Bá Đạo Y Vương - Chương 99: Lời nhắc nhở của Khương Quân Dao ---

Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:45:19
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ánh mắt đàn ông lóe lên vẻ tàn độc, cánh tay mò xuống bên hông, chuẩn liều c.h.ế.t một trận, nhưng mới động thái, một bàn chân lớn giẫm xuống.

 

Rắc!

 

Cánh tay giẫm gãy, đau đến mức rên rỉ một tiếng.

 

“Thằng ranh con, lão tử g.i.ế.c mày!” Người đàn ông gầm lên giận dữ, môi nhanh chóng mấp máy. Một ám khí nhỏ như sợi tóc vút , nhắm thẳng ấn đường của Diệp Sở.

 

Sắc mặt Diệp Sở trầm xuống, nghiêng đầu tránh , đó nhanh chóng tay, phế bỏ tứ chi của đàn ông, điểm mấy cái các huyệt đạo quanh .

 

Người đàn ông lập tức lộ vẻ đau đớn, miệng ngừng phát tiếng kêu la t.h.ả.m thiết.

 

“A a a…”

 

“Giết… g.i.ế.c …”

 

Đau đến mức cuối cùng, đàn ông thể chịu đựng nữa, chỉ tìm đến cái chết.

 

Diệp Sở hề lay động, chỉ lạnh lùng .

 

Mãi đến một khắc, Diệp Sở mới tay, chỉ thấy điểm mấy cái lên đàn ông.

 

Đối phương lúc mới ngừng rên la, nỗi đau mặt cũng vơi bớt một chút.

 

Lúc , đổ đầy mồ hôi, sắc mặt trắng bệch.

 

Diệp Sở hỏi , “Nói , là ai? Vì g.i.ế.c ?”

 

Người đàn ông dám do dự nữa, giọng yếu ớt: “ là Lạc Thiên Tuyệt, là sát thủ Bảng Đen…”

 

Người đàn ông chính là Lạc Thiên Tuyệt.

 

Hóa , khi thất bại trong vụ ám sát Vương Tam Thông ban ngày, ẩn . Đồng thời chuẩn giải quyết mục tiêu khác .

 

Sau một hồi điều tra ngầm, nơi ở của Diệp Sở, liền mai phục chờ đợi ở khu biệt thự bên ngoài.

 

Thế nên mới cảnh tượng .

 

Lạc Thiên Tuyệt thể ngờ rằng, ngay cả Hộ Long Vệ cũng sợ, cuối cùng thất bại tay một tiểu bối vô danh.

 

Diệp Sở ngạc nhiên, “Anh chính là Lạc Thiên Tuyệt?”

 

Lạc Thiên Tuyệt gật đầu, nghiến răng : “Lần thất bại, g.i.ế.c thịt tùy ý.”

 

Diệp Sở để ý, hỏi: “Ai phát nhiệm vụ g.i.ế.c ?”

 

“Không .” Lạc Thiên Tuyệt lắc đầu, “Chúng chỉ thể thấy nội dung nhiệm vụ, thể thấy thông tin của chủ thuê.”

 

Diệp Sở suy nghĩ trong đầu, gần đây những đắc tội Đại phòng Khương gia và Diệp gia.

 

Không là bên nào g.i.ế.c ?

 

“Yên tâm, sẽ g.i.ế.c .”

 

Diệp Sở bình thản , “Một tên ác đồ như , nên chịu sự phán xét của công lý.”

 

Anh lấy điện thoại gọi cho Chu Bỉnh Thiên, chuẩn dùng chuyện đổi lấy một ân tình.

 

Đồng thời, tại trụ sở quân đội thành phố.

 

Chu Bỉnh Thiên đang bận tối mày tối mặt.

 

Sau khi Lạc Thiên Tuyệt hạ sát vài Hộ Long Vệ mà vẫn thoát an , cả ông như tê dại.

 

Nếu đối phương loạn ở Giang Đô, thì rắc rối sẽ lớn vô cùng.

