Bá Đạo Y Vương - Chương 417: Tự tin Diệp Tiềm ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:18:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy Khương Quân Dao thái độ kiên quyết, Hồng Liên thêm, chuyển sang hỏi tình hình hiện trường. Vài nhanh chóng kể tình hình.
Cùng lúc đó, Chân nhân Tứ Hải cũng thông báo tình hình hiện trường cho các thế lực.
“Thưa quý vị, tóm , tiến cánh cổng , cần tập hợp đủ chín tấm Thục Sơn Lệnh. Chư vị nếu ai đang giữ Thục Sơn Lệnh, xin hãy lấy .”
Các thế lực cũng chần chừ, nhao nhao lấy Thục Sơn Lệnh trong tay. Chẳng mấy chốc, chín tấm Thục Sơn Lệnh đều cắm các lỗ, chín lỗ nhỏ bùng phát một trận ánh sáng rực rỡ, ngay đó truyền tiếng kẽo kẹt, Cổng Đồng Xanh từ từ mở .
Mọi đều lộ vẻ mong chờ, Thục Sơn đặt điều kiện cửa phức tạp đến , hẳn là bên trong chứa đựng thứ gì đó quan trọng.
Vài phút , Cổng Đồng Xanh mở rộng, lộ một vòng xoáy đang chầm chậm xoay chuyển, bên trong truyền những d.a.o động gian mạnh mẽ.
Các thế lực lượt tiến , một trận mất trọng lực, họ đến đại điện mà Diệp Sở từng đặt chân đến đó. Thoáng thấy Cửa Đá Bạch Ngọc và án kỷ ở trung tâm, cùng với Khôi Hắc Kim phục hồi như cũ.
Nhận thấy chiếc hộp án kỷ, ánh mắt chợt nóng lên, tranh xông về phía , nhưng Khôi Hắc Kim sống đ.á.n.h bay. Sau nhiều liên tục xông lên đều thất bại, mới từ bỏ, và phát hiện rằng chỉ cần gần Khôi Hắc Kim, nó sẽ tay.
Ngay đó, chú ý thấy án kỷ khắc chữ.
“Ở đây chữ, ai nhận cổ văn, hãy đến xem đó ghi chép điều gì?”
Trong đội ngũ Hộ Long Vệ, một lão giả tóc bạc đeo kính bước tới, “Để lão hủ xem.” Chu Huyên cùng những khác cũng vội vã theo .
Lão giả tóc bạc dừng cách vài trượng, cẩn thận chăm chú những dòng chữ án kỷ. Các thế lực còn thì một bên quan sát.
Sau một hồi lâu, lão giả mới thu hồi tầm mắt, Chu Huyên lập tức hỏi, “Văn lão, manh mối nào ?”
Lão giả gật đầu, giải thích với , “Chư vị, đây là khảo nghiệm truyền thừa mà Thục Sơn đặc biệt thiết lập cho những đến .”
“Trong chiếc hộp chứa đựng truyền thừa kiếm kỹ, nó đơn giản, chỉ cần đ.á.n.h bại Khôi Hắc Kim .”
Mọi mừng rỡ, kiếm kỹ mà Thục Sơn để tuyệt đối tầm thường, nếu thể , chắc chắn sẽ tăng cường đáng kể sức chiến đấu. cũng hiểu, “Lão , thấy thực lực của khôi lúc mạnh lúc yếu, rốt cuộc là ?”
Lão giả tiếp tục giải thích, “Con khôi sẽ giữ cảnh giới sức mạnh tương đương với khiêu chiến. Trước đó quá nhiều tay, nên mới thành như .”
Mọi chợt hiểu , liền hăm hở thử sức, đều xông lên khiêu chiến, sợ rằng chậm trễ thì kiếm kỹ sẽ khác đoạt mất.
Tựa hồ thấu suy nghĩ của , lão giả cất lời, “Chư vị cần vội vã, truyền thừa nơi đây tồn tại vĩnh viễn, chỉ cần khiêu chiến thành công là thể nhận kiếm kỹ truyền thừa.”
Mọi mừng rỡ, chuyện như thế , liền kiềm chế tâm tư, ánh mắt về phía những khác.
Vì nó vẫn luôn ở đó, nên ai là đầu tiên xông lên, ai nấy đều khác tiên phong, nhân cơ hội quan sát một phen. nhất thời, ai chịu tiến lên khiêu chiến.
“Cái lũ giảo hoạt .” Cơ Đức thầm thì trong lòng, về phía một thanh niên cao lớn, khí chất hiên ngang trong đội ngũ Cơ gia, bằng giọng điệu âm dương quái khí. “Tứ ca, là nhân vật tiếng trong thế hệ trẻ của Cơ gia , cơ hội chẳng lẽ lên biểu diễn một phen ?”
Cơ Đại Đức mỉm ôn hòa, “Lục , tại đây nhiều tiền bối như , là hậu bối thể vội vàng, nếu chỉ khiến chê mà thôi.”
Mèo Dịch Truyện
Khạc! Thật là giả vờ... Cơ Đức trong lòng khinh bỉ, bề ngoài gật đầu phụ họa, “Tứ ca lý, là tiểu mộng lãng .”
