng đầu 45 độ bi thương trần nhà) Nếu giúp Nhiễm Nhiễm thỉnh thoảng tạo chút thanh danh, tranh thủ lợi ích, thì Nhiễm Nhiễm sẽ chịu thiệt thòi lớn đến mức nào đây.

 

Tạ Hữu Chi cần Cố Nguyên gì cũng thể đoán tên ngốc nghếch đang tưởng tượng điều gì.

 

“Còn mau cút!”

 

Cố Nguyên lập tức trở bình thường: “Được , cút ngay đây!”

 

Khi trong phòng bệnh chỉ còn một Tạ Hữu Chi, dù y thanh lãnh tự chủ đến mấy, vẫn Cố Nguyên vô ngấm ngầm nghi ngờ y bạc bẽo mà kìm cảm xúc. Y tiểu nhân giấy đang tựa cửa sổ kính tắm nắng, dò hỏi một câu: “Chủ nhân nhà ngươi, cũng cảm thấy là kẻ bạc bẽo ?”

 

Tiểu nhân giấy tuy khai mở linh trí, nhưng rốt cuộc , lẽ đối nhân xử thế nắm bắt . Chẳng cần suy nghĩ gì, giọng non nớt vang lên: “Trước chủ nhân thấy ngươi là điểm tựa vững chắc, bây giờ chủ nhân thấy ngươi là đồ gây họa, nhất định vặt một vố thật nặng mới thể nguôi giận ~”

 

Tạ Hữu Chi: … Ha ha, bây giờ y cảm thấy, đôi khi thật sự cần truy cùng gốc rễ, thật đấy, khó sự hồ đồ là nhất.

 

Tiểu nhân giấy thấy lời là chói tai, tiếp tục dán cửa sổ tắm nắng. Tuy Tạ Hữu Chi thấy lời khó , nhưng y cuối cùng cũng hiểu vì Vân Nhiễm bài xích bọn họ đến . Hóa là tự thấy chịu thiệt thòi lớn, , đợi y hồi phục, nhất định sẽ ban cho Vân Nhiễm một lợi ích thật lớn.

 

Mặt khác, con trai và con gái của Lạc Như Thắng đang viện, khi nhận phù chú của Vân Nhiễm, mà kỳ diệu tỉnh . Trước đó họ gặp t.a.i n.ạ.n giao thông nghiêm trọng, tuy còn sống nhưng rơi hôn mê sâu, bệnh viện nhiều gửi giấy báo bệnh nguy kịch.

 

Thân thể Lạc Như Thắng yếu ớt như sắp tan tành, mà chỉ một đêm trở nên khỏe mạnh hơn nhiều. Hiện giờ khi nhận tin tức, Lạc Như Thắng mừng rỡ lập tức đến bệnh viện, nhưng lão già xuề xòa ngăn .

 

“Tiên sinh, ngài thể , đó Vân Đại Sư từng , những kẻ hãm hại Lạc gia lòng độc ác lắm, ngài bây giờ tĩnh dưỡng thật . Ngài bây giờ mà ngoài, chẳng là cho bọn chúng cơ hội tiếp tục hãm hại ngài ?”

 

“Thế nhưng, nếu ngoài, bọn chúng hai đứa trẻ , nếu bọn chúng đối phó hai đứa trẻ thì ? Ta chống đỡ đến bây giờ, chính là vì bọn chúng…”

 

Nói đến đây, Lạc Như Thắng nghẹn ngào đến mức nên lời, mắt càng đỏ hoe. Người thường nam nhi hữu lệ bất khinh đàn, chỉ thị vị đáo thương tâm xứ, hai năm nay, Lạc gia chịu quá nhiều chuyện, y vẫn luôn gắng gượng. Bây giờ mắt thấy hy vọng, vẫn bắt y nhẫn nhịn như rùa rụt cổ, điều khiến một đại trượng phu như y chịu nổi.

