Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 410: Có quyền có thế thật tốt a ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:23:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những bóng ảnh mặt nạ, khả năng cảm nhận thương tổn thấp, nay dù nội thương thổ huyết, song cũng ảnh hưởng quá lớn đến bọn chúng. Nếu hiện tại bọn chúng đối mặt với kẻ khác, chắc chắn sẽ chọn tử chiến đến cùng, tuyệt để cho đối phương một tia sinh cơ! uy áp và sát khí của Vân Nhiễm mắt khiến bọn chúng thể đoán định mức độ chính xác, nguy hiểm khó lường. Sau vài giây giằng co, những bóng ảnh mặt nạ liền lùi mấy bước, nghiêng nhường đường.
Vân Nhiễm:...
Uổng công đây cứ ngỡ đầu óc những kẻ luyện thành một khối chết, hóa bọn chúng vẫn còn quyền hành lợi hại, thì khác biệt đôi chút so với những tử sĩ từng .
“Hãy chăm sóc nhà các ngươi, vấn đề gì cứ lập tức tìm !”
Nói đoạn, Vân Nhiễm nhấc chân bước ngoài.
Chu Lão ở cửa, kỳ thực chuyện xảy bên trong đều trong tầm hiểu của ông. Thế nhưng dù Vân Nhiễm chiếm thượng phong, ông cũng chẳng hề bước qua ngưỡng cửa dù chỉ một bước. Điều khiến Vân Nhiễm chút khó hiểu, lẽ nào thứ gọi là quy củ thực sự quan trọng đến ? Vạn nhất nếu nàng thật sự là kẻ , lúc nãy chưởng quyền nhân của Vương gia chẳng dễ dàng bỏ mạng ư.
Vân Nhiễm tuy cất lời hỏi, nhưng Chu Lão hiển nhiên thấu sự nghi hoặc của nàng. Ông liền trực tiếp giải đáp thắc mắc cho Vân Nhiễm: “Bởi , những mời đến đây, ai là kẻ nhân phẩm và năng lực vô cùng quý trọng. Nếu gặp tổn hại nghiêm trọng do con gây , Vương gia nhất định sẽ dốc tộc lực, c.h.ế.t thôi!”
Vân Nhiễm:…
Hay thật, đây đúng là tâng bốc uy hiếp, thảo nào yên tâm đến . Hóa những mời đến, tất thảy đều qua điều tra thế của Vương gia. Nếu kẻ nào đó thực sự ôm lòng hiểm độc, thì gia tộc cùng bằng cố hữu phía , tất thảy đều sẽ gặp nạn.
Vân Nhiễm khẽ một tiếng: “Thì là , xem Vương gia quả thực nội tình sâu xa, chút tò mò, rốt cuộc nhà các ngươi đây gì ?”
Mèo con Kute
Chu Lão hướng về phía Vân Nhiễm một động tác mời: “Vậy xin mời Vân tiểu thư đến phòng khách bên cạnh để bàn bạc kỹ hơn.”
Cái sân viện của Vương Miện, nếu chỉ dùng mắt thường mà , tuyệt đối là một nơi dưỡng sinh cảnh ý vui. Đáng tiếc, nơi tưởng chừng tràn đầy sinh cơ , ẩn chứa sát cơ khắp chốn, chỉ cần lơ là một chút, liền sẽ vây khốn ở đây, đến c.h.ế.t cũng . ai bảo Vân Nhiễm là đầy rẫy sự ngỗ ngược, càng là hiểm nguy thế , nàng càng cảm thấy hưng phấn.
“Được, xin Chu Lão dẫn đường.”
Khi ngang qua một bồn hoa, một cây dây leo trông vô hại lạ thường, cứ thế cô độc đó. Mép bồn hoa, mắt thường qua chẳng thấy gì, nhưng Vân Nhiễm vẫn nhận , bên trong bồn hoa và bên ngoài, một bức tường khí vô hình ngăn cách.
Khi ánh mắt Vân Nhiễm tới, cây dây leo bỗng nhiên như kinh hãi, những chiếc lá nhỏ yếu ớt bắt đầu khẽ run rẩy. Người để ý, lẽ sẽ cho rằng đó là do gió thổi, tuyệt đối sẽ mảy may nghi ngờ. Chu Lão thấy ánh mắt Vân Nhiễm dừng ở bồn hoa, cũng ngừng bước theo, mặt ông hề chút hoảng sợ nào khi Vân Nhiễm phát hiện bí mật. Ngược , ông cất lời hỏi: “Vân tiểu thư dường như hứng thú với thực vật trong bồn hoa ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-410-co-quyen-co-the-that-tot-a.html.]