 

Một khi chuyện phanh phui, thống lĩnh quân đội thành phố là ông chắc chắn khó chối bỏ trách nhiệm.

 

“Tình hình thế nào ? Có tin tức gì về Lạc Thiên Tuyệt ?”

 

Ông hỏi thuộc hạ.

 

Một đám thuộc hạ đều lắc đầu.

 

“Đồ vô dụng, tất cả đều là đồ vô dụng, lâu như chút tin tức nào, rốt cuộc là ăn cái gì?”

 

Chu Bỉnh Thiên tức giận mắng c.h.ử.i xối xả, đồng thời cũng bực tức với Kim Bằng và những khác.

 

Từng tự cho là đúng, kết quả thì ?

 

Nếu lúc đó ở Vương gia mai phục thêm mấy chục cảnh vệ súng, Lạc Thiên Tuyệt chạy thoát tuyệt đối dễ dàng như .

 

Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên.

 

Chu Bỉnh Thiên nhíu mày, bất mãn nhấc điện thoại, thấy là Diệp Sở gọi đến, khỏi lộ vẻ kinh ngạc.

 

Không chút do dự, nhanh chóng bắt máy, “Diệp đại sư, ngài gọi điện muộn thế chuyện gì ?”

 

“Chu thống lĩnh, Lạc Thiên Tuyệt đang trong tay .” Giọng bình tĩnh của Diệp Sở truyền đến từ trong điện thoại.

 

Đồng tử Chu Bỉnh Thiên co rút mạnh, “Diệp đại sư, lời của ngài là thật ?”

 

đang ở khu biệt thự Đông Thành, ông mau đến đây.” Diệp Sở xong liền cúp điện thoại.

 

Chu Bỉnh Thiên kích động đến run rẩy, thuộc hạ bên cạnh tò mò hỏi: “Thống lĩnh, ngài ?”

Mèo Dịch Truyện

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-99-loi-nhac-nho-cua-khuong-quan-dao.html.]

Chu Bỉnh Thiên vung tay lên, “Dẫn một đội lập tức theo bắt .”

 

 

“Thằng ranh, bản lĩnh thì g.i.ế.c tao .” Lạc Thiên Tuyệt gầm lên, rơi tay cảnh vệ.

 

“Ồn ào.”

 

Diệp Sở khẽ quát, một cước đạp nát khí hải của đối phương, phế bỏ tu vi của .

 

“Ngoan ngoãn thành thật một chút, nếu sẽ khiến sống bằng chết.”

 

Tu vi phế, Lạc Thiên Tuyệt tuyệt vọng, lớn một cách phóng túng, “Ha ha ha, thật ngờ, Lạc Thiên Tuyệt tung hoành cả đời, cuối cùng một tiểu bối hạ gục.”

 

Hắn nhe răng dữ tợn, “Thằng ranh, Bảng Đen sẽ phái đến g.i.ế.c mày thôi, tao chờ mày ở đó.”

 

Hắn xong liền định c.ắ.n lưỡi tự sát, nhưng Diệp Sở dùng châm bạc phong bế động tác.

 

“Muốn chết, hỏi ý ?”

 

Lạc Thiên Tuyệt mắt đỏ ngầu như lồi , trừng trừng Diệp Sở, nhưng còn cách nào.

 

Rất nhanh, Chu Bỉnh Thiên liền dẫn đến.

 

Nhìn thấy đàn ông phế giống hệt Lạc Thiên Tuyệt lệnh truy nã, ông chút khó tin.

 

“Diệp đại sư, thật sự là Lạc Thiên Tuyệt ?” Ông vẫn còn khó tin.

 

Diệp Sở gật đầu, “Chính xác thể giả mạo.”

 

Được xác nhận, Chu Bỉnh Thiên đầy vẻ kích động, đồng thời trong lòng vô cùng chấn động.

 

Ông từng , thực lực của Lạc Thiên Tuyệt đạt đến nửa bước Hóa Kình, ngay cả Hộ Long Vệ cũng đối thủ, Diệp Sở bắt giữ.

