Bá Đạo Y Vương - Chương 66: Anh lấy tư cách gì mà nói tôi? ---
Cập nhật lúc: 2025-09-30 09:51:35
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Sở ban đầu định ăn xong mới đưa Tôn Ngữ Nhu về, nhưng vì Tôn Tú Anh gọi điện nên cũng tiện chần chừ thêm. Hai bắt một chiếc taxi thẳng đến tiệm mì của nhà Tôn Ngữ Nhu.
…
Ở một diễn biến khác, Tôn Tú Anh cúp điện thoại, thở dài : “Con bé đúng là bớt lo chút nào.”
“Không , nhất định rõ ràng với nó, tránh xa cái tên họ Diệp một chút.”
Diệp Sở kết hôn, bà cô con gái dày công vun đắp tiểu tam cho khác.
Đang lúc bà suy nghĩ, một chiếc BMW từ xa chạy tới.
Chiếc xe dừng tiệm mì, từ trong xe bước xuống mấy tên du côn xăm trổ rồng hổ.
Kẻ cầm đầu là một gã đàn ông gầy gò, đầu đinh, đeo kính.
Sắc mặt Tôn Tú Anh lập tức đổi.
“Mang đồ xuống.”
Gã kính cận lệnh, hì hì bước tới: “Bà chủ, đề nghị của bà suy nghĩ thế nào ?”
Sắc mặt Tôn Tú Anh tái mét, cố gượng : “Đại ca, con gái bạn trai .”
Từ khi cái tên Quân ca gì đó biến mất , lâu xuất hiện tên .
Giang hồ gọi là Kính Cận ca.
Đối phương vô tình thấy Tôn Ngữ Nhu, liền trực tiếp tìm đến tận cửa, Tôn Ngữ Nhu bạn gái .
Tôn Tú Anh vội vàng sắp xếp cho Tôn Ngữ Nhu xem mắt, ngoài việc thoát khỏi Diệp Sở, cũng là để đối phó với tên .
“Bà chủ, chuyện còn đơn giản , bảo con gái bà chia tay là chứ gì.” Một tên đàn em trêu chọc, “Bạn trai gì chứ, thể sánh bằng Kính Cận ca nhà .”
“Bà xem, đây là quà gặp mặt Kính Cận ca nhà tặng, tổng cộng giá trị mười mấy vạn đấy.” Hắn chỉ một đống đồ, vẻ mặt tự hào.
“Thay khác, ai mà chịu chi như , con gái bà theo Kính Cận ca tuyệt đối lỗ .”
Nhìn thấy mấy tên liên tục khuân đồ tiệm, mắt Tôn Tú Anh giật liên hồi, ngăn cản nhưng dám, chỉ thể gượng .
“… nhưng Ngữ Nhu thực sự bạn trai , đại ca hãy giơ cao đ.á.n.h khẽ, bỏ qua cho chúng .”
“Bà chủ, bà điều thế, Kính Cận ca trúng con gái bà là vinh hạnh của nó, dám từ chối nữa thì đừng trách bọn khách khí.”
Một tên đàn em tính khí chút nóng nảy lẩm bẩm c.h.ử.i rủa, bọn chúng hành sự bao giờ mà dịu dàng như .
Khó khăn lắm mới dịu dàng một , đối phương còn điều.
“A Cẩu, im miệng, đây là vợ tương lai của tao đấy, mày chuyện lịch sự chút.” Gã kính cận nhẹ giọng quát.
Tên đàn em tên A Cẩu lập tức im bặt.
Động tĩnh ở đây nhanh chóng thu hút sự chú ý của những ở các cửa hàng xung quanh.
Sau khi cuộc trò chuyện của mấy tên đó, ai nấy đều âm thầm lắc đầu.
Đôi khi nuôi con gái quá xinh cũng , cứ dòm ngó.
Gã kính cận quát xong đàn em, Tôn Tú Anh híp mắt : “Mẹ vợ, bà xem tặng quà , con gái bà , mau gọi đây chuyện với , quen một chút, tìm ngày lành tháng mà đám cưới luôn.”
Tôn Tú Anh đỏ bừng mặt vì hổ, trong mắt hiện lên vẻ tủi nhục xen lẫn tức giận.
“Con gái bạn trai , các mau cút , nếu … nếu sẽ báo cảnh sát đấy.”
Sắc mặt gã kính cận sa sầm xuống, “Mẹ vợ, đều là một nhà, mấy lời thì chán lắm.”
Mấy tên đàn em khí thế hừng hực vây quanh, một tên mở miệng, “ , bà chủ, bà nhận quà mà còn mấy lời thì vô vị lắm , lương tâm chứ.”
“Các , các …”
Tôn Tú Anh tức đến mức lồng n.g.ự.c phập phồng kịch liệt.
Mấy tên mặt tuy như mấy tên tóc đỏ xông đập phá đồ đạc, nhưng hành vi vô liêm sỉ cũng khiến ghét bỏ kém.
Gã kính cận lộ vẻ mất kiên nhẫn, “Bà chủ, mau gọi con gái bà đây, lát nữa còn việc, thời gian ở đây lề mề .”
“Con gái hôm nay sẽ về .” Tôn Tú Anh mặt chút cảm xúc , trong lòng chỉ mong Tôn Ngữ Nhu về muộn một chút.
“Hừ, thì mau gọi điện thoại cho nó .” Một tên đàn em hừ lạnh, “Nhanh lên, đừng giở trò.”
Tôn Tú Anh mặt trầm xuống, im lặng một lời.
Dù chết, bà cũng tuyệt đối đẩy con gái hố lửa.
