Bá Đạo Y Vương - Chương 382: Mấy vị muốn đi đâu? ---
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:04:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Em câm miệng ngay!” Chu Huyên quát mắng, “Chị thấy dạo em càng ngày càng thể thống gì, xem chị chuyện với chị gái em một phen .”
Diệp Tiềm rụt cổ , vội vàng cầu xin: “Chị Huyên, đừng mà, đừng mà, em sẽ bậy nữa .”
Chu Huyên hừ một tiếng, Chu Linh Nhi: “Về Đế Đô ngay lập tức, nếu còn dám chạy loạn, đừng trách chị khách sáo.”
Mặc dù Chu Linh Nhi bất phục, nhưng cũng dám cãi chị gái, đành hậm hực rời .
Khi khỏi khách sạn, cô đầy vẻ khó hiểu: “Lạ thật, rõ ràng chúng trốn ở một nơi hẻo lánh như , chị phát hiện ?”
Diệp Tiềm cũng khó hiểu.
Để gây sự chú ý của Chu Huyên, bọn họ trốn ở nơi hẻo lánh nhất trong đại sảnh.
“Tiểu thư, đừng bận tâm nhiều nữa, chúng mau rời thôi, kẻo đại tiểu thư tức giận.” Người đàn ông trung niên thiện ý nhắc nhở.
“Hừ, thằng nhóc đó lợi .”
Chu Linh Nhi hừ một tiếng, vẻ mặt cam lòng về phía xe, Diệp Tiềm nhanh chóng theo.
Tiểu thư, xin , thực sự đối thủ của đó… Người trung niên thầm thì một câu, cũng nhanh chóng theo.
“Con ranh thối , càng ngày càng thể thống gì.”
Trong đại sảnh khách sạn, Chu Huyên lạnh mặt.
Lâm Tự Tại khuyên nhủ: “Được , , Linh Nhi còn nhỏ mà, nũng một chút cũng bình thường thôi.”
“Sắp hai mươi , còn nhỏ gì nữa.” Chu Huyên bất mãn, “Lần chịu thiệt thòi lớn như mà vẫn chịu rút kinh nghiệm, còn nghĩ cách tìm gây chuyện với thằng nhóc đó, thấy con bé sống sướng quá .”
Lâm Tự Tại khổ: “Linh Nhi từ nhỏ nuông chiều, từng chịu ủy khuất, đối xử như , nhất thời khó chấp nhận cũng là chuyện thường.”
“ nào .” Chu Huyên thở dài, “ thằng nhóc đó là một chổi, là con bé thể dây ?”
Lâm Tự Tại gật đầu đồng tình.
Giờ đây Diệp Sở đột phá Đại Tông Sư, chỉ càng cấp coi trọng hơn, ngay cả Chu gia cũng dám coi thường.
“Ước chừng khi chuyện ở đây truyền , Diệp tiểu hữu sẽ thăng chức cao hơn nữa.”
“Đã thăng , chỉ là văn thư bổ nhiệm vẫn tới thôi.” Sắc mặt Chu Huyên phức tạp, cô về Đế Đô, cấp chính thức thăng Diệp Sở lên Vạn Hộ.
“Nhanh ?” Lâm Tự Tại kinh ngạc.
“Là thống lĩnh đích bổ nhiệm.” Chu Huyên giải thích, “Nghe lúc đó nhiều cấp cao phản đối, nhưng thống lĩnh vẫn gạt bỏ ý kiến, mạnh mẽ thăng thằng nhóc đó lên Vạn Hộ.”
Nói đến đây, mặt cô lộ một tia tò mò: “Đôi khi còn nghi ngờ, thằng nhóc đó khi nào là con riêng của thống lĩnh .”
Lâm Tự Tại ngạc nhiên, lắc đầu: “Chắc là thể , Diệp tiểu hữu là của Diệp gia Giang Đô, điều ai cũng mà.”
“Chậc, cái khó lắm.” Chu Huyên bĩu môi, “Chẳng lẽ ông nhận , thằng nhóc đó chẳng giống Diệp Thiên Thành chút nào, chỉ ngoại hình, mà cả thiên phú và tính cách cũng giống?”
Lâm Tự Tại nghĩ thấy đúng là như , trong lòng khỏi nghi ngờ.
Chẳng lẽ thật sự là ?
Một bên khác, khi Diệp Sở dẫn mấy rời khỏi khách sạn, dặn dò Tào Ưng: “Anh đưa chị Thi Nguyệt và mấy họ về , lát nữa sẽ về.”
Ba đoán Diệp Sở gì, lập tức gật đầu, Hoàng Phủ Thi Nguyệt và Gia Cát Triết Nhã đều dặn dò cẩn thận.
“Yên tâm , sẽ chuyện gì .”
Diệp Sở tự tin , nhanh chóng rời .
…
Giang Nam Hổ khi rời , nhanh chóng hội hợp với Phong Khánh Dương: “Phong thiếu, xin , để liên lụy .”
Chát!
Phong Khánh Dương tát một cái mặt , vẻ mặt vô cùng u ám: “Mày còn mặt mũi mà nhắc tới, hôm nay mặt mũi của thiếu gia mất hết .”
Giang Nam Hổ cúi đầu, một lời.
Phong Khánh Dương nghiến răng nghiến lợi: “Thiếu gia thề, sớm muộn gì cũng ngày sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t thằng nhóc đó.”