Ánh mắt Vân Nhiễm rời khỏi cây dây leo, song nàng đột nhiên bật thành tiếng: “Vương gia các ngươi thật là thú vị, cái gì cũng dám nuôi!”
Chu Lão lập tức hiểu , Vân Nhiễm thấu chân diện mục của con yêu cây dây leo . Thảo nào đây Cửu Thiếu , nếu Vân Nhiễm đến, khả năng cứu thoát là lớn nhất. Vì thế, thậm chí đặt cược bộ quyền hành nửa đời của , nếu Vân Nhiễm , Cửu Thiếu lẽ sẽ đày nước ngoài.
“Lão trạch của Vương gia truyền cũng mấy trăm năm, nơi đây vốn là một phong thủy bảo địa tuyệt hảo, việc dưỡng vài động thực vật linh tính cũng là lẽ thường tình.”
Vân Nhiễm Chu Lão dối, một khối phong thủy bảo địa như thế , sự che chở của Vương gia, mấy trăm năm qua từng trải qua sóng gió nào. Thêm nữa, lão trạch của Vương gia còn sơn mạch chi tâm, hoa cỏ cây cối thành tinh, đó là điều quá đỗi bình thường. Có lẽ Vương gia can thiệp sự trưởng thành của những tinh quái , ngược còn nuôi dưỡng chúng trở nên ngây thơ vô hại lạ thường.
“Thảo nào Vương Tam gia thể chống đỡ đến tận bây giờ, xem bọn chúng góp ít sức lực.”
Chu Lão lời , ngược chút kinh ngạc, ông quả thực hề , những tinh quái bọn họ nuôi dưỡng , mà còn phản bồi cho ư? Thuở đó phát hiện vài hoa cỏ cây cối ở đây thành tinh, ít Vương gia đều tìm đến trừ bỏ chúng. Vẫn là gia chủ lúc bấy giờ bất chấp ý kiến phản đối, rằng những tinh quái là sinh linh bạn sinh của lão trạch Vương gia, lẽ một lúc nào đó trong tương lai, sẽ phản bồi Vương gia. Sau , ông thậm chí còn trực tiếp khoanh một thung lũng ít đặt chân tới cho chúng, để chúng tự do sinh trưởng. Không ngờ, lời của vị gia chủ năm xưa, mà ứng nghiệm thành lời tiên tri.
Yêu cây dây leo hề nhận ác ý của Vân Nhiễm, lá cũng còn run rẩy nữa, tiếp tục giả vờ vô hại. Vân Nhiễm thu hồi tầm mắt, về phía Chu Lão: “Chúng thôi.”
Khi bọn họ xoay rời , cây dây leo đó vẫn bất động, từ từ dịch chuyển , quấn lấy cọc chuẩn sẵn cho nó, bắt đầu cố gắng hấp thụ ánh sáng mặt trời.
Đến hội khách đường, Chu Lão mời Vân Nhiễm ghế chủ vị, coi như cho Vân Nhiễm đủ mặt mũi. Vừa xuống, liền dâng , một làn hương thoang thoảng xộc thẳng mũi, khiến kìm nếm thử một hai ngụm. Vân Nhiễm cũng khách khí, trực tiếp nâng chén lên, nhấp một ngụm. Trong lòng khỏi cảm thán: Có quyền thế thật là a. Những loại cực phẩm trong nhà nàng, xem là cấp đặc cung, bình thường ngay cả cũng từng qua. Thế nhưng loại nàng đang uống bây giờ, còn ngon hơn cả những loại trong nhà nàng. Không cần đoán cũng , đây tuyệt đối là loại hề lưu thông thị trường, chỉ tiêu thụ nội bộ trong các thế gia của bọn họ.
Đợi Vân Nhiễm đặt chén xuống, Chu Lão mới tinh mắt mở lời hỏi: “Vân tiểu thư, thể của nhà …”
“Có thể cứu, chỉ là chút phiền phức.”
Vân Nhiễm chỉ đang trần thuật sự thật, nhưng lời lọt tai Chu Lão, trở thành một ám chỉ sư tử ngoạm miệng lớn. Chu Lão lập tức tiếp lời: “Vân tiểu thư cứ yên tâm, chỉ cần ngài thể cứu nhà , Vương gia nhất định sẽ ban cho ngài thù lao mỹ mãn.”
Vân Nhiễm:…
Ừm, học ! Phong cách việc của thế hệ trẻ và thế hệ lão bối quả nhiên khác biệt. Khi xưa theo sư thúc bọn họ ngoài việc, sư thúc liền luôn bắt nàng im lặng, giả vờ cao nhân. Chẳng là im lặng là vàng ư, đối thoại với bọn họ, liền sẽ ngừng tự suy diễn, đó đưa thù lao vượt xa tưởng tượng.