 

Điều đó nghĩa là, thực lực của đối phương ít nhất cũng là nửa bước Hóa Kình, thậm chí thể còn mạnh hơn.

 

Chu Bỉnh Thiên trong lòng thầm may mắn, may mắn là mối quan hệ tồi với đối phương.

 

“Diệp đại sư, cảm ơn ngài tay loại bỏ tai họa .” Chu Bỉnh Thiên một cách chân thành, “ mặt thể dân Giang Đô cảm ơn ngài.”

 

Ông cúi chào Diệp Sở thật sâu.

 

Diệp Sở vội vàng đỡ ông dậy, “Chu thống lĩnh, chỉ là chuyện nhỏ, cần .”

 

“Không, đây là một công lớn.” Chu Bỉnh Thiên vẻ mặt nghiêm túc, “Diệp đại sư, ngày mai ngài đến sở cảnh vệ, nhất định trao cho ngài huân chương hùng.”

 

Diệp Sở xua tay, “Không cần , thích phô trương.”

 

Anh thích đến cũng xúm xem.

 

Chu Bỉnh Thiên thấy cũng tiện thêm, đành : “Được, đều lời Diệp đại sư, ân ghi nhớ, nếu bất cứ yêu cầu gì, Diệp đại sư cứ việc mở lời.”

 

“Được.”

 

Diệp Sở khẽ gật đầu, đó chào tạm biệt, “ còn việc, xin phép một bước.”

 

Đợi rời , thuộc hạ bên cạnh mới dám mở lời, “Thống lĩnh, đó là ai? Lại thể bắt Lạc Thiên Tuyệt?”

 

“Một vị cao nhân thực sự.”

 

Chu Bỉnh Thiên vẻ mặt sùng bái, ngay đó vẫy tay, “Thu đội.”

 

Thuộc hạ hỏi: “Đội trưởng, chúng cần thông báo cho bên Hộ Long Vệ ?”

 

“Chưa vội.” Chu Bỉnh Thiên lắc đầu, mặt lộ nụ lạnh, “Đám đó là coi thường chúng , Hộ Long Vệ phái đến một nhân vật lớn, đến lúc đó chúng sẽ ngay mặt đối phương, cho mấy tên đó một ‘bất ngờ’.”

 

Thuộc hạ : “Ha ha, là một ‘kinh hãi’ thì đúng hơn.”

 

 

Diệp Sở trở về Khương gia, Hàn Mộng Quyên thấy trở về, lúc mới thở phào nhẹ nhõm.

 

“Tiểu Sở, thời gian còn sớm nữa, ngủ sớm con.” Bà vẻ mặt quan tâm.

 

“Vâng, .”

 

Diệp Sở đáp một tiếng, lên lầu phòng.

 

Khương Quân Dao vặn từ phòng tắm bước , mặc một chiếc váy ngủ lụa đỏ rực hai dây, phô bày hảo dáng thướt tha, nóng bỏng. Mái tóc ướt át xõa bờ vai trắng nõn, vòng một đầy đặn căng phồng chiếc váy ngủ, một đôi chân dài miên man ánh đèn trắng đến chói mắt.

 

Tựa như ngọc bích cực phẩm.

 

Khương Quân Dao liếc Diệp Sở một cái, trong mắt tràn đầy thất vọng.

 

Mình chỉ đối phương vài câu, thế mà giận dỗi về nhà.

 

Bản lĩnh chẳng bao nhiêu, tính khí nhỏ.

 

Càng tìm hiểu sâu, cô càng thích Diệp Sở.

 

Ngoài phẩm chất tạm , khuyết điểm thực sự quá nhiều.

 

Không nhiều với đối phương, cô xoay về phía giường, đột nhiên nhớ đến chuyện Lạc Thiên Tuyệt mà sư tỷ ban ngày , nghĩ nghĩ vẫn nhắc nhở một câu.

 

“Một ngày đừng quậy phá bên ngoài nữa, gần đây Giang Đô yên bình cho lắm, đừng chọc những kẻ nên chọc, gây thêm rắc rối cho gia đình.”

 

 

Loading...