Trong đội ngũ Hộ Long Vệ, Diệp Tiềm thấy mãi ai khiêu chiến, liền bước , “Nếu chư vị nhường, xin đ.á.n.h trận đầu.”
Mọi đều nghiêng, thấy chuyện còn non nớt như , đều vô cùng kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-417-tu-tin-diep-tiem.html.]
“Thằng nhóc đó là ai? Nhìn qua còn là học sinh, mà cũng đến nơi ?” Có hiếu kỳ. “Đi cùng Hộ Long Vệ, chắc hẳn phận tầm thường.” Có suy đoán.
Chu Huyên khẽ nhắc nhở, “Cẩn thận một chút.”
Diệp Tiềm nhe răng , “Yên tâm , Huyên tỷ, thử thách đối với chỉ là chuyện nhỏ.”
Chu Linh Nhi thầm đảo mắt, “Thằng nhóc thối, đừng khoác sớm quá, cẩn thận lát nữa thất bại t.h.ả.m hại.”
Diệp Tiềm sải bước tiến lên, đồng thời phóng thích khí tức của .
“Cương Khí cảnh!”
Lập tức kinh hô, trong mắt lộ vẻ thể tin . Diệp Tiềm qua chỉ mười sáu, mười bảy tuổi, mà là Cương Khí cảnh, đây là tốc độ tu luyện gì chứ? Quả thực khiến khiếp sợ.
Có sang hai chị em Chu Huyên, thầm suy đoán, “Ta nhớ hai tỷ hình như là Chu gia, chẳng lẽ thằng nhóc đó cũng là Chu gia?” Có thầm thì, nhưng cảm thấy đúng, vài vị thiên kiêu của Chu gia đều đến, hình như vị ở mắt.
“Lão Khương, quen thằng nhóc đó ?” Khương Quân Hồng khẽ hỏi Cơ Đức. Cơ Đức lắc đầu, chằm chằm Diệp Tiềm vài , chợt : “Lão Khương, thấy , thằng nhóc đó hình như vài phần giống Diệp ?”
“Có ?” Khương Quân Hồng kinh ngạc, khi kỹ phát hiện giữa hai quả thật chút tương đồng ở khóe mắt khóe mày, trong lòng khỏi ngạc nhiên. Chẳng lẽ hai quan hệ gì?
Trong sân, Diệp Tiềm giao đấu với Khôi Hắc Kim, kình khí ngừng cuộn trào.
“Mạnh quá!”
Mọi kinh ngạc phát hiện, thực lực của Diệp Tiềm vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa võ kỹ mà y thi triển cũng cực kỳ kinh .
“Kia dường như là Kim Cương Quyền của Phật môn, tiểu rốt cuộc là ai mà thủ đoạn Phật môn cao thâm như ?” Khi Diệp Tiềm ngừng thi triển chiêu thức, càng thêm kinh ngạc, đặc biệt là khi thấy Kim Cương Quyền. Kim Cương Quyền, chính là thủ đoạn cao thâm truyền ngoài của Phật môn.
Cuối cùng, hơn trăm hiệp giao đấu, Diệp Tiềm cuối cùng cũng đ.á.n.h bại Khôi Hắc Kim.
“Thằng nhóc càng ngày càng mạnh, e là một ngày nào đó thật sự thể đuổi kịp Diệp Sở.” Chu Huyên thầm gật đầu, đó nghĩ đến Diệp Sở, khẽ lẩm bẩm, “Cũng tên nhóc thối đó chạy ?”
Ngay đó lâu, khi Hộ Long Vệ tin tức về Thục Sơn, lập tức phái , nàng cũng cùng. Trong thời gian đó, nàng liên lạc với Diệp Sở, định gọi y cùng , nhưng gọi mãi ai đáp lời. Nàng rằng, vì chuyện , Diệp Sở trong lòng chút khúc mắc, dây dưa với nàng nữa.
Sau khi đ.á.n.h bại Khôi Hắc Kim, Diệp Tiềm đến án kỷ, mở chiếc hộp ngọc bên , còn kịp rõ bên trong gì, đột nhiên một đạo bạch quang b.ắ.n , chui thẳng ấn đường của y.
Diệp Tiềm chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, đó trong đầu liền xuất hiện một luồng thông tin. Sau khi xem xét, trong mắt y lộ vẻ mừng rỡ.
Ngay lúc , Cửa Đá kẽo kẹt một tiếng mở , bên trong một vòng xoáy từ từ xoay chuyển. Diệp Tiềm tiến , lùi về bên cạnh Chu Huyên và những khác, định lát nữa sẽ cùng họ tiến .
Chu Linh Nhi tò mò hỏi: “Tiểu Tiềm tử, mau , nhận kiếm kỹ gì ?”
Diệp Tiềm mặt tối sầm, nhưng vẫn : “Là một môn Bạt Kiếm Thuật, uy lực , hề thua kém Kim Cương Quyền của .”
Chu Huyên khen ngợi, “Làm lắm, hẳn tỷ của sẽ vui mừng.”
Diệp Tiềm gật đầu, đó trong mắt lộ vẻ tự tin, “Đợi khi tu luyện thành Bạt Kiếm Thuật, nhất định thể đ.á.n.h bại Diệp Sở tên đó.”
…