Bá Đạo Y Vương - Chương 87: Chu Thống lĩnh, lâu rồi không gặp ---

Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:45:06
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Mẹ kiếp, dám lừa đảo tới đầu Bang Bạch Lang tao, xem lão tử lột da mày !” Quang Đầu Lý thì nổi trận lôi đình, vung bàn tay to như quạt nan về phía Ngô Thiếu Binh.

 

Đội trưởng bảo vệ lập tức tay ngăn cản. chỉ giao đấu một chiêu, Quang Đầu Lý đ.á.n.h cho thổ huyết bay ngược. Ngô Thiếu Binh biến sắc, lập tức lệnh cho các bảo vệ chặn . các bảo vệ thể là đối thủ của Quang Đầu Lý, chỉ trong chốc lát hạ gục bộ.

 

Thấy bàn tay to của Quang Đầu Lý sắp giáng xuống, Ngô Thiếu Binh kinh hãi kêu lên: “Đồ khốn nạn, là đại thiếu gia nhà họ Ngô, cha rể là Thống lĩnh Đội Cận vệ Thành phố, ông dám động thử xem!”

 

Bàn tay của Quang Đầu Lý dừng giữa trung. Tuy Bang Bạch Lang thực lực tệ, nhưng vẫn phần kiêng dè chính quyền.

 

Ngô Thiếu Binh thấy phá lên: “Đồ đầu trọc, nếu khôn hồn thì mau xin , ngoan ngoãn bồi thường , nếu chỉ cần một cuộc điện thoại là thể gọi đội cận vệ đến, khiến Bang Bạch Lang của ông trả giá đắt.”

 

Quang Đầu Lý thèm để ý, đầu Diệp Sở, thấy gật đầu, lập tức hiểu ý. Hắn nở một nụ đáng sợ với Ngô Thiếu Binh: “Thằng nhóc con, dám đe dọa Bang Bạch Lang tao, mày còn non lắm!”

 

Dứt lời, bàn tay to như quạt nan đột ngột giáng xuống. Bốp! Tiếng động vang lên giòn giã, Ngô Thiếu Binh xoay mấy vòng tại chỗ, đầu óc cuồng. Một bên má sưng đỏ nhanh chóng.

 

Diệp Dật Không trợn tròn mắt, ánh mắt tràn đầy vẻ khó tin. Chu Khả Nhi run lên bần bật, nhận dường như gây họa lớn.

 

Mãi một lúc , Ngô Thiếu Binh mới hồn, ánh mắt oán độc trừng Quang Đầu Lý: “Đồ tạp chủng, giỏi thì đợi đấy, tao gọi tới!”

 

Quang Đầu Lý khinh miệt : “Ừ, lão tử đợi, mày gọi .”

 

Ngô Thiếu Binh hai lời, nhanh chóng lấy điện thoại gọi .

 

Cùng lúc đó, tại một trung tâm thương mại, một phụ nữ khí chất xuất chúng đang dạo cùng bạn trai và gia đình , chuẩn tìm chỗ ăn cơm. Điện thoại đột nhiên reo, khi máy, bên truyền đến tiếng tủi : “Chị ơi, gây rối trong cửa hàng của em, còn đ.á.n.h nữa, chị nhất định đòi công bằng cho em!”

 

Sắc mặt phụ nữ lập tức đổi, đàn ông bên cạnh hỏi: “Có chuyện gì ?”

 

“Bên Thiếu Binh gây rối, còn đ.á.n.h nữa.”

 

Người đàn ông nhíu mày, mặt sa sầm : “Ai mà to gan như , , chúng qua xem .” Nói xong, sang đôi vợ chồng trung niên bên cạnh: “Bố, dì Dương, hai cứ dạo , bọn con chút việc cần giải quyết.”

 

Người đàn ông ai khác chính là Châu Bỉnh Thiên, Thống lĩnh Đội Cận vệ Thành phố, từng ăn cơm với Diệp Sở cách đây lâu. Người phụ nữ bên cạnh chính là mỹ phụ từng vô tình xông phòng hôm đó. Sau đó, Châu Bỉnh Thiên vẫn quên , bèn âm thầm điều tra một phen, đang độc , liền bắt đầu điên cuồng theo đuổi.

 

Châu Bỉnh Thiên liếc mỹ phụ bên cạnh, : “Cùng xem , cũng kẻ cuồng đồ nào ngông cuồng đến ?” Thực , chủ yếu đến đó để thể hiện một phen mặt mỹ phụ.

 

Châu Tử Nghĩa liếc mắt thấu tâm tư của cha , liền gật đầu: “Được, chúng cùng qua đó.”

 

Ngô Khiêm Khiêm lập tức điện thoại: “A Binh, em đợi nhé, chị và chú Châu sẽ tới ngay.”

Mèo Dịch Truyện

 

Trong cửa hàng đồ cổ, Ngô Thiếu Binh tin Thống lĩnh Đội Cận vệ Thành phố đích đến, lập tức lộ vẻ mừng rỡ điên cuồng. Cúp điện thoại, gằn với Quang Đầu Lý: “Đồ tạp chủng, chị tao sắp dẫn Thống lĩnh Đội Cận vệ Thành phố đích đến, mày đợi mà !”

 

Quang Đầu Lý nhíu mày, Thống lĩnh Đội Cận vệ Thành phố cũng là nhân vật lớn ở Giang Đô, e là dễ đối phó. Hắn để dấu vết liếc Diệp Sở, thấy vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, lập tức yên tâm.

