Bá Đạo Y Vương - Chương 479: Uy Lực Của Canh Kim Chi Khí ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:03:02
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ồ , hôm nay sẽ thử xem nước Đế đô sâu đến nhường nào.” Diệp Sở vung kiếm phôi thẳng về phía Vương Thư Kiệt, ánh mắt toát vẻ lạnh lẽo.
Thấy tình thế sắp bùng nổ, Diệp Anh kịp thời , “Diệp Sở, đừng xúc động, chuyện sẽ xử lý.”
Nói nàng Vương Thư Kiệt, “Bá phụ, thể nể mặt mà thả ?”
Vương Thư Kiệt nhíu mày, định mở miệng, Diệp Anh , “Bá phụ, ít khi cầu xin khác, mong giúp đỡ. Vả chuyện đều do tên tiểu tử Diệp Tiềm đó, về sẽ cảnh cáo , truyền võ kỹ ngoài.”
Diệp Khuynh Nhan khẽ liếc mắt, đây là đầu tiên thấy con gái để tâm đến một nam tử như .
“Chẳng lẽ…” Trong lòng nàng nảy sinh một ý niệm , nếu Diệp Anh suy nghĩ của mẫu , chắc chắn sẽ dở dở .
Nàng sở dĩ chủ động , là vì sư tôn, đối phương xem trọng Diệp Sở.
Không lâu đây nàng trở Đế đô, đối phương thất vọng vì Diệp Sở thể gia nhập Trảm Yêu Nhân, tỏ ý thời gian sẽ đích mời.
Tính cách của sư tôn nàng rõ, sẽ vô cớ, đối phương coi trọng Diệp Sở đến , ắt hẳn lý do.
Bởi , nàng thể Diệp Sở gặp chuyện.
Vương Thư Kiệt sững sờ, đó gật đầu, “Tiểu tử, nể mặt Tiểu Anh, sẽ truy cứu nữa.”
Diệp Sở thu kiếm phôi, khẽ gật đầu với Diệp Anh, “Đa tạ.”
Diệp Anh lời nào, rõ ràng vẫn còn bất mãn vì thái độ đó của .
“Tiểu tử, thể thả, nhưng ngươi cam kết, từ nay về dùng Cầm Long Thủ nữa, và cũng truyền ngoài.” Vương Thư Kiệt lạnh lùng , “Nếu để phát hiện ngươi truyền ngoài hoặc tùy tiện sử dụng, cho dù đuổi đến chân trời góc biển, Vương gia cũng sẽ bỏ qua cho ngươi.”
Diệp Sở thản nhiên , “Yên tâm, chỉ là Cầm Long Thủ thôi, còn chẳng thèm để mắt tới.”
“Hừ, thật là khẩu khí lớn.”
Vương Thư Kiệt hừ lạnh một tiếng, lệnh cho quản gia bên cạnh, “Đi mang ngoài.”
Quản gia lập tức , nhanh liền dẫn hai nữ nhân .
“A Sở.” Nhìn thấy Diệp Sở, Hàn Mộng Quyên vẻ mặt vui mừng.
Chung San mừng hổ thẹn, “Trang chủ, xin , đều là của …”
Tiếp đó, nàng thành thật kể chuyện vì tu luyện Cầm Long Thủ.
“Vô phương.”
Diệp Sở xua tay, hỏi hai nữ nhân, “Thi Nguyệt và Triết Nhã ?”
Hai nữ nhân lắc đầu, tỏ ý .
Diệp Sở sắc mặt trầm xuống, lập tức Vương Thư Kiệt, “Hai còn ?”
Vương Thư Kiệt lắc đầu, “Không , mang về lâu thì mất tích .”
“Mất tích?” Diệp Sở lạnh, “Ta thấy là ngươi thả thì .”
Vương Thư Kiệt ngữ khí ngạo mạn, “Tiểu tử, thả hai , cần thiết giữ hai nữa, mất tích, ngươi tự mà tìm, đừng ở đây chướng mắt, nếu còn lằng nhằng cẩn thận đổi chủ ý.”
Diệp Sở đến cực điểm vì giận dữ, “Nói như là ngươi thật sự giao .”
Trong mắt Vương Thư Kiệt lóe lên vẻ tức giận, nếu nể mặt Diệp Anh, lười giải thích nhiều như .
“Bá phụ, rốt cuộc là chuyện gì ?” Diệp Anh nghi ngờ hỏi.
Vương Thư Kiệt cũng giấu giếm, kể đại khái chuyện.
Đôi mắt của Diệp Anh khẽ ngưng , thể thần quỷ đưa từ Vương gia , e rằng cả Đế đô cũng chẳng mấy ai .
Đừng Diệp Sở, ngay cả nàng cũng chút tin.
“Tiểu tử, chuyện là như đó, hai nữ nhân cũng , mau chóng rời , đừng ở đây chướng mắt.” Vương Thư Kiệt kiên nhẫn xua tay, trong lời hề đặt Diệp Sở mắt.
“Ta , ngươi nếu thả , hôm nay sẽ phá Vương gia.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-479-uy-luc-cua-canh-kim-chi-khi.html.]
Diệp Sở xong, đột nhiên tay.
