Bá Đạo Y Vương - Chương 428: --- Cút Xéo Đi!

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:18:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhìn những món đồ trong tay, Khương Quân Dao chút ngẩn , chẳng là quá nhiều ? Sau khi hồn, nàng cúi cảm tạ, “Đa tạ tiền bối.”

 

Diệp Sở khẽ , “Ngươi thể hiện , bổn tọa coi trọng ngươi.”

 

Khương Quân Dao trở về đội ngũ Nga Mi, nhao nhao chúc mừng. Hồng Liên liếc phần thưởng Khương Quân Dao nhận , khóe môi bất giác khẽ nhếch lên, , “Quân Dao, ngươi thể hiện .”

 

Khương Quân Dao ngọt ngào, đem một thanh bảo kiếm trong đó đưa cho Chu Thanh Thanh, “Sư tỷ, thanh kiếm tặng ngươi.”

 

Chu Thanh Thanh vội vàng nhận lấy, “Sư , đa tạ ngươi.” Nàng hớn hở, nỡ rời tay vuốt ve trường kiếm, các tử Nga Mi khác thấy đều vô cùng ngưỡng mộ.

 

Sau đó, chúng nhân Khương gia nhao nhao tiến lên khiêu chiến, kết quả vẫn như cũ, bộ đều bại trận. Diệp Sở chỉ ban thưởng cho Khương Quân Hồng, mỗi một thanh trường kiếm.

 

Rồi đó, Cơ gia tiến lên khiêu chiến, giống như Khương gia, bộ đều bại trận. Diệp Sở chỉ ban cho Cơ Đức một vài phần thưởng, nhưng đối phương dường như hài lòng với phần thưởng, chắp tay với Diệp Sở, “Tiền bối, liệu thể đổi cho một phần thưởng khác ?”

 

Chúng nhân Cơ gia sắc mặt khẽ đổi, Cơ Hạo Minh khẽ mắng, “Cái đồ hỗn trướng , còn dám kén cá chọn canh.”

 

Sắc mặt những khác cũng đẽ gì, đặc biệt là đám thanh niên. Bọn họ vô cùng khát khao phần thưởng, Cơ Đức thì , phần thưởng còn đổi.

 

Diệp Sở nhướng mày, “Sao, ngươi thích ư?”

 

Cơ Đức thành thật gật đầu, “Ta cũng thích thần kiếm, thể ban cho một thanh .”

 

Diệp Sở lắc đầu, “Không còn.”

 

“Không, vẫn còn.” Cơ Đức lắc đầu, chỉ t.h.i t.h.ể Mã Lương một bên, “Tên trong tay còn một thanh.”

 

Diệp Sở nhíu mày, kiểm tra túi trữ vật của Mã Lương, quả nhiên phát hiện bên trong một thanh trường kiếm.

 

“Quả thật một thanh.”

 

Cơ Đức sắc mặt vui mừng, “Phải , tiền bối, xin hãy thành .”

 

Diệp Sở nhướng mày, “Vì thành cho ngươi, với ngươi quen.” Y hiện tại đang đóng vai cao nhân, há thể đổi là đổi?

 

Cơ Đức “phịch” một tiếng quỳ xuống, một tay ôm chặt lấy chân Diệp Sở, tình thật ý thiết : “Tiền bối, hãy thương hại , đổi cho một chút, đợi ngoài nhất định sẽ lập trường sinh từ cho .”

 

Chúng nhân Cơ gia khóe miệng co giật, chỉ cảm thấy thể diện Cơ gia đều ném sạch.

 

Diệp Sở khóe miệng cũng co giật, tuy Cơ Đức vô sỉ, nhưng vẫn ngờ thể vô sỉ đến mức .

 

Thấy Diệp Sở nửa ngày lời nào, Cơ Đức nhớ tới cảnh tượng lúc , c.ắ.n răng, lập tức ngượng ngùng : “Ca ca bụng, hãy đổi cho một chút mà.”

 

Diệp Sở da đầu tê dại, lạnh lẽo đối phương, lấy trường kiếm ném , “Cút cút cút.”

 

Cơ Đức vội vàng nhận lấy, cảm kích Diệp Sở, “Đa tạ tiền bối, đa tạ tiền bối.” Nói xong dậy, ôm trường kiếm nỡ rời tay mà chạy .

 

Mèo Dịch Truyện

Mọi thấy đều trợn mắt há hốc mồm. Chuyện cũng ? Một tiếng “ca ca bụng”, thể thêm một thanh thần kiếm?

 

Chúng nhân khỏi nghi ngờ, Diệp Sở sở thích đặc biệt gì ?

