Bá Đạo Y Vương - Chương 344: Đây là cái gì? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-03 10:29:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Tư Đồ Tĩnh, cô hèn hạ vô sỉ, sẽ c.h.ế.t tử tế!” Nhìn con lợn rừng và ch.ó hoang đang tiến về phía , Diệp Sở tức giận mắng lớn.

 

Đáp là một tràng trong trẻo như chuông bạc.

 

Diệp Sở liều mạng nhích , tránh xa con súc sinh đang động d.ụ.c . chân tay trói, hạ t.h.u.ố.c và còn thương, khiến thể nhúc nhích .

 

“Làm bây giờ, bây giờ?” Diệp Sở sốt ruột đến mức trán đổ mồ hôi. Nếu thật sự hai con súc sinh mắt nhục, thì cũng cần sống nữa.

 

Anh trầm bên trong, vận động Oán Long Khí, nhưng điều khiến tức giận là: Oán Long Khí thường ngày hoạt động sôi nổi giờ phút như chết, trốn trong góc khí hải nhúc nhích, đáp .

 

Mắt Diệp Sở xẹt qua vẻ tuyệt vọng, hai con súc sinh ngày càng đến gần, thể. Bản đường đường là bậc hùng một đời, lẽ nào thật sự hai con súc sinh nhục?

 

“Tránh !” Cảm nhận thở nóng bỏng của lợn rừng và ch.ó hoang, Diệp Sở gầm lên, định trấn áp đối phương. hai con súc sinh t.h.u.ố.c k.í.c.h d.ụ.c khống chế, mất hết lý trí, thể sợ hãi? Điều khiến Diệp Sở kinh hoàng nhất là lý trí của bản cũng sắp d.ụ.c vọng chi phối.

 

“Tư Đồ Tĩnh, chỉ cần cô tha cho , sẽ đồng ý điều kiện của cô!” Nhân lúc lý trí biến mất, Diệp Sở nữa cầu xin Tư Đồ Tĩnh, giọng thậm chí còn mang theo chút nức nở.

 

Anh thật sự sợ hãi.

 

bên ngoài hang động bất kỳ phản hồi nào.

 

“Xoẹt!”

 

Quần của Diệp Sở con lợn rừng c.ắ.n rách, cảm giác lạnh lẽo ập đến, Diệp Sở tuyệt vọng nhắm chặt hai mắt, nước mắt tủi nhục trào khóe mắt.

 

đợi nửa ngày, vẫn động tĩnh gì. Diệp Sở cố gắng giữ tia lý trí cuối cùng mở mắt , liền thấy Tư Đồ Tĩnh giơ điện thoại lên, ánh mắt đầy trêu tức chằm chằm .

 

Nhìn quanh bốn phía, bóng dáng của lợn rừng và ch.ó hoang biến mất. Diệp Sở thở phào nhẹ nhõm, cảm kích : “Đa tạ Tư Đồ cô nương tay tương trợ.”

 

“Ha ha, hóa Diệp đại sư danh tiếng lẫy lừng Giang Đô cũng lúc cha gọi ?” Tư Đồ Tĩnh đầy trêu ngươi, xổm xuống, đưa tay khẩy khẩy, , “Cô xem bây giờ cắt bỏ thứ đáng ghét , còn thể hại khác ?”

 

Diệp Sở lập tức rùng một cái, d.ụ.c vọng trong cơ thể kích thích , nhưng lời của đối phương khiến gắng sức duy trì tia lý trí cuối cùng.

 

“Tư Đồ cô nương, gì cứ từ từ , cô ngàn vạn đừng bậy.”

 

“Ha ha, hóa Diệp đại sư cũng sợ .” Tư Đồ Tĩnh đầy giễu cợt, đó hỏi: “Anh cái gì cũng bằng lòng đồng ý với , thật ?”

 

Diệp Sở vẫn còn giữ tia lý trí cuối cùng, sức gật đầu, “Thật!”

 

Trong tình huống , dám từ chối.

 

Tư Đồ Tĩnh cúi nắm lấy cổ áo Diệp Sở, ghé sát xuống : “Rất , nam sủng của Thánh Nữ , bằng lòng ?”

 

Ngửi thấy mùi hương quyến rũ thoang thoảng nơi chóp mũi, tia lý trí cuối cùng của Diệp Sở d.ụ.c vọng nuốt chửng. Anh màng đối phương gì, chỉ ngừng gật đầu, “Bằng lòng, đều bằng lòng.”

 

Anh ngừng giãy giụa, thoát khỏi dây trói, cùng mỹ nhân mắt mật.

 

Mắt Tư Đồ Tĩnh xẹt qua một tia ý , nàng tháo mạng che mặt, đó cúi đầu hôn lên môi Diệp Sở. Một lát , nàng ngẩng đầu lên, cánh môi dính đầy m.á.u tươi, khiến đôi môi vốn đỏ tươi nay càng thêm yêu mị động lòng .

Mèo Dịch Truyện

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-dao-y-vuong/chuong-344-day-la-cai-gi.html.]

 

Nàng dùng ngón tay chấm m.á.u tươi, vẽ hai phù văn huyền ảo lên bụng và bụng Diệp Sở. Hai phù văn như sinh mệnh, khoảnh khắc thành hình, chúng nhanh chóng hòa huyết nhục, giống như xăm lên .