Một đạo kiếm quang c.h.é.m , chia cổng lớn Vương gia thành hai nửa.
“Hỗn xược, ngươi tìm chết.”
Vương Thư Kiệt giận dữ bùng nổ, giơ tay vỗ tới Diệp Sở.
Đã bao năm ai dám càn ở Vương gia, hôm nay nếu cho Diệp Sở một bài học, Vương gia cũng chẳng còn mặt mũi nào ở Đế đô nữa.
Diệp Sở hề sợ hãi, lấy Càn Khôn Hồ chuẩn từ , một tiếng “bo” vang lên, nắp hồ lô bật mở, tinh thần lực dò trong hồ lô câu động Canh Kim Chi Khí bên trong.
Không đợi Vương Thư Kiệt kịp phản ứng, một luồng Canh Kim Chi Khí liền quét , xuất hiện, một cỗ khí tức sắc bén từng tràn ngập.
Vương Thư Kiệt nhận , định thu tay , nhưng Canh Kim Chi Khí nhanh như chớp, "xuy la" một tiếng chặt đứt cánh tay , uy thế giảm mà bay thẳng về phía xa.
Khoảnh khắc tiếp theo, Vương gia trang viên xuất hiện một vết nứt khổng lồ, phá hủy cả tòa trang viên đến mức còn hình thù gì.
“A… Tiểu tạp chủng, … băm vằm ngươi vạn đoạn.” Vương Thư Kiệt vẻ mặt kinh hãi xen lẫn tức giận.
Mấy mặt đều kinh ngạc, nhao nhao về phía hồ lô trong tay Diệp Sở.
Diệp Sở lắc lắc cái đầu đau nhức vô cùng, cũng kinh ngạc uy lực của Canh Kim Chi Khí.
Kể từ dùng Chu Tước Thần Hỏa thiêu c.h.ế.t hai tên sát thủ, liền khai sáng.
Có lẽ chiến đấu cần cứ mãi trông cậy Oán Long Khí, nếu gặp địch mạnh, cũng thể thử dùng các lá bài tẩy khác.
Mèo Dịch Truyện
Chẳng hạn như Chu Tước Thần Hỏa và Canh Kim Chi Khí.
Tuy cả hai cũng hệ nguy hiểm nhất định, nhưng so với Oán Long Khí thì vẫn hơn nhiều, dù thì nếu cẩn thận, kẻ sẽ chiếm đoạt tâm trí mà mất kiểm soát .
Suốt chặng đường , đều nghiên cứu thế nào để lợi dụng cả hai để g.i.ế.c địch, giờ phút coi như là một thử nghiệm.
Không ngờ hiệu quả cũng tệ.
Diệp Sở tay cầm Càn Khôn Hồ Lô, ánh mắt bình tĩnh, “Đừng lời thừa thãi, bản lĩnh thì tay .”
“Ngươi…”
Vương Thư Kiệt giận đến cực điểm, khi chịu thiệt đó, giờ phút thật sự dám mạo hiểm tay.
“Tiểu tạp chủng, , lắm, thật đấy, hôm nay nếu để ngươi bình an rời , sẽ mang họ Vương.”
Hắn lớn vì giận dữ, lệnh cho quản gia bên cạnh, “Gọi cho , cho tiểu tạp chủng sống bằng chết.”
Quản gia lập tức .
Rất nhanh, mấy chục võ giả liền từ trong trang viên xông , trong đó thiếu cường giả Võ Vương.
Họ nhanh chóng bao vây Diệp Sở, ánh mắt toát vẻ lạnh lùng.
Diệp Anh chút bất đắc dĩ, diễn biến của sự việc vượt quá dự liệu của nàng.
Lúc ngay cả nàng cũng tiện ngăn cản nữa.
Diệp Khuynh Nhan nhỏ giọng cảnh cáo, “Nha đầu, tiểu tử quá mức ngông cuồng, còn việc bốc đồng, cho dù thoát kiếp nạn hôm nay, cũng xa , con đừng nhúng tay vũng nước đục nữa.”
Nàng bảo bối nữ nhi của quá gần với loại như Diệp Sở, càng vì đối phương mà kết oán với nhà đẻ của Thư Vũ.
Trong lúc chuyện, nàng liếc Hàn Mộng Quyên, luôn cảm thấy dường như từng quen đối phương.
Diệp Anh khẽ nhíu mày, đó bất đắc dĩ lắc đầu.
Với thiên phú của Diệp Sở, nếu trưởng thành nhất định sẽ trở thành một phương cự phách, nếu hôm nay bỏ mạng ở đây thì thật đáng tiếc.
Hàn Mộng Quyên và Chung San sắc mặt căng thẳng, nhận sự tình , ngay cả Chu Huyên cũng sắc mặt ngưng trọng, chuyện trở nên nghiêm trọng.
“Tiểu tạp chủng, đây đúng là coi thường ngươi. Bị ngươi đ.á.n.h lén thành công.”
Vương Thư Kiệt sắc mặt vặn vẹo chằm chằm Diệp Sở, khóe môi nhếch lên một nụ dữ tợn, “Có câu tục ngữ là lễ thượng vãng lai, nếu ngươi thích đ.á.n.h lén, lấy đông h.i.ế.p ít cũng quá đáng chứ?”