Giang Nam Hổ khuyên nhủ: “Phong thiếu, chuyện trả thù tính , chúng mau về Đế Đô thôi, kẻo thằng nhóc đó đuổi tới.”
Giờ phút vô cùng sợ hãi Diệp Sở, chỉ về Đế Đô mới là an nhất.
“Sợ gì chứ, tin thằng nhóc đó thật sự dám g.i.ế.c .” Phong Khánh Dương khinh thường , nhưng nghĩ vẫn : “Cũng , về Đế Đô , đó sẽ tìm thằng nhóc đó báo thù.”
Giang Nam Hổ mừng rỡ, lập tức sai chuẩn chuyên cơ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-382-may-vi-muon-di-dau.html.]
Rất nhanh, một chiếc trực thăng từ xa bay tới, hạ cánh xuống sân bay trong trang viên.
Ngay khi mấy chuẩn lên máy bay, một giọng lạnh lùng vang vọng.
“Mấy vị ?”
Mấy biến sắc, tìm theo tiếng , chỉ thấy một bóng cao lớn đang chậm rãi bước tới.
Chính là Diệp Sở.
Giang Nam Hổ kinh hãi: “Phong thiếu, mau chạy !”
Phong Khánh Dương dám lơ là, lập tức chạy về phía trực thăng.
Diệp Sở nhanh hơn, mấy cái nhảy vọt lao tới trực thăng, đồng thời tế Huyền Vũ Ấn.
Một chiếc ấn lớn màu xanh bay , đập nát trực thăng, cắt đứt hy vọng sống sót của mấy .
Sau đó, xoay áp sát mấy .
Phong Khánh Dương theo bản năng lùi , khẩu khí mạnh mẽ nhưng trong lòng thì sợ hãi đe dọa: “Mày đừng loạn, nếu Phong gia tao tuyệt đối sẽ tha cho mày.”
“Ồn ào.”
Diệp Sở quát một tiếng, giơ tay đ.á.n.h một đạo cương khí, đầu của Phong Khánh Dương bay lên, m.á.u tươi phun như suối.
Mèo Dịch Truyện
“Mày…”
Giang Nam Hổ sợ đến tái mặt, Diệp Sở mà thật sự dám g.i.ế.c Phong Khánh Dương, đây là đối đầu sống mái với Phong gia.
“Đừng vội, sắp tới lượt ngươi .”
Giọng Diệp Sở bình thản, ban ngày g.i.ế.c Phong Khánh Dương là vì lúc đó quá nhiều .
Phong gia dù cũng là đại gia tộc ở Đế Đô, nếu g.i.ế.c con cháu cốt cán của họ mặt , chắc chắn họ sẽ liều mạng, thậm chí yêu cầu quan phương tay, Hộ Long Vệ cũng chắc bảo vệ .
bây giờ thì khác, ngoài.
Dù Phong gia thể đoán là tay, nhưng chỉ cần bằng chứng, họ sẽ dám công khai tay với .
Sau mấy , rút bài học, đối với kẻ thù thì thể mềm lòng.
Giang Nam Hổ chút do dự, bỏ chạy.
Một chiếc ấn lớn màu xanh từ đầu rơi xuống, đập nát đôi chân , khiến đau đớn gầm nhẹ.
Diệp Sở bước tới, xuống đối phương: “Nói cho phương pháp ngưng tụ khí vận, thể cho ngươi một cái c.h.ế.t nhẹ nhàng.”
Giang Nam Hổ chắc chắn chết, phun một ngụm máu: “Đồ tạp chủng, mày đừng hòng .”
Ánh mắt Diệp Sở lạnh , lấy ngân châm châm mấy cái .
Khoảnh khắc tiếp theo, trong trường vang lên những tiếng gầm nhẹ, Giang Nam Hổ mặt mũi méo mó, trán đổ từng lớp mồ hôi lạnh.
Có thể khiến một Đại Vũ Tôn như , thể thấy chịu đựng nỗi đau đớn khủng khiếp đến mức nào.
dù , Giang Nam Hổ vẫn , nghiến răng chịu đựng.
Thấy qua một lúc lâu, đối phương vẫn dấu hiệu nhượng bộ.
Diệp Sở nhíu mày, châm thêm mấy kim, tiếng gầm nhẹ trong sân càng thêm t.h.ả.m thiết.
Tận dụng cơ hội , Diệp Sở nhanh chóng tay, giải quyết những khác trong trang viên, ngăn chặn tin tức truyền ngoài.
Những theo Giang Nam Hổ bình thường ít chuyện , vì cũng giữ tay.
Quay , phát hiện Giang Nam Hổ ướt đẫm mồ hôi lạnh, sắc mặt cực kỳ tái nhợt.
Giọng Diệp Sở thờ ơ: “Nói ?”
Giang Nam Hổ chịu đựng đau đớn cực độ gầm nhẹ: “Đồ tiểu tạp… tạp chủng, mày… mày đừng hòng .”
Diệp Sở cau chặt mày, ngờ đối phương cứng đầu như , nhưng nghĩ cũng bình thường.
15. Đối phương dù cũng là Đại Vũ Tôn, là một kiêu hùng, đương nhiên thường thể sánh bằng.
“Hừ, tin đối phó ngươi.” Diệp Sở hừ lạnh, chuẩn thêm chút gia vị cho đối phương.
lúc , một giọng đột ngột vang lên.
“Tiểu hữu, g.i.ế.c cũng nên chừng mực thôi, hành động của chẳng quá tàn nhẫn ?”
…