 

Sau đó, Tư Đồ Tĩnh bắt đầu cởi quần áo, nhanh, một hình kiều diễm mỹ liền xuất hiện trong hang động. Đáng tiếc là Diệp Sở mất lý trí nên thể thưởng thức .

 

Tư Đồ Tĩnh cúi ôm lấy Diệp Sở, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt , trong mắt xẹt qua một tia ý khó hiểu, “Tên đàn ông thối tha , từ nay về , chính là của Bản Thánh Nữ .”

 

Cảm nhận Diệp Sở ngừng giãy giụa bên , Tư Đồ Tĩnh trong mắt xẹt qua một tia hờn dỗi, “Tên đàn ông thối tha nôn nóng.” Nàng thẳng dậy, cởi trói cho Diệp Sở, mà chuẩn đóng vai nữ kỵ sĩ một .

 

Không qua bao lâu, lý trí của Diệp Sở mới dần dần trở về. Anh chỉ cảm thấy một hình nóng bỏng, mềm mại đang đè lên . Định thần kỹ, phát hiện Tư Đồ Tĩnh đang ườn với dáng vẻ lười biếng. Toàn nàng ướt đẫm mồ hôi thơm, gương mặt đỏ hồng, giữa hai hàng lông mày lộ một tia thỏa mãn, như trải qua một trận vận động kịch liệt.

 

Nhìn thấy cảnh , Diệp Sở dường như đoán điều gì đó, cố gắng nhớ chuyện lâu đây, nhanh nhớ lời Tư Đồ Tĩnh với khi mất lý trí. Anh chút khó hiểu, đối phương những buông tha cho , còn chủ động dâng hiến ?

 

Trên đời chuyện như ?

 

Nếu là khác, Diệp Sở lẽ sẽ nghĩ là do mị lực của đủ lớn. đối tượng là Tư Đồ Tĩnh xảo quyệt gian trá, tuyệt đối dám nghĩ như .

 

Thấy Diệp Sở vẻ mặt nghi hoặc, Tư Đồ Tĩnh lật , gối đầu lên cổ tay Diệp Sở, đầy trêu ngươi, “Diệp đại sư, từ nay về , chính là nam sủng của Bản Thánh Nữ .”

 

Diệp Sở cảm nhận vết thương trong cơ thể còn hồi phục, vội vàng gật đầu, “Tư Đồ cô nương cứ yên tâm, lời giữ lời.” Trong lòng thì thầm nghĩ, đợi vết thương lành , nhất định dạy dỗ thật con nhỏ . Dám trêu đùa như , còn dám bắt nam sủng, đùa cái gì chứ!

 

Đường đường là một đấng nam nhi bảy thước, thể cam chịu khác. Dù đối phương là yêu tinh quyến rũ cũng .

 

Dường như thấu suy nghĩ của , Tư Đồ Tĩnh , “Diệp đại sư, đang nghĩ, đợi vết thương lành sẽ nuốt lời ?”

 

Diệp Sở vội vàng lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc, “Làm thể, Tư Đồ cô nương coi thế nào chứ, Diệp mỗ xưa nay luôn nhất ngôn cửu đỉnh.”

 

“Hừ, thật ?”

 

Tư Đồ Tĩnh đầy trêu ngươi, đột nhiên dậy, dùng bàn chân thon dài móc lấy cằm Diệp Sở, từ cao xuống : “Diệp đại sư, chức trách của nam sủng chắc chứ?”

 

Diệp Sở tuy tức giận thái độ kiêu căng của đối phương, nhưng lúc mái hiên, thể cúi đầu.

 

“Biết, , Tư Đồ cô nương cứ yên tâm, đảm bảo sẽ khiến cô hài lòng.”

 

Anh dậy, đỡ đối phương xuống, “Nào, Tư Đồ cô nương, cô nãy vất vả lâu như , chắc chắn mệt , xoa bóp vai cho cô nhé.”

 

Tư Đồ Tĩnh "ừ" một tiếng, : “Sau gọi là U Lan.”

 

Diệp Sở ngạc nhiên, thầm nghĩ đây mới là tên thật của đối phương , miệng liên tục , “Được, U Lan cô nương.”

 

Tiếp theo, cẩn thận xoa bóp vai cho đối phương, nhưng càng xoa bóp càng thấy đúng, hai ôm lấy . Cũng thể trách Diệp Sở, U Lan mặc quần áo, dáng cực kỳ bốc lửa, ai đến cũng thể nhịn . Hơn nữa hiểu , Diệp Sở luôn cảm thấy U Lan mắt , quyến rũ hơn nhiều so với đây, thậm chí khiến cảm giác mê đắm.

 

Rất nhanh, hai quấn quýt bên . lúc Diệp Sở chuẩn nhập cuộc chiến, đột nhiên cảm thấy bụng truyền đến một cảm giác nóng rát. Cúi đầu xuống, chỉ thấy một phù văn huyền ảo bụng đang khẽ lóe sáng, dường như một sức mạnh nào đó đang từ bên trong phát .

 

Theo sự lóe sáng ngừng của phù văn, Diệp Sở chỉ cảm thấy U Lan mắt càng thêm quyến rũ, trong lòng dâng lên một khao khát bảo vệ khó kiềm chế. Cứ như thể mỹ nhân mắt là yêu nhất, nguyện ý vì nàng mà hiến dâng tất cả. Diệp Sở giật kinh hãi, nhanh chóng tránh xa U Lan, và chất vấn: “Đây là cái gì?”

 

 

Loading...