“Kính Cận ca, thấy dạy cho con nhỏ một bài học.”
Mấy tên du côn vẻ mặt mất kiên nhẫn, dường như định tay.
lúc , một giọng đột ngột vang lên.
“Các dạy ai một bài học?”
Mấy tên đó theo tiếng , chỉ thấy xa hai bóng đang tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-66-anh-lay-tu-cach-gi-ma-noi-toi.html.]
là Tôn Ngữ Nhu và Diệp Sở.
“Kính Cận ca, là chị dâu đấy.”
Mấy tên đàn em mắt sáng rỡ, gã kính cận gật đầu, ánh mắt ngừng đ.á.n.h giá Tôn Ngữ Nhu, trong mắt đầy vẻ nóng bỏng.
Tôn Ngữ Nhu nhanh chóng chạy đến mặt Tôn Tú Anh, lo lắng : “Mẹ, chứ? Mấy là ai?”
“Chị dâu, đừng sợ, chúng là nhà mà.” Một tên du côn hì hì : “Kính Cận ca trúng chị, cưới chị vợ, đến là để tặng quà gặp mặt.”
Hắn chỉ một đống đồ trong tiệm, “Thấy , đây đều là Kính Cận ca tặng đó, thế nào, đủ thành ý ?”
Không trách tự tin như , quà gặp mặt đầu tặng mười mấy vạn.
Đừng gia đình bình thường, ngay cả những gia đình trung lưu cũng dám chơi lớn như thế.
“Đừng lung tung, ai là chị dâu của mấy .” Tôn Ngữ Nhu vẻ mặt tức giận, xách đồ ném thẳng ngoài.
“Cầm đồ của các cút , chúng thèm.”
Hành động lập tức chọc giận mấy tên du côn.
“Con ranh con, tao thấy mày uống rượu mời uống rượu phạt.” Một tên du côn trợn mắt, vẻ mặt hung tợn.
kịp tay, một bàn tay lớn túm lấy cổ áo.
“Thằng nhóc, mày là cái thá gì, buông tay .” Tên du côn giận dữ lôi đình.
Diệp Sở vung tay, tên du côn trực tiếp ném văng ngoài, ngã sấp mặt xuống đường xa xa.
“Thằng nhóc, mày c.h.ế.t chắc .”
Mấy tên du côn còn đều nổi giận, khí thế hừng hực vây tới Diệp Sở.
Diệp Sở tay nhanh như chớp, mấy tên du côn đều ném văng ngoài.
Cuối cùng chỉ còn gã kính cận.
Mèo Dịch Truyện
Diệp Sở sải bước về phía , sắc mặt gã kính cận u ám, “Thằng nhóc, mày là ai cần , dám xen chuyện của tao thì…”
Bốp!
Chưa hết lời, ăn một bạt tai, đầu óc hoa mắt chóng mặt.
“Tên ranh con, mày dám…”
Hắn mặt mũi vặn vẹo, vung nắm đ.ấ.m thẳng Diệp Sở. nhấc nắm đ.ấ.m lên, cổ tay tóm chặt, ngay đó là tiếng ‘khậc’ một cái.
Chưa kịp kêu thảm, mặt ăn thêm một bạt tai nữa, mấy cái răng cũng đ.á.n.h văng.
Diệp Sở một tay bóp chặt cổ , dùng sức nhẹ nhàng, nhấc bổng lên.
Gã kính cận cuối cùng cũng sợ hãi, trong mắt lộ vẻ kinh hoàng.
“Mày… mày gì? Tao… tao là của Hắc Hổ… Hắc Hổ Hội, mày dám động tao, Hắc… Hắc Hổ Hội sẽ bỏ qua cho mày .”
Diệp Sở cau mày, là cái Hắc Hổ Hội gì đây.
Thấy vẻ mặt Diệp Sở đổi, gã kính cận còn tưởng sợ , lập tức kiêu ngạo : “Hừ, sợ… sợ , còn mau buông…”
Bốp!
Chưa hết lời, ăn thêm một bạt tai nữa, má sưng đỏ nhanh chóng.
Những vây xem chỉ thôi cũng thấy đau.
Diệp Sở buông tay, gã kính cận ‘phịch’ một tiếng rơi xuống đất.
“Cút về với lão đại Hắc Hổ Hội của các ngươi, bảo an phận một chút, nếu tao ngại diệt gọn các ngươi .”
Diệp Sở lạnh lùng , đồng thời liếc đống đồ đạc la liệt đất, khinh thường bĩu môi.
“Chỉ mấy cái đồ bỏ mà cũng dám mang , đúng là hổ.”
Nói xong cũng thèm để ý đối phương, đưa mấy túi xách đang cầm tay cho Tôn Tú Anh.
“Dì ơi, đây là chút quà con mua cho dì, hy vọng dì thích.”
Tôn Tú Anh thấy nhãn hiệu túi, vội vàng xua tay, “Cái đắt tiền quá, dì thể nhận .”
Diệp Sở lắc đầu, “Dì ơi, chỉ là mấy món đồ nhỏ thôi, đắt ạ.”
Gã kính cận nhịn phản bác, “Mày cũng chỉ mua tí đồ thôi mà, dựa mà tao?”
Sức yếu đ.á.n.h thì chịu, nhưng tặng quà ít.
Hắn thể nhịn nữa, dù đó cũng là thu nhập mấy tháng của mà.
Tôn Ngữ Nhu liếc mắt khinh bỉ, “Anh gì chứ, Diệp tặng là trang sức phỉ thúy cao cấp đấy, giá trị mấy chục triệu lận.”
…