 

Những thách đấu phía trong lòng vô cùng hối hận, sớm như , cũng nên vứt bỏ thể diện mà gọi thử mấy tiếng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-428-cut-xeo-di.html.]

Diệp Sở đến tự nhiên, thầm trừng mắt Cơ Đức một cái, tiếp tục : “Còn ai khiêu chiến nữa ?”

 

Diệp Tiềm sải bước tiến lên, “Ta tới.”

 

Nhìn thiếu niên quen thuộc mắt, khóe môi Diệp Sở khẽ nhếch lên.

 

“Đến đây.” Y ngoắc ngoắc ngón tay, đầy vẻ khiêu khích.

 

Diệp Tiềm giận dữ, vung song quyền liền đ.ấ.m tới. Diệp Sở thu trường kiếm , cũng dùng quyền đầu nghênh đón.

 

“Ầm ầm ầm!” Trong chớp mắt, hai giao thủ mấy chiêu, Diệp Tiềm đ.á.n.h đến liên tục lùi về , khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn.

 

Hắn dám lơ là, lập tức thi triển Kim Cương Quyền đối địch, quyền ấn màu vàng phá , thẳng tắp lao về phía Diệp Sở.

 

Diệp Sở thầm thi triển Hình Ý Quyền nghênh đón, mười mấy chiêu , Diệp Tiềm nữa lảo đảo lùi về .

 

Thấy , chỉ thể thi triển Nhân Hoàng Quyền.

 

Một luồng uy áp càn quét, tóc y gió mà bay, con ngươi trong khoảnh khắc trở nên uy nghiêm túc mục, khắp phát một luồng khí tức tôn quý bá đạo. Diệp Tiềm của giờ khắc , chỉ khí chất, tựa như một thiếu niên Thiên tử đích giáng trần.

 

Diệp Sở giật , đây là chiêu thức gì? Uy thế kinh khủng đến ?

 

“Nhân Hoàng Quyền.” Diệp Tiềm quát lớn một tiếng, vung quyền đầu g.i.ế.c về phía Diệp Sở. Diệp Sở dám lơ là, bộ chân khí trong cơ thể đều hội tụ quyền đầu, đó vung quyền nghênh đón.

 

“Ầm” một tiếng, sóng khí cuồng bạo như sóng biển càn quét. Hai đạo ảnh bay ngược ngoài, nặng nề đập xuống đất.

 

Chúng nhân thầm giật , Diệp Tiềm thể đ.á.n.h lui khôi mắt, thật sự đáng sợ đến mức .

 

cũng , Diệp Sở chỉ đơn thuần là vung quyền, hề vận dụng bất kỳ chiêu thức nào. Hơn nữa cũng dùng kiếm, nếu kết quả nhất định như .

 

Diệp Sở “ầm” một tiếng đập xuống đất, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, trong lòng vô cùng kinh ngạc. Chiêu mạnh mẽ đến .

 

Phải rằng, y lúc đột phá đến Chân Ý cảnh, cho dù áp chế cảnh giới xuống cùng cảnh giới với đối phương. về lĩnh ngộ võ đạo, cùng kinh nghiệm chiến đấu, đều đối phương thể sánh bằng. , vẫn là lưỡng bại câu thương.

 

Ánh mắt y mặt nạ chút nóng rực, nếu thể quyền pháp của đối phương, chẳng sẽ tăng cường chiến lực nhiều ?

 

Diệp Tiềm áp chế khí huyết cuồn cuộn trong cơ thể, bò dậy chắp quyền với Diệp Sở, “Thực lực tiền bối kinh , vãn bối cam bái hạ phong.”

 

Nói xong, xoay chuẩn rời , nhưng Diệp Sở gọi .

 

“Chờ .” Diệp Tiềm xoay , trong mắt xẹt qua một tia vui mừng, đối phương lẽ nào ban thưởng cho ? Giả vờ nghi hoặc hỏi: “Tiền bối còn việc gì ?”

 

Diệp Sở ho khan một tiếng, “Thiếu niên, ngươi phần thưởng ?”

 

Diệp Tiềm gật đầu, “Vãn bối tự nhiên , chỉ là tiền bối bằng lòng ban cho ?”

 

“Ban cho ngươi cũng .” Diệp Sở nhàn nhạt : “Ngươi thậm chí còn thể tự lựa chọn phần thưởng gì, chỉ là ngươi dùng vật để đổi.”

 

Diệp Tiềm nhíu mày, “Không tiền bối gì?”

 

Diệp Sở : “Ta thấy quyền pháp ngươi thi triển tệ, mượn xem một chút, tiểu bằng lòng thành ?”

 

 

Loading...