 

Mẹ con Tôn Ngữ Nhu cũng chút lo lắng. “Anh Diệp, em... em gây rắc rối cho .” Cô gái trẻ với vẻ mặt đầy áy náy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-87-chu-thong-linh-lau-roi-khong-gap.html.]

 

“Chuyện nhỏ thôi, cần bận tâm.” Diệp Sở xua tay, cau mày với Quang Đầu Lý: “Anh ăn cơm ? Đến cả một bình thường cũng xử lý .”

 

Quang Đầu Lý rùng một cái, lập tức hung hăng Ngô Thiếu Binh. Sắc mặt Ngô Thiếu Binh đại biến, hung dữ : “Đồ tạp chủng, mày... mày đừng bừa, nếu ...”

 

Bốp! Lời tiếng tát cắt ngang, đó là những tiếng tát liên tiếp. Chẳng mấy chốc, Ngô Thiếu Binh đ.á.n.h cho mặt sưng như đầu heo.

 

Diệp Dật Không thấy mà kinh hồn bạt vía, dám hé răng nửa lời, sợ chọc một trận đòn hiểm. Có câu , thông minh chịu thiệt mắt, đợi Đội Cận vệ đến tính.

 

“Thôi , đừng đ.á.n.h chết.” Diệp Sở xua tay, Quang Đầu Lý mới dừng . Giờ phút , Ngô Thiếu Binh miệng đầy m.á.u tươi, má sưng đỏ tấy, bộ dạng vô cùng thê thảm. Ánh mắt oán độc trừng Quang Đầu Lý, mở miệng nhưng vì thương quá nặng, mãi thốt lời nào.

 

“Khạc! Mẹ nó, yếu xìu chịu đánh.” Quang Đầu Lý nhổ một bãi nước bọt, vứt Ngô Thiếu Binh xuống đất như vứt rác. Sau đó sang Diệp Dật Không và Chu Khả Nhi: “Đại nhân, hai xử lý thế nào?”

 

Cả hai sợ đến tái mặt, Diệp Dật Không lập tức chơi bài tình cảm: “Diệp Sở, chúng em họ, là một nhà, ... thể bừa.”

 

Diệp Sở lạnh, bây giờ mới một nhà ?

 

Ngay lúc , một nhóm cận vệ thành phố cầm súng, khí thế hùng hổ xông . Theo , một giọng uy nghiêm vang lên: “Kẻ nào dám cả gan công khai gây rối trong cửa hàng của khác?”

 

Mọi tìm theo tiếng , chỉ thấy vài bóng đang sải bước đến xa. Người dẫn đầu chính là Châu Bỉnh Thiên.

 

Diệp Dật Không, kẻ ban nãy còn rụt rè sợ sệt, lập tức đổi sắc mặt, chỉ Diệp Sở mắng: “Đồ vô dụng, mày xong , ai cứu mày !”

 

Diệp Sở nhếch môi châm chọc: “Có thời gian lo cho , nên lo cho bản thì hơn.”

 

Sắc mặt Diệp Dật Không biến đổi: “Đồ vô dụng, mặt đội cận vệ thành phố, lẽ nào mày còn tay?”

 

Xoẹt! Bóng dáng Diệp Sở đột nhiên biến mất, khi xuất hiện trở , mặt Diệp Dật Không. Trong khi sắc mặt đối phương đại biến, nhanh chóng tung hai cú đá. Diệp Dật Không 'phịch' một tiếng quỳ xuống, miệng phát tiếng kêu t.h.ả.m thiết.

 

“To gan!” Một đám cận vệ nổi trận lôi đình, đồng loạt giơ s.ú.n.g chĩa Diệp Sở. “Anh Diệp.” Trái tim Tôn Ngữ Nhu lập tức thắt .

 

Ngay lúc , Châu Bỉnh Thiên và vài bước . Cảnh tượng , mấy họ đều tận mắt chứng kiến. Châu Bỉnh Thiên nổi giận: “To gan thật, mặt Thống lĩnh mà còn dám động thủ!”

 

Vì Diệp Sở đang lưng với , Châu Bỉnh Thiên nhận ngay lập tức. Ngô Khiêm Khiêm phát hiện Ngô Thiếu Binh đ.á.n.h cho sưng như đầu heo bên cạnh, vội vàng chạy tới. “A Binh, em chứ, đừng dọa chị.”

 

Ngô Thiếu Binh giọng yếu ớt: “Chị ơi, em... em cái... cái đồ tạp chủng đó chết!”

 

Ngô Khiêm Khiêm mắt đỏ hoe trừng Diệp Sở: “Em yên tâm, chị tuyệt đối sẽ tha cho kẻ hại em.” Nói xong, cô nhanh chóng dậy với Châu Bỉnh Thiên: “Hu hu, chú Châu, xin chú hãy đòi công bằng cho A Binh.”

 

“Yên tâm, hôm nay nhất định sẽ đòi công bằng cho em trai cháu.” Châu Bỉnh Thiên trầm giọng , đó vung tay: “Lên , bắt lấy tên cuồng đồ !”

 

Ngay lúc , Diệp Sở chậm rãi xoay , mỉm nhạt nhòa với Châu Bỉnh Thiên: “Châu thống lĩnh, lâu gặp.”

 

 

Loading...