Mèo con Kute

 

“Tiên sinh, để xem đại tiểu thư và đại thiếu gia , đến lúc đó sẽ dùng điện thoại gọi video cho ngài, bây giờ, chúng tuyệt đối thể tự rối loạn, nếu , oan khuất của Lạc gia sẽ còn cách nào giải quyết nữa.”

 

Lạc Như Thắng cuối cùng vẫn thuyết phục, chỉ thể đỏ hoe mắt, A Bác rời , còn thì giam lỏng trong căn nhà .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-421-co-ke-dang-gay-roi-duoi-mat-ta-day.html.]

Lão già xuề xòa chạy đến phòng bệnh viện, lập tức mở điện thoại, gọi video cho Lạc Như Thắng. Nhìn thấy con trai và con gái viện mấy tháng, bây giờ tuy tỉnh , nhưng trông vẫn còn ngơ ngác, thì gầy trơ xương.

 

Nước mắt Lạc Như Thắng lập tức tuôn rơi, nỗi đau của con cái là gấp mười gấp trăm đ.â.m lòng cha .

 

“A Bác, ngươi sai chăm sóc bọn chúng thật …”

 

Lời y còn hết, biểu cảm của y trong video lập tức trở nên kinh hoàng.

 

Lão già xuề xòa cũng phát hiện điều bất thường, lập tức đầu , kết quả thì thấy, phù chú vốn đeo cổ hai đứa trẻ, với tốc độ mắt thường thể thấy biến thành một màu đen kịt.

 

Không vì dính khí tức của Vân Nhiễm , bất kể là lão già xuề xòa Lạc Như Thắng. Đều thấy rõ ràng, phía phù chú đó, một đôi bàn tay quỷ dị, siết chặt lấy cổ hai đứa trẻ.

 

Hầu như là ngay lập tức, hai đứa trẻ trông vẻ ngơ ngác, mặt lập tức lộ vẻ thống khổ.

 

“A Bác, mau, mau tìm Vân Đại Sư!”

 

Vân Nhiễm đang ở trong nhà hàng buffet của khách sạn, đang ăn uống, phát hiện phù chú mà nàng đưa cháy mất một nửa, lập tức dừng chiếc dĩa trong tay.

 

Nhân Sâm Quả nhét tôm hùm lớn miệng, hỏi: “Ký chủ, ngươi ăn bào ngư nữa ? Hay là cho ăn .”

 

“Chỉ ăn, ngươi quên là một hệ thống ?”

 

“Ký chủ, đừng công kích cá nhân , cho dù là một hệ thống, nhưng cũng là sinh mệnh trí tuệ, ngươi đang là thùng cơm , cũng sẽ buồn đấy!”

 

Miệng thì sẽ buồn, nhưng thực tế, tốc độ nhét đồ ăn miệng một chút cũng chậm.

 

Vân Nhiễm cạn lời thu ánh mắt, nàng ràng buộc một hệ thống ham ăn chứ!

 

Phát hiện phù chú đang mất hiệu lực với tốc độ bất thường, Vân Nhiễm nhíu mày.

 

Những kẻ thu thập Lạc gia đúng là chấp nhất thật, nàng đưa cảnh cáo , mà vẫn coi thường lời cảnh cáo của nàng, đây là căn bản hề xem nàng gì.

 

Nhân Sâm Quả cuối cùng cũng phát hiện điều bất thường của Vân Nhiễm: “Ký chủ, ?”

 

Vân Nhiễm lạnh một tiếng: “Có kẻ đang giở trò quỷ mí mắt của !”

 

Cảm nhận sự tức giận của Vân Nhiễm, Nhân Sâm Quả trong lòng mặc niệm cho kẻ đó ba giây. Gây nghiệp chướng , khi ký chủ phát cảnh cáo, còn tự tìm đến cửa, đây tìm c.h.ế.t . Ký chủ mà tức giận thì đáng sợ, tốc độ ăn của Nhân Sâm Quả cũng thu liễm mấy phần, con tôm hùm vốn thể nuốt chửng một miếng, giờ biến thành c.ắ.n bốn năm miếng.

